TUYẾT PHỦ CUNG TÂM - [Chính Truyện] - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-05-07 06:38:10
Lượt xem: 330

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10.

Lời Chi Ninh còn dứt, Bạch Ức Tiêu òa lên , quỳ xuống xin Tạ Quân thứ tội. 

Thế nhưng nàng chỉ lặp lặp rằng bản dạo một lòng một chăm sóc công chúa, từ ăn mặc đến sinh hoạt đều đích để tâm, chỉ là công chúa còn nhỏ, hiểu thấu tấm lòng khổ tâm của nàng.

 

Bạch Ức Tiêu dứt lời, Tạ Quân còn kịp mở miệng, thì Chi Ninh nhịn , vùi đầu n.g.ự.c , nức nở oán trách với phụ hoàng:

 

"Thục nương nương ngày nào cũng sai giám sát con, mặc gì, ăn gì, đều gật đầu mới tính. 

Con thích ăn cháo sen do mẫu phi tự tay nấu, khó khăn lắm mẫu phi mới mang tới, con ăn ba miếng, Thục nương nương cho ăn nữa ."

 

Chi Ninh như dâng bảo vật, vén tay áo và váy lên cho Tạ Quân xem, chỉ kể:

 

"Ngày ở bên mẫu phi, con mặc gì thì mặc nấy, thích cá chép nhỏ, hoa sen nhỏ, mẫu phi đều tự tay thêu cho con. Phụ hoàng xem , đều là mẫu phi thêu đó. 

Còn Thục nương nương chỉ bắt con mặc thêm áo, nóng lắm, gáy con nổi đầy rôm ."

 

Lời trẻ thơ kiêng nể, câu nào câu nấy của Chi Ninh đều chừa chút thể diện nào cho Bạch Ức Tiêu.

 

Nhũ mẫu của Chi Ninh thấy thế, sợ liên lụy, bèn vội vàng quỳ xuống, thưa rằng mấy ngày gần đây công chúa ăn uống ngon miệng, cũng chẳng buồn chơi đùa. 

Tuy Thục phi nương nương gì cũng đáp ứng, nhưng còn quản sự hậu cung, thời gian ở bên công chúa, khiến công chúa nhớ , đêm nào cũng lặng lẽ rơi nước mắt, ngủ chẳng yên giấc, chỉ mấy hôm mà gầy ít.

 

"Bệ hạ, nô tỳ trong cung quy củ, một món ăn quá ba phần. 

công chúa còn nhỏ, tỳ vị yếu, ăn vốn chẳng nhiều, mới dời chỗ ở, càng kén ăn hơn. Khó khăn lắm mới chịu ăn mấy thìa cháo sen, nhưng Thục phi nương nương chỉ khăng khăng giữ lễ cũ, chỉ cho ăn đúng ba thìa. 

Nô tỳ mấy cầu xin, thêm một ít cũng chẳng , dù Thục phi yên tâm, thể cho mời ngự y đến hỏi một tiếng cũng , nhưng nương nương chẳng hề bận tâm."

 

Lời của nhũ mẫu thì tha thiết, nhưng ngẫm kỹ , kỳ thực cũng chỉ đang tìm đường rút cho bản .

 

Trước khi rời điện Hợp Hoan, Nhan Tịch Lam từng dặn dò nhũ mẫu rằng, Công chúa Khang Lạc tuổi còn nhỏ, là tâm can bảo bối của Hoàng đế. 

Nếu điều gì sơ suất, phi tần nào trong cung chịu gánh trách nhiệm, cuối cùng đẩy chịu tội, nhất định sẽ là nhũ mẫu.

 

Nhũ mẫu Chi Ninh kẻ ngốc. Thấy cục diện hôm nay, lập tức hiểu thâm ý trong lời Nhan Tịch Lam từng dặn. 

 

Giờ thấy Chi Ninh mở miệng tố cáo với phụ hoàng, bà cũng lập tức thuận nước đẩy thuyền, chỉ trích Thục phi chăm sóc chu

thể nào cũng đắc tội với Thục phi, nhưng để giữ , đành mạo hiểm một phen. Nếu may mắn, chừng Hoàng đế còn cảm kích lòng trung thành của bà. 

Ai cũng tương lai còn dài, nhưng hết, vượt qua cửa ải mắt mới mong chuyện ngày mai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-phu-cung-tam-chinh-truyen/chuong-13.html.]

Từ lúc Chi Ninh bắt đầu lóc, sắc mặt Tạ Quân là khó coi, giờ nhũ mẫu tố cáo, ánh mắt càng thêm u ám.

 

Bạch Ức Tiêu thấy sắc mặt Tạ Quân , trong lòng càng thấy oan ức, liền quỳ gối bò tới bên , hai tay trắng ngần như củ sen ôm chặt lấy eo , ngẩng đầu, nơi khóe mắt còn vương nước mắt, trông đến là đáng thương:

 

"Bệ hạ, ngài rõ nhất tấm lòng của thần , Ức Tiêu chuyện đều vì bệ hạ, cho tới bây giờ từng bất kỳ tư tâm chính đáng nào. 

Ngài giao Chi Ninh cho , nỡ để công chúa chịu ủy khuất. 

Chỉ là từng , nhất thời để sai, bệ hạ tin …"

 

Chi Ninh thấy , liền vội vàng đưa tay ôm chặt lấy cổ phụ hoàng, cả rút trong lòng , như thể sợ buông xuống.

 

Một công chúa nhỏ ôm cổ, một Thục phi ôm eo, khiến Tạ Quân cũng , cũng xong. 

Nếu định mở miệng khuyên giải, hai đồng thanh bật , một lớn một nhỏ - vang vọng trong tẩm điện, khiến đầu như nổ tung.

 

Chi Ninh quyết ý trở về điện Phi Hương, còn Bạch Ức Tiêu thì cắn răng chịu thả , Tạ Quân đành đưa Chi Ninh về điện Tuyên Chính nghỉ ngơi .

 

Chi Ninh thấy về điện Hợp Hoan, nét mặt lộ rõ thất vọng. Dù mặt Tạ Quân vẫn ngoan ngoãn lời, nhưng lúc nào cũng mang vẻ buồn bã ủ ê.

 

Đến bữa tối, Tạ Quân thấy nhũ mẫu dỗ dành đủ đường, đến cứng mặt, mà Chi Ninh chỉ ăn hai miếng cháo yến, lòng xót xa nỡ, bèn tự tay đút từng muỗng. 

Vậy mà con bé cũng chỉ miễn cưỡng ăn nửa bát, dùng xong liền bảo mệt, đòi nhũ mẫu đưa ngủ.

 

Tạ Quân cứ tưởng cuối cùng cũng yên , ai ngờ đến nửa canh giờ , cung nữ hoảng hốt chạy báo rằng công chúa khó chịu, nôn sạch mấy thìa cháo yến ăn.

Tạ Quân liền lập tức truyền ngự y, trong điện một phen náo loạn, mãi mới dỗ Chi Ninh uống thuốc ngủ yên. 

 

Ngự y lau mồ hôi trán, chỉ công chúa khí huyết thông, tâm hỏa quá mạnh, khiến tỳ vị yên.

Ngoài uống thuốc, điều quan trọng hơn là tĩnh tâm an thần, thể tiếp tục kinh hoảng lo âu như nữa.

 

Bốn chữ "kinh hoảng lo âu" quả thực như d.a.o đ.â.m tim Tạ Quân.

 

Hắn quên, khi xưa từng linh cữu thê tử, thề rằng đời sẽ bảo vệ ái nữ chu , để bé con cả đời bình an vui vẻ.

Thế mà giờ đây, ép con gái rời xa nó lệ thuộc nhất, mỗi ngày sống trong kinh sợ và u uất.

 

Lúc , mới bừng tỉnh: cha

Phải đợi đến khi Chi Ninh phát bệnh, rơi nước mắt, mới như choàng tỉnh khỏi cơn mê, nhận nữ nhi trở thành vật hi sinh trong cuộc tranh đấu ở hậu cung.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Mà tất cả, chỉ bắt nguồn từ vài câu đồn đãi rõ thật giả trong cung, cùng với lòng oán niệm của Thục phi với chuyện cũ năm xưa.

 

Loading...