Tuyết Ngục - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:23:54
Lượt xem: 740
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có vẻ như cảm xúc của luôn chậm chạp hơn khác. Khi từ biệt cha, . Khi rời Nhuyễn Viễn Quan, cũng . khi thấy chiếc hộp trống rỗng , thể kìm nén nữa, nước mắt rơi từng giọt lớn.
Như một vết cắt cánh tay tê cóng, ban đầu cảm thấy đau, nhưng đến một lúc nào đó, bỗng nhiên đau đớn đến c.h.ế.t sống .
Cuộc sống trong Vương phủ xa hoa và tinh tế, cần nhiều việc, nhưng tuân theo nhiều quy tắc, để biến thành mà Vương gia mong – một "quý nhân." Ta bắt đầu giấu con sôi nổi của Châu Dục Tuyết, cho bản trở nên trầm lặng và kín đáo, để trở thành mẫu mà những kẻ quyền quý yêu thích.
Trong Vương phủ chỉ , còn những tiểu thư khác mà Vương gia để ý từ các gia đình quan , chẳng hạn như đích nữ của Tiết độ sứ Liêu Đông – Tống Giai Nhược, tôn nữ của Tri phủ Nam Xương – Dương Tiêu Nhiên.
Ngày ngày, cùng họ học tam tòng tứ đức, học cầm kỳ thư họa, học ca vũ thêu thùa, thậm chí là học cách thế nào để hài lòng nam nhân.
Tống Giai Nhược luôn xuất sắc mặt, điệu múa Lăng Ba của nàng uyển chuyển như gió mây, rực rỡ như ánh mặt trời, vòng eo của nàng mềm mại như thể thể vắt nước. ưa nổi nàng.
Tống Giai Nhược thích Dương Tiêu Nhiên, cũng chẳng thích . Nàng là đầu tiên Vương gia đưa về phủ, luôn cho rằng và Dương Tiêu Nhiên đang chiếm mất vị trí của nàng.
Còn và Dương Tiêu Nhiên . Dương Tiêu Nhiên là thiếu nữ nhất mà từng gặp, vẻ của nàng nhẹ nhàng, khiến cảm thấy dễ chịu, mị hoặc, cũng kiêu căng, dịu dàng như liễu yếu gió. Ngay cả cũng thể thương mến nàng.
Ta ngày ngày sống theo những quy tắc trong Vương phủ, Vương gia đối xử với , nhưng cũng tệ. Ông quá bận rộn với công việc, vài gặp ông chỉ để ông kiểm tra bài học của chúng .
Mùa xuân đến, cuộc sống của bắt đầu chút biến động.
Sau khi Đoạn Dương công chúa xuất giá, biên giới yên bình. Hoàng thượng vui mừng, hạ chỉ tổ chức buổi săn mùa xuân tại Xích Sơn Viên. Hoàng quốc thích và các quan đại thần đều tham dự.
Vương gia là một trong những hoàng tháp tùng Hoàng thượng, nhưng ông còn rằng, sẽ chọn một trong ba chúng cùng. Người kỹ năng cưỡi ngựa b.ắ.n cung nhất sẽ theo.
Tống Giai Nhược khi tin , ngày đêm ngừng luyện b.ắ.n cung trong sân . Nàng tự ép khắc nghiệt, ngón tay mềm mại như hành dây cung chảy máu, nhưng nàng vẫn nghiến răng tiếp tục luyện tập.
Chỉ vài ngày, nàng tiến bộ ít, nhưng so với thì vẫn còn quá xa.
Tống Giai Nhược tuy là nữ nhi của tướng quân, nhưng từng kéo cung, như , từ nhỏ cùng Yến Thành Lương cưỡi ngựa rong ruổi sa mạc. Việc b.ắ.n mấy mục tiêu bất động là chuyện dễ như trở bàn tay.
tranh giành với nàng. Ý đồ của Vương gia rõ ràng, săn b.ắ.n cả Thái tử. Ai trong chúng Thái tử để mắt tới, thì Vương gia xem như nắm trong tay một vị Thái tử phi tương lai.
Số phận của chúng , chính là trở thành những quân cờ mà Vương gia an bài bên cạnh vị tân đế tương lai.
Tống Giai Nhược thì cứ để nàng , hứng thú gì với Thái tử, còn thoải mái ngủ trong phòng khi hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-nguc/chuong-4.html.]
Dương Tiêu Nhiên đến tìm khi đang thư giãn chiếc giường tre, mắt nhắm nghỉ ngơi. Nàng bất ngờ kéo chiếc khăn mặt xuống, lay lay tay hỏi: "Tuyết nhi, chúng nên sân luyện b.ắ.n cung ?"
Ta mở một bên mắt, cơ thể yếu đuối của nàng khẽ: "Ngươi? Bắn cung?"
Dương Tiêu Nhiên cúi đầu, xoắn lấy ngón tay: "Ta chỉ nghĩ rằng, nếu để Tống Giai Nhược chiếm thế, nàng sẽ càng lấn lướt chúng ."
Đôi lông mày của nàng khẽ nhíu , ánh mắt ấm áp như tan chảy lòng .
Nàng tiến sát , mỉm : "Tuyết nhi, thật sự ưa cái cách Tống Giai Nhược kiêu ngạo. Nếu ngươi luyện, sẽ , để bảo vệ ngươi, ?"
Ta đánh bại , thể cưỡng vẻ của nàng. Dương đại mỹ nhân đích cầu xin , nỡ từ chối?
Khi chúng đến sân , Tống Giai Nhược b.ắ.n xong một ống tên, ngón tay của nàng quấn băng dày, cánh tay trái vì cầm cung quá lâu nên bắt đầu run rẩy.
Thấy chúng , nàng khẽ hừ một tiếng đầy khinh thường, tự lẩm bẩm: "Không tự lượng sức."
Hồng Trần Vô Định
Ta để ý đến nàng, cầm lấy cung đưa cho Dương Tiêu Nhiên: "Ngươi thử xem."
Nền tảng của Dương Tiêu Nhiên tệ đến mức ngoài sức tưởng tượng của , cầm cung lên, nặng đến nỗi nàng suýt ngã.
Ta chỉ ôm trán, đành giúp đỡ nàng, một tay giữ lấy cổ tay đang cầm cung, tay cầm lấy ngón tay của nàng để kéo dây cung. Ta dẫn nàng gài tên, kéo cung, dùng lực mạnh mẽ, mũi tên lập tức b.ắ.n , trúng ngay hồng tâm.
Đôi mắt của Dương Tiêu Nhiên sáng rực lên: "Tuyết nhi, ngươi giỏi quá!"
Ta vuốt mũi, chút tự hào. Được mỹ nhân khen ngợi, ai mà vui chứ?
ngay lúc đó, thấy một tiếng bốp, Tống Giai Nhược tức giận đập cung xuống bàn, đầy căm phẫn: "Châu Dục Tuyết, ngươi đang gì thế?"
Nàng nghĩ rằng đến đây để phá hỏng nỗ lực của nàng. Nàng luyện tập vất vả như , nhưng bằng , chỉ mải ngủ suốt ngày.
Ta nghĩ nên giải thích, bình tĩnh : "Tống Giai Nhược, chỉ chơi vui thôi, ý tranh giành gì với ngươi, ngươi cần đối xử với như ."
Tống Giai Nhược liếc một cái, nhạt: "Giả bộ cao thượng gì chứ, chẳng chỉ dùng mấy thủ đoạn mị hoặc thôi ."
"Ngươi gì cơ!" Dương Tiêu Nhiên tức đến mức định lao tới cãi nàng.
"Thôi nào." Ta kéo Dương Tiêu Nhiên , gây xung đột: "Đừng để ý đến nàng, chúng tự luyện tập thôi."