Tuyết Ngục - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:43:47
Lượt xem: 564

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngài : "Nàng Châu Dần gây rắc rối gì cho ? Nếu ông g.i.ế.c Lý Đái, thể với thiên hạ rằng ông từ lâu là nội ứng của bên cạnh Vương gia. ông tha mạng cho Lý Đái, rõ ràng chứng minh ông là kẻ thờ hai chủ. Trong triều bao nhiêu đang chờ để chỉ trích ông , nhiều đến mức đếm xuể. Nếu hôm nay còn bao che cho ông , để ngôn quan dâng tấu chỉ trích ông là ngoại thích thao túng triều đình, nàng bảo bảo vệ ông nữa?"

 

Hắn là hoàng thượng, gì cũng đúng. đó là cha , bất kể ông gì, thể bỏ mặc ông.

 

Ta giằng khỏi tay Lý Mộ Thần: "Hoàng thượng, từ năm mười một tuổi rời nhà, tận hưởng niềm vui bên cha . Ta thể trong phòng ấm, cơm bưng nước rót, mà để cha quỳ cơn mưa lạnh. Nếu , sẽ ngoài quỳ cùng ông, như thế thể ?"

 

Ta cởi bỏ áo choàng, bước khỏi điện. Những cung nhân ngoài vẫn còn đang quỳ, dám dậy. Khi bước màn mưa, từ trong điện vọng tiếng đồ sứ vỡ loảng xoảng.

 

Ta Triều An điện, trong bóng tối nơi cha thấy, lặng lẽ bên ông.

 

Mưa đập , lạnh lẽo mà tỉnh táo hơn. Những điều hiểu rõ, giờ từng chút một hiện lên trong đầu.

 

Cha bắt đầu hiềm khích với Vương gia từ khi nào? Có lẽ là từ lúc Vương gia đưa rời xa Nhuyễn Viễn Quan, ông mang trong lòng sự bất mãn.

 

tất cả điều đó đủ để lay chuyển lòng trung thành của ông.

 

Sau , nhập cung, phế truất. Kênh liên lạc duy nhất giữa và phụ chính là qua Yến Thành Lương. bao giờ để báo tin dữ, chỉ báo tin vui. Hắn tuyệt đối thể nào dám lưng điều gì đúng với phụ .

 

Những lá thư gửi chỉ là để trấn an ông, hề ý kích động.

 

Trừ khi kẻ âm thầm nhắc nhở bên tai ông, khiến ông rằng cuộc sống của trong cung . Thậm chí, còn cố tình thêm mắm dặm muối để khiến chuyện tệ gấp trăm .

 

Ngày qua ngày, như lưỡi d.a.o cứa điểm yếu, cuối cùng cũng chạm tới giới hạn của phụ . Ông thể quyết định về phía Hoàng thượng, chắc chắn là vì Lý Mộ Thần hứa hẹn điều gì đó. Chẳng hạn, nếu Lý Mộ Thần vững vàng ngai vàng, ông thể bảo vệ nửa đời hưởng vinh hoa phú quý.

 

cuộc sống của trong cung thế nào, ngoài ? Và tại trùng hợp đến thế, những lời rơi tai phụ ?

 

Một khi phụ về phía đối lập với Nhiếp chính vương, hưởng lợi lớn nhất sẽ là ai?

 

Lý Mộ Thần, Lý Mộ Thần, g.i.ế.c dao, ngươi thật tính toán chu .

 

Còn chuyện Tống Giai Nhược với , rốt cuộc do ngươi thêm dầu lửa … Ta nghĩ sâu hơn, cũng chẳng truy cứu nữa. Dù lúc đó, chỉ là quân cờ tay kẻ thù của ngươi. Dù lúc đó, cũng chuẩn để yêu ngươi nữa.

 

Cơn mưa đổ suốt đêm, rả rích mãi đến khi trời sáng. Khi ánh mặt trời một nữa chiếu rọi hình bóng Triều An Điện, cuối cùng Lý Mộ Thần cũng nhượng bộ, thái giám truyền chỉ, bảo phụ thể trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-nguc/chuong-42.html.]

 

Từ xa, thấy ông ngã xuống đất, mất lâu mới thể hai tên hoạn quan từ hai bên nâng dậy, khó nhọc gượng lên.

 

Ông thấy , chỉ cúi lưng cong, lảo đảo khỏi Vĩnh Ninh Môn. Bên ngoài cung, văn võ bá quan cúi nghiêm trang, chờ đợi triều sớm.

 

Ta Kiến An Cung, cũng , cuối cùng đến Lãnh Cung, ngủ suốt một ngày. Đến khi trời tối, Lương Thu tìm ở đây, lúc mới chậm rãi dậy. Khi mở cửa, thấy Yến Thành Lương cũng ở bên ngoài.

 

Thật là vô vị đến tột cùng. Ta xoay trở về phòng, bọn họ cũng theo bước .

 

Lương Thu cách xa, cúi đầu bẩm báo: "Cô nương, nô tài đến để đón trở về."

 

Ta thờ ơ hỏi: "Trở về ? Nhuyễn Viễn Quan ?"

 

Hắn đáp: "Kiến An Cung."

 

Ta bật lạnh, về phía Yến Thành Lương: "Ngươi thì ? Cũng đến khuyên về ?"

 

Yến Thành Lương nhẹ nhàng lắc đầu, : "Ta đến để mang lời của Châu thúc thúc."

 

Một luồng nghẹn trong ngực, hóa thành cảm giác cay đắng đầy ứ.

 

Hồng Trần Vô Định

Lương Thu thông minh rút lui, Yến Thành Lương tiến gần , khẽ: "Ông bảo ngươi đừng nghĩ ngợi lung tung, hoàng thượng bao giờ ép buộc ông điều gì, chuyện đều là ông tự nguyện. Châu thúc thúc bảo, nếu hoàng thượng đối xử với ngươi , ngươi thể yêu bệ hạ. nếu vì ông mà ngươi nảy sinh xích mích với hoàng thượng, thì thật sự đáng. Ông chỉ những gì mà một cha nên . Nếu ngươi còn tự hủy hoại , thì ông ?"

 

Ta dùng tay che mắt, nước mắt từ khe tay tràn .

 

Yến Thành Lương đưa cho chiếc khăn tay, trong mắt đầy lo lắng. Hắn : "Đại tỷ, giờ chuyện đến nước , ngươi thể gì nữa? Châu thúc thúc và ít nhất cũng mong ngươi thể sống bình an. Nếu ngươi còn tự giam trong Lãnh Cung, sống cuộc đời tối tăm thấy ánh sáng, thì những m.á.u và nước mắt Châu thúc thúc vì ngươi đổ, chẳng đều là vô ích ?"

 

Ta lau nước mắt, nức nở hỏi : "Ông thế nào ?"

 

Yến Thành Lương thở dài: "Sốt cao dứt, suốt lúc đó chỉ gọi tên ngươi. ngươi yên tâm, sẽ để ông xảy chuyện gì ."

 

Thôi , thôi .

 

Ta theo Lương Thu trở về Kiến An Cung. Khi cung, mới rằng Lý Mộ Thần đổ bệnh, bệnh tình nguy kịch.

Loading...