TUYẾT PHỦ CUNG TÂM - [Chính Truyện] - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-05-08 02:16:38
Lượt xem: 287

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng Ba năm Nguyên Khang thứ bảy, Hình bộ kết án vụ Bạch Thiếu Khang, phán xử c.h.é.m đầu, chờ mùa thu hành hình. 

 

Khi sự việc xảy giữa phố lớn ngõ nhỏ, nhân chứng đầy đủ, thương thế của Yên quốc công Thái y giám chứng thực, bằng chứng vô cùng rõ ràng, ai còn thể chối cãi.

 

Triều thần cũng mỗi một tính toán. 

Có kẻ tấu xin truy cứu tội Bạch Lĩnh Vũ dung túng bao che, khẩn cầu Thánh thượng niệm tình phụ tử, xin cho ông một đường lui.

 

Những tấu chương , Tạ Quân đều gạt sang một bên, chỉ lạnh nhạt đáp: 

"Đợi Bạch Lĩnh Vũ khỏi bệnh hẵng bàn."

 

Vậy là ai đoán tâm ý của Thánh thượng. 

Bạch Lĩnh Vũ động , chỉ đành tiếp tục co , im lặng tiếng.

 

Lúc còn sống, Yến quốc công kịp lưu con nối dõi, khi chết, tước vị truyền cho một chi thứ trong họ. 

 

Vị tân Yến quốc công tính tình ôn hòa nhu nhược, ít giao du với thế tộc quyền quý, nhưng đối với Nhan Tịch Lam mực cung kính, phu nhân của ông hầu như mỗi tháng đều cung vấn an.

 

Tố Ngọc vốn nghĩ, chủ tử của chắc sẽ khinh thường đôi phu phụ nịnh bợ, ai ngờ Nhan Tịch Lam hòa nhã, mỗi phu nhân cung, nàng đều chịu khó trò chuyện, còn tặng vài món đồ chơi quý hiếm. 

Tố Ngọc hiểu, bèn chọn lúc vắng , lén hỏi vì nương nương đổi thái độ như thế.

 

Nhan Tịch Lam đáp, tân Yến quốc công tuy xuất sắc, nhưng hợp ý nàng. 

Nàng cần phấn đấu thăng tiến, chỉ cần yên phận giữ , sống những ngày tháng bình an là đủ. 

Chỉ cần mãi mãi điều, nàng thể cưng chiều cả đời. Cần tiền cho tiền, cần cho .

 

Dẫu nàng cũng là con cháu nhà họ Nhan, m.á.u mủ vẫn còn đó, vinh thì cùng vinh, nhục thì cùng nhục. 

nếu Yến quốc công phủ dám nàng mất mặt, thì nàng cũng sẽ ngại… đổi thêm một vị quốc công nữa.

Dù gì, bọn họ cũng chỉ là họ hàng xa lắc, ai quốc công cũng quan trọng. Quan trọng là… lời.

 

Hai còn đang trò chuyện, thì cung nhân bẩm: "Trương ngự y tới ."

 

Nhan Tịch Lam thế liền bảo mời , sang Tố Ngọc, nửa nửa trách: 

"Mải chuyện với em, suýt nữa quên mất việc chính. 

À, ngự y đó tên gì nhỉ? Hai chữ khó nhớ quá, mãi thuộc ."

 

Tố Ngọc nghĩ ngợi gì, buột miệng thốt lên: 

"Mậu Nhiễm. Họ Trương, tên là Mậu Nhiễm. Mậu trong mậu học, Nhiễm trong thảo nhiễm."

 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Lời dứt, nàng mới nhận , vội cúi gằm mặt, đôi má ửng đỏ như quả lựu chín. 

Nhan Tịch Lam trông nàng lúng túng như thế, liền hiểu chuyện, nhưng cũng vạch trần, chỉ mỉm bình thản, xuống bên cửa sổ.

 

Chẳng mấy chốc, Trương Mậu Nhiễm tiến , tiên hành lễ vấn an, chẩn mạch cho Nhan Tịch Lam. Bắt mạch xong, cung kính bẩm báo:

 

"Thưa nương nương, thể nương nương bình , gì đáng ngại. 

Chỉ là khí huyết yếu, thần y xin kê một bài thuốc bổ khí huyết, nếu mệt mỏi vì việc công, nương nương thể dùng thêm một viên để bồi dưỡng."

 

Nhan Tịch Lam xong liền mỉm gật đầu, với giọng dịu dàng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-phu-cung-tam-chinh-truyen/chuong-20.html.]

"Đa tạ Trương ngự y vất vả. Thân thể bản cung đều nhờ ngươi chăm nom điều trị. 

Trước đó còn phiền ngươi đến Yến quốc công phủ khám bệnh, bản cung trong lòng áy náy, hôm qua chút lễ mọn gửi tới phủ, chỉ là chút lòng thành, mong ngươi đừng từ chối."

 

Trương Mậu Nhiễm thi lễ, chậm rãi đáp:

 

"Nương nương quá khách sáo. Lễ vật tuy quý, nhưng vi thần cảm thấy hổ thẹn. 

Quốc công gia vốn thương nặng, gặp khí hậu khắc nghiệt, vi thần cố gắng hết sức, nhưng y thuật hạn, thể cứu vãn."

 

Nhan Tịch Lam đang trấn an , liền dịu giọng đáp:

 

"Đó là do đường bạc phúc, liên quan đến Trương ngự y . Ngươi việc cẩn trọng, bổn cung yên tâm. 

Tuổi còn trẻ mà y thuật tinh thông như , bổn cung nhất định sẽ tiến cử lên Thánh thượng, để ngươi mai một tài năng."

 

Nghe , Trương Mậu Nhiễm mới nở nụ , khom hành lễ, nhân lúc dậy, thấp giọng ghé sát tai Nhan Tịch Lam, :

 

"Nương nương, Thục phi… mang thai, ước chừng ba tháng."

 

16.

Sau khi tiễn Trương Mậu Nhiễm rời , Nhan Tịch Lam lập tức sai mang Tông Sử đến, đích tính ngày tháng cho Bạch Ức Tiêu, phát hiện đứa trẻ trong bụng nàng , đúng là hoài thai đêm sinh nhật .

 

Chẳng trách khi nhà họ Bạch gặp nạn, nàng vẫn thể bình tĩnh đến , náo, thì là dồn hết hy vọng long thai trong bụng, mong lấy đó xoay chuyển cục diện cho nhà họ Bạch.

 

Tạ Quân ít con, gối chỉ Công chúa Khang Lạc. 

Trước khi Khang Lạc, Nhan Sơ Tịch từng sinh một vị hoàng tử nhỏ, đáng tiếc giữ , mất năm Nguyên Khang thứ ba.

 

Nếu đứa bé trong bụng Bạch Ức Tiêu là con trai, một khi đời, sẽ là trưởng tử của hoàng thượng. 

Mẫu dĩ tử quý - quý nhờ con, Bạch Lĩnh Vũ tất sẽ dâng sớ thỉnh lập Thục phi hậu, thậm chí mượn cớ đại xá thiên hạ, để cứu sống cả Bạch Thiếu Khang đang chịu án trong ngục.

 

Nhan Tịch Lam chau mày, vân vê chiếc vòng ngọc cổ tay, trầm tư đối sách, càng nghĩ càng thấy: chỉ thể đánh một canh bạc lớn.

 

Hôm , nàng triệu Trương Mậu Nhiễm tới, bảo kê một đơn thuốc trợ thai, từ đó mỗi ngày ba uống đều đặn. 

Loại thuốc mùi vị vô cùng đắng, còn khiến mắt Tô Ngọc cay xè rớm lệ, nhưng Nhan Tịch Lam vẫn bình thản uống cạn, một ngừng .

 

Nàng cần một đứa trẻ để phá thế cục .

 

mặt Tạ Quân, nàng tỏ quá lộ liễu, chỉ lặng lẽ dụng tâm từng chi tiết nhỏ. 

Mỗi khi Tạ Quân đến, nàng càng dịu dàng hơn ngày thường, ánh mắt luôn đong đầy lưu luyến, chẳng rời khỏi .

 

Sáng sớm Tạ Quân chuẩn rời , Nhan Tịch Lam sẽ mơ màng nắm lấy tay áo , nũng cho , cho đến khi Tạ Quân hứa tối sẽ thăm nàng.

Mềm mỏng đến tận xương, tự khắc giữ chân đế vương — đêm nào cũng triền miên gối loan chăn phượng.

 

Nhan Tịch Lam vốn là phi tần sủng ái nhất trong hậu cung, nay chỉ khẽ vận vài tiểu xảo, càng lòng thánh thượng. 

Mười đêm thì đến bảy tám đêm, Tạ Quân đều nghỉ tại điện Hợp Hoan.

 

 

 

 

Loading...