Tuyết Ngục - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:35:32
Lượt xem: 455
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:35:32
Lượt xem: 455
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
Sau ngày hôm đó, còn gặp Yến Thành Lương nữa, nhưng kỳ lạ , trong sân nhà thỉnh thoảng xuất hiện một vài thứ mới. Đôi khi là những món ăn giúp bổ máu, đôi khi là cả một thùng nước nóng đun xong. Thế nhưng, chỉ thấy vật mà thấy .
Khi vết thương hồi phục phần nào, thể tự việc trở . Trong lúc chuẩn ngoài múc nước, thoáng thấy một bóng nhanh chóng vụt qua cửa, để vài sợi bông rơi mặt đất.
Ta thở dài, bất lực : "Thôi , đừng trốn nữa, đây ."
Một lúc , Yến Thành Lương xuất hiện, ôm trong tay một đống bông vải, chậm chạp bước từ góc khuất.
Nhìn thấy , chút lúng túng, đặt đống bông mặt : "Lão đại, trời đông , ngươi hãy tự một cái chăn mới ." Nói xong, đặt đồ xuống và định bỏ .
"Ê!" Ta gọi từ phía , bực buồn : "Chẳng bảo ngươi về Nhuyễn Viễn Quan ? Sao ngươi vẫn còn ở đây?"
Yến Thành Lương ngoan ngoãn , gãi đầu : "Lão đại, về nhưng đó suy nghĩ kỹ. Việc Thái Y Viện, cũng chỉ vì ngươi. Ta thật sự trở thành một đại phu giỏi, cứu giúp nhiều hơn. Hơn nữa… nếu về thật, cha chắc chắn sẽ đánh gãy chân !"
Hắn , trong ánh mắt đầy sự chân thành: "Lão đại, đừng đuổi nữa, ?"
Ta cúi đầu, suy nghĩ một lát nghiêm túc : "Yến Thành Lương, ngươi ở , cần hỏi ý , mà là ngươi . Ta chỉ hy vọng ngươi thể sống vì bản , đừng vì những ràng buộc vô hình mà lãng phí những năm tháng của cuộc đời."
"Không , !" Hắn vội vàng cam đoan: "Lão đại, chuyện hôm đó chỉ nhất thời nóng vội, những lời ngớ ngẩn đó, ngươi cứ coi như từng qua. Hơn nữa... cũng mất bạn như ngươi."
Ta mỉm nhẹ nhàng: "Vậy thì ."
Yến Thành Lương từ đến nay là thẳng thắn, những lời rõ, cả hai chúng đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Hắn xoa xoa tay, cẩn thận hỏi: "Lão đại, , vẫn thể đến đây tìm ngươi chứ?"
Chuyện xảy với Tống Giai Nhược trở thành lý do để Yến Thành Lương tiếp tục đến gặp . Nàng chết, nên một ngự y đảm bảo rằng còn sống.
Ta gật đầu: "Đừng đến quá thường xuyên, nhớ công việc của ."
Khi trời trở lạnh, cần nhiều nước nóng hơn, vì mỗi ngày vẫn lấy nước. Để tránh gặp rắc rối, thường đợi đến khi trời tối mới ngoài, như sẽ ít chạm mặt khác.
Ta xách xô nước nặng trĩu men theo bức tường, nhờ ánh sáng từ cửa sổ nhà khác hắt để đường . Thật vết thương vẫn lành lặn, khi bước qua ngưỡng cửa, khuỷu tay vô tình va khung cửa, nơi một vết thương lành. Cơ thể loạng choạng, xô nước lớn nặng trĩu tuột khỏi tay, nước đầy tràn đất, ướt cả một mảng lớn.
Ta thấy bực bội, chỉ vì nước đổ mà còn vì trời về đêm sẽ lạnh đến mức đóng băng, nếu ai đó vô tình trượt ngã, chuyện sẽ gây phiền phức cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-nguc/chuong-26.html.]
May mắn , khu vực hẻo lánh, tạm thời ai qua. Ta định về lấy đèn lồng để chiếu sáng và dọn sạch chỗ nước khi đông .
Ta vội vàng , mang theo đèn lồng, đặt đèn xuống đất và cúi lau sạch chỗ nước đọng. Một chỗ bắt đầu đóng băng, may mà nhớ mang theo một cái xẻng nhỏ để cạo lớp băng. Chẳng bao lâu , mồ hôi bắt đầu túa trán.
Đang cúi việc mệt mỏi, ngẩng đầu lên, đập lưng để xoa dịu cơn đau nhức, nhưng ngay lúc đó, phía bỗng vang lên tiếng động, như thể ai đó ngã.
Tim đập thình thịch, ma? Giờ thật sự vẫn qua ?
Ta run rẩy cầm đèn lồng lên soi về phía , ở nơi ánh sáng thể chạm tới, một đang ngã đất, dậy, hoặc lẽ thể dậy. Cách xa , một chiếc xe lăn chạm trổ tinh xảo.
Trong hoàng cung , xe lăn ngoài thì còn thể là ai khác chứ.
Ta từng nghĩ, gặp Lý Mộ Thần sẽ diễn trong cảnh thế .
Tim như thắt , cầm đèn lồng tiến gần, thử dò hỏi: "Bệ, bệ hạ?"
Ta thậm chí nên đỡ dậy nên quỳ xuống hành lễ.
Ánh sáng chiếu tới, Lý Mộ Thần liền vô thức đưa tay áo che mặt, gầm gừ: "Cút, cút mau!"
Ta sợ đến mức lui hai bước, rõ ràng khác gần.
Lý Mộ Thần ngã mặt đất đóng băng, vươn tay dài cố chạm tới cây gậy trượt xa vài bước. Hắn dùng cây gậy để chống lên, cố gắng dậy nhưng mặt đất quá trơn, đôi chân còn sức lực, thử mấy đều ngã xuống.
Ta ngơ ngác cảnh tượng vụng về của , chợt nhận đang trốn tránh tất cả , tới đây để lén lút tập . Hắn bằng cách , ép buộc bản dậy một nữa.
Trước đây kiêu ngạo bao, cao quý bao, mà giờ sa sút đến mức khổ sở và thấp kém thế .
Hồng Trần Vô Định
Trái tim như ai đó siết chặt.
Ta cắn răng, bước đến quỳ bên cạnh , nhẹ giọng : "Bệ hạ, đất lạnh lắm, để thần đỡ dậy, ?"
Hắn ban đầu ngoảnh mặt , cố chấp , nhưng khi giọng của , hàng mày khẽ động, ngỡ ngàng hỏi: "Hoàng hậu?"
Trong tiết trời lạnh lẽo , trán đẫm mồ hôi vì những nỗ lực vùng vẫy.
Tiếng gọi "hoàng hậu" như một nhát d.a.o cắm sâu tim . Ta lắc đầu, cố gắng kìm nén và đáp: "Thần còn là hoàng hậu nữa, xin bệ hạ đừng gọi như thế."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.