TUYẾT PHỦ CUNG TÂM - [Chính Truyện] - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-05-07 12:39:48
Lượt xem: 288
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Quân sinh nghi, lập tức hạ lệnh mang toàn bộ sổ sách trong điện Phi Hương đến kiểm tra.
Mọi việc xảy ra quá nhanh, Bạch Ức Tiêu không kịp che đậy.
Sổ vừa vào cung Tuyên Chính, chưa đến một ngày đã bị tra ra sơ hở.
Thì ra, nửa năm qua, lục cung đều phải thắt lưng buộc bụng, mà số tiền tiết kiệm được lại chẳng hề nhập kho quốc khố, mà âm thầm đổ cả về điện Phi Hương, để một mình Thục phi tiêu xài.
Đặc biệt là điện Hợp Hoan — từng chịu lệnh giảm phân nửa lương bổng theo đề nghị của Thục phi, nhưng từ sổ sách lại thấy, ngay cả phần còn lại cũng bị âm thầm bòn rút.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Tạ Quân nhìn sổ sách, mắt đỏ rực, hai tay run lên. Hắn thật muốn đem cả sổ mà ném vào mặt Bạch Ức Tiêu, cho nàng thấy hết tội lỗi của mình.
Sinh nhật Thục phi, trên bàn là canh vi cá giá nghìn vàng, còn đến lượt Nhan Tịch Lam — cả điện Hợp Hoan chỉ được ban thêm một cân bột mì trắng.
Tạ Quân nhắm mắt, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh: bát mì nhỏ nhỏ ấy, là phần Chi Ninh ăn dở, còn nàng thì ôm bát, gương mặt ánh lên vẻ mãn nguyện dịu dàng.
Nhan Tịch Lam sinh cùng ngày cùng giờ với tỷ tỷ, nhưng ngày sinh của người sống, còn thê lương hơn cả ngày giỗ của người đã khuất.
"Nếu không phải trẫm đột nhiên muốn ăn canh vi cá… nàng còn định nhẫn nhịn đến bao giờ đây."
Lồng n.g.ự.c Tạ Quân nhói lên, chẳng thể nghĩ thêm được nữa.
Tới chiều, Phượng ấn tinh xảo nhỏ nhắn kia đã được nội thị thân cận của hoàng thượng đích thân mang tới điện Hợp Hoan.
Nhan Tịch Lam lãnh chỉ tạ ơn, sắc mặt bình thản, không lộ mừng lộ giận.
Đợi mọi người lui hết, nàng mới mở hộp gấm, cầm lấy khối ngọc tinh mỹ trong tay, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, môi khẽ nhếch.
Tạ Quân sao biết được — nàng đã sớm ngấm ngầm sắp xếp với Thượng thiện giám.
Lưỡi của hoàng thượng quý giá vô ngần.
Nàng đoán, sớm muộn hắn cũng sẽ nhắc lại món ăn ở điện Phi Hương.
Dù là canh vi cá hay lưỡi phượng xào, chỉ cần hắn mở miệng, Thượng thiện giám ắt sẽ bó tay chịu thua.
Thay vì để Tố Ngọc đi cáo trạng, chi bằng để chính hoàng thượng tự phát hiện ra sự xa hoa của điện Phi Hương, như vậy mới khiến việc xử lý Thục phi danh chính ngôn thuận, nàng nắm Phượng ấn cũng đường đường chính chính, không ai dám dị nghị.
Mấy tháng ẩn nhẫn chịu đựng của nàng, cuối cùng cũng khơi dậy sự áy náy và đền bù nơi Tạ Quân.
Phượng ấn này — vốn là vật nàng quyết phải đoạt được cho bằng được.
14.
Nhan Tịch Lam từng nghĩ rằng khi nàng tiếp quản việc chưởng quản lục cung, thể nào cũng có người nhảy ra chỉ trích.
Nhưng có lẽ vì Bạch Ức Tiêu xưa nay quả thực hà khắc với các phi tần, nên tuy có người ghen tị chuyện Thánh thượng sủng ái nàng, lại chẳng ai công khai phản đối, ngược lại còn giúp nàng tiết kiệm không ít công sức.
Sau khi tiếp nhận Phượng ấn, việc đầu tiên Nhan Tịch Lam phải lo liệu chính là cửa ải cuối năm.
Năm xưa vừa nhập cung, nàng đã tận mắt thấy tỷ tỷ xử lý những chuyện này thế nào, giờ đến tay mình, nàng cũng làm đâu ra đó, chu toàn thỏa đáng.
Kẻ trong cung đều khôn khéo, thấy được trọng dụng thì liền xoay chiều gió, ra sức nịnh bợ điện Hợp Hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-phu-cung-tam-chinh-truyen/chuong-18.html.]
Nhan Tịch Lam trong chốn hậu cung bấy giờ, danh vọng lên cao như nhật nguyệt giữa trời, trái lại, Bạch Ức Tiêu thì ngày một thất sủng.
Dù đã giải xong lệnh cấm túc, nàng ta mấy lần đến điện Tuyên Chính cầu kiến cũng chẳng được Thánh thượng triệu vào.
Ngày mười sáu tháng Giêng năm Nguyên Khang thứ bảy, Nhan Tịch Lam tự mình chủ trì lễ tế cho tỷ tỷ.
Đông này Trường An không có tuyết, nhưng đứng trước linh vị, nàng vẫn không nhịn được mà run rẩy..
Trong điện Tiêu Phòng, bài trí vẫn như xưa, chỉ là không còn nhân khí.
Nàng quỳ trước linh vị, mở rộng vòng tay như muốn ôm ai, cuối cùng, lại chỉ ôm lấy chính mình.
Muốn cười, muốn khóc, muốn nhìn người không thể nào gặp nữa.
Từ điện Tiêu Phòng đi ra, gió Bắc gào thét, mây mù giăng kín, tuyết rốt cuộc cũng rơi xuống Trường An.
Nhan Tịch Lam đội tuyết trở về điện Hợp Hoan, chưa kịp ngồi yên, liền nghe cung nhân báo tin: phu nhân Yến Quốc công cầu kiến.
Nàng ngẩn người, hồi lâu mới nhớ ra, đó là tân nương của biểu ca nàng – Nhan Chu.
Đã nhiều năm nàng đoạn tuyệt với Nhan Chu, giờ chẳng muốn dính dáng gì đến Yến phủ, liền bảo Tố Ngọc ra ngoài đuổi khéo.
Tố Ngọc ra ngoài một lúc lâu mới quay lại, bẩm rằng:
"Biểu thiếu gia gặp chuyện rồi, nghe phu nhân kể, biểu thiếu gia đang cưỡi ngựa ngoài phố thì đụng phải đoàn xe ngựa của phủ Đại tướng quân Bạch gia.
Tuy rõ ràng đã nhường đường, nhưng công tử Bạch Thiếu Khang lại cố chấp nói biểu thiếu gia va vào kiệu các vị nữ quyến trong phủ, ép phải xuống ngựa nhận lỗi.
Biểu thiếu gia chỉ phản bác đôi câu, liền bị Bạch Thiếu Khang đánh giữa phố, thương tích rất nặng, phải có người khiêng về.
Đệ đơn lên phủ doãn thì bị làm ngơ, nên mới đến đây mong nương nương đứng ra đòi lại công bằng."
Nghe xong, Nhan Tịch Lam vừa day trán vừa trách:
"Tố Ngọc , em quay lại mà mặt mũi tươi rói thế kia, không sợ người ta trông thấy à?"
Tố Ngọc bị hỏi thì đỏ mặt, vội bụm miệng:
"Nô tỳ đáng tội, chỉ là nhất thời không kìm được, ai bảo hắn trước kia ức h.i.ế.p nương nương.
Quả báo mà!"
Nhan Tịch Lam nghe vậy cũng bật cười, Tố Ngọc thừa thế tiến lên giúp nàng xoa trán, hỏi nhỏ:
"Nương nương định giúp họ à?"
Nhan Tịch Lam ngẫm nghĩ rồi dặn:
"Bảo nàng ta về thu thập lời khai, chứng cứ, bản cáo trạng, viết lại một bản đem đến cho ta. Nhớ mời các nhân chứng đến Yến phủ, tiếp đãi cẩn thận.
Còn nữa, mời ngự y Trương đến khám bệnh cho hắn, trước khi đi, bảo Trương ngự y tới gặp ta, biểu ca ta tính tình hồ đồ, cần dặn dò vài điều."
Tố Ngọc đi sắp xếp xong xuôi, rồi quay về nói: thương thế của biểu thiếu gia đúng là rất nặng, người lại bướng bỉnh, cứ giận dữ suốt ngày, cơm nước không kiêng khem, khiến Trương ngự y lắc đầu liên tục.
Thông tin đó khiến Nhan Tịch Lam động tâm, liền có kế mới.