Tuyết Ngục - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:27:54
Lượt xem: 550
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:27:54
Lượt xem: 550
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Ta vốn ý định tham gia náo nhiệt, nhưng Dương Tiêu Nhiên hiếu kỳ, năn nỉ mua cho nàng một chiếc đèn hoa. Trên gương mặt tái nhợt của nàng, hiếm khi thấy chút ửng hồng. Ta nỡ từ chối nàng, nên dẫn theo tì nữ ngoài.
Khi đến hội đèn, dòng bắt đầu đông đúc. Ta nhờ phu xe nhanh chóng mua một chiếc đèn sen, Dương Tiêu Nhiên hẳn sẽ thích nó.
Vì vẫn còn sớm, chán nản lang thang giữa dòng sông đầy ánh sáng. Khung cảnh đêm thật , các loại đèn hoa khiến Trường An rực rỡ như một dải ngân hà lấp lánh rơi xuống trần gian. cảm thấy nhạt nhẽo, xung quanh đều là những cặp đôi tay trong tay, còn thì ngay cả một để trò chuyện cũng .
Chẳng mấy chốc, hết một lượt từ đầu đến cuối con phố. Quay đầu dòng đông đúc trong ánh sáng lấp lánh, bảo tì nữ: “Chúng về thôi.”
Nàng khẽ cúi đầu đáp lời: “Vâng, thưa tiểu thư.”
Ta đuổi tì nữ tìm xe ngựa ở góc phố, còn một chờ vỉa hè. Đột nhiên, một bóng từ trong bóng tối lao , bịt miệng và kéo một góc khuất.
"Đừng la lên, sẽ buông tay." Một giọng nam thì thầm sát tai .
Ta bắt cóc ? Lòng lo sợ, nhưng vẫn gật đầu theo lời .
Hắn chầm chậm thả tay khỏi miệng , định hét lên thì tháo tấm mặt nạ , nở một nụ tươi rói, để lộ hàm răng trắng bóng: "Đại tỷ, cuối cùng cũng tóm ngươi !"
Người trông quen quen. Ta nghiêng đầu thật kỹ, bỗng chốc mở to mắt đầy ngạc nhiên và vui sướng. , đây chẳng là của , Yến Thành Lương !
Hắn to hơn, khoanh tay n.g.ự.c và : "Lão đại, theo dõi Vương phủ suốt mấy ngày, thấy ngươi ngoài là theo ngay, cuối cùng cũng bắt ngươi!"
Ta giận dỗi đánh một cú vai , mắng: "Ngươi sợ c.h.ế.t khiếp!"
So với lúc nhỏ, đen và gầy hơn, cao hơn nửa cái đầu. Đôi mày chút khí phách của con nhà võ tướng, nhưng mỗi khi , nét nghịch ngợm vẫn hề đổi.
Yến Thành Lương vui vẻ nắm lấy tay áo , kéo chạy đến nơi đèn đuốc sáng rực nhất: "Đi nào, tối nay dẫn ngươi chơi thỏa thích!"
Hắn đưa đến tửu lâu nổi tiếng nhất Trường An, chọn một vị trí sát cửa sổ lầu hai. Yến Thành Lương hùng hồn rút một thỏi bạc từ trong n.g.ự.c áo, đập mạnh xuống bàn: "Tiểu nhị, mang hết các món ngon nhất ở đây cho chúng !"
Ta cau mày hỏi: "Ngươi lấy lắm tiền thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-nguc/chuong-11.html.]
Hắn phẩy tay, chẳng chút để ý: "Đây là tiền lộ phí tiết kiệm đường. Lần kinh ứng thí, nếu may mắn thể lấy công danh, trong quân đội cũng dễ bề hành sự."
Hồng Trần Vô Định
Ta suýt phun nước : "Ứng thí? Khoa cử sắp diễn mà ngươi còn tâm trí chơi ?"
Hắn cợt nhả: "Đó là ý của cha , chứ thi. Với cái vốn kiến thức ít ỏi trong đầu , trừ khi quan chủ khảo mù, còn thì đừng mơ tên trong bảng vàng!"
"Yến Thành Lương! Sao ngươi học hành đến mức ! Không sợ cha ngươi sẽ đánh gãy chân ngươi ?"
Hắn nhạt: "Lão đại, ngươi đừng xem thường ."
Rồi tiếp, là giọng nghiêm túc hiếm : "Ta tuy giỏi Tứ thư Ngũ kinh, nhưng mấy cuốn sách y học ngoại tổ ngươi để , sót cuốn nào. Ta nghĩ kỹ , đến Trường An, thử thi Thái y viện, thì một lang y giang hồ, hành nghề cứu cũng chẳng tệ."
Thấy ánh mắt nghi ngờ của , gian: "Lão đại, nếu ngươi tin, để bắt mạch cho ngươi thử nhé?"
Yến Thành Lương đợi từ chối, liền nắm lấy tay , ba ngón tay đặt lên mạch. Hắn nhắm mắt , vẻ nghiêm trang : "Mạch chậm mà mạnh, lưu thông định, nhưng dấu hiệu khí huyết suy giảm. Lão đại, ngươi sắp... khụ khụ... đến ngày ?"
"Ngươi nhảm!" Mặt lập tức đỏ bừng, nhịn mà văng tục, vung tay đánh .
Yến Thành Lương hét lên một tiếng kỳ quái, ôm đầu chạy quanh bàn né tránh, trốn la: "Châu Dục Tuyết, ngươi thật là đổi tí nào!"
Lời , lòng. Ở trong Vương phủ bao nhiêu năm qua, thật sự đổi ? Nếu như tiểu cô nương ngày xưa mà cố giấu kín vẫn còn sống trong , thì thật bao.
Tiểu nhị nhanh chóng dọn lên đồ ăn. Trong bữa tiệc, chúng nhiều chuyện. Yến Thành Lương kể cho về cha , về cha , về Thu di, và cả về Oa Đầu. Mọi đều . Chỉ điều, cha giờ thăng chức Tiết độ sứ của Cam Ninh, công việc bận rộn đến mức thể gặp mặt.
Ta thích kể những chuyện ở Nhuyễn Viễn Quan. Sau khi ăn no uống đủ, gối đầu lên lan can, lặng lẽ ngắm dòng qua phố. Vị trí của tửu lâu thật tuyệt, thể thấy nơi phố thị phồn hoa nhất, dường như chỉ cần với tay là chạm đến cung điện trời, cúi xuống thấy nhân gian vui buồn.
Yến Thành Lương từ lúc nào bên cạnh , thì thầm tai: "Lão đại, ngươi xem đèn ? Chúng cùng dạo một vòng."
Lúc trời tối hẳn, ánh sáng từ những chiếc đèn lồng chiếu rực rỡ, thu hút du khách dừng chân. Mặc dù qua con phố một , nhưng chỉ lướt qua, bây giờ mới cảm nhận sự tinh tế của nó.
Chúng giống như những dân thường cùng dạo, , bàn tán về những chiếc đèn lồng. Mỗi khi qua một hàng, Yến Thành Lương hỏi mua một chiếc đèn về treo đầu giường , nhưng đều lắc đầu từ chối.
Cho đến khi một chiếc đèn lồng đơn giản lọt mắt .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.