TUYẾT PHỦ CUNG TÂM - [Chính Truyện] - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-05-08 02:32:18
Lượt xem: 302

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

24.

"Nương nương, còn nhớ đầu năm Nguyên Khang năm thứ hai, thương nhân vùng Giang Nam là Nhậm Thế Kiệt vì mua quan tước mà bệ hạ đích ban lệnh tịch thu gia sản, lưu đày biên ải ?"

 

Nhan Tịch Lam chau mày hồi tưởng một lát, chậm rãi gật đầu. 

Mặc Trâm thấy , liền hít sâu một , từng chữ từng lời hỏi:

 

"Vậy nương nương , sản nghiệp của Nhậm Thế Kiệt cuối cùng rơi tay ai?"

 

Nhà họ Nhậm ba đời thương buôn, giàu nứt đố đổ vách, thế nhưng bạc trắng thực sự nộp quốc khố chỉ tới vài nghìn lượng.

 

Tài sản chính của Nhậm Thế Kiệt, từ khi triều đình tay, âm thầm chuyển hết về kinh, kẻ thu nhận của cải khổng lồ , dĩ nhiên chính là bí mật thông báo cho .

 

Trong thành Trường An năm , gan tiết lộ thiên cơ, thế lực khuynh đảo triều đình, nuốt trọn tài sản nhà họ Nhậm, ngoài Bạch Lĩnh Vũ , còn ai khác.

 

Theo lời Mặc Trâm, khi triều đình hạ chỉ, Nhậm Thế Kiệt cho chia mấy chục vạn lượng bạc trắng, chở bằng thuyền, lén đưa từng đợt về Trường An. 

 

Con cái đều lưu đày, chỉ một nam một nữ do tiểu sinh đưa đến kinh thành, giao phó cho Bạch Lĩnh Vũ chăm lo.

 

Bạch Lĩnh Vũ sai quản gia trong phủ nuôi dưỡng hai đứa bé, còn thì thản nhiên hưởng dụng cả đống bạc trắng, thái độ vô cùng ngạo mạn.

 

Có điều, quá tự phụ, chuyện trắng trợn như thế một cách lộ liễu, đến mức Bạch Thiếu An cũng chẳng buồn giấu.

 

Năm , phía Tây Bắc gặp tuyết lở, mùa xuân chậm, bệ hạ xuất bạc cứu nạn, nhưng quốc khố cạn kiệt. 

Bạch Thiếu An cùng bệ hạ ngày đêm lo liệu, vẫn gom đủ bạc phát chẩn.

 

Một hôm, Bạch Thiếu An về phủ sớm, bước đại tướng quân phủ thì thấy quản gia đang dẫn một đoàn nữ nhân bước

 

Chàng dừng bước hỏi thăm, mới đây là đám kỹ nữ mà phụ mới mua từ Dương Châu về, xuất danh giá, là đầu bảng kỹ viện, nào nấy đều trẻ trung diễm lệ, giá mỗi đều năm trăm lượng.

 

Trời sang xuân, thành Trường An còn tan hết giá rét, mà đại tướng quân phủ ngập tràn hương sắc. 

 

Bạch Thiếu An cảnh , trong lòng lửa giận bùng lên, lập tức xông thư phòng phụ , chỉ trích ông lộng quyền, hại xã tắc.

 

Bạch Lĩnh Vũ nổi trận lôi đình, nhưng Bạch Thiếu An hề nhượng bộ, ép ông trong mười ngày giao nộp bộ sản nghiệp của Nhậm Thế Kiệt về quốc khố. 

Nếu , sẽ lấy danh nghĩa vì dân, tố cáo ông nhận hối lộ, xâm phạm công quỹ.

 

Bạch Thiếu An , Tây Bắc giá rét tan, ruộng đồng cày, nạn đói sắp ập đến. 

Vậy mà phụ dửng dưng thê đầy nhà, chẳng màng trăm họ. 

Một lời , khí phách lẫm liệt, chừa một chút mặt mũi nào cho Bạch Lĩnh Vũ, xong liền phủ tay áo bỏ .

 

Bạch Lĩnh Vũ mặt lạnh như băng, lệnh đóng cửa viện, bắt Bạch Thiếu An , đè xuống đất mà đánh. 

Chính tay ông đạp lên mặt con trai, giày xéo từng cú một, mồm mắng miệng chửi. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-phu-cung-tam-chinh-truyen/chuong-31.html.]

Ông , Bạch Tam Lang to gan, dám đe dọa ông , nhưng Bạch Tam Lang quên , nếu mang họ Bạch, nếu ông là đại tướng quân, thì Bạch Thiếu An còn chỗ ở Trường An ?

 

Gương mặt Bạch Thiếu An đá nát, m.á.u chảy lênh láng, nhưng Bạch Lĩnh Vũ vẫn chịu dừng tay, còn bắt phạt thêm ba mươi trượng.

 

Đánh xong, ông sai kéo Thiếu An về phòng giam, cho gọi thái y, bắt nếm trải đau đớn, để hiểu phận, để lời.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Mấy năm qua, danh tiếng Bạch Thiếu An ngày càng lớn, đường quan lộ cũng thênh thang, càng ngày càng thuận theo Bạch Lĩnh Vũ. 

 

Từ chuyện ngăn cản Bạch Ức Tiêu nhập cung, đến việc cố chấp cưới tiểu thư phủ Yến Quốc công, gần đây trái lời phụ triều, hôm nay còn dám công khai chống đối, Bạch Lĩnh Vũ nhịn nữa. 

 

Ông , ông còn tám con trai, thiếu Bạch Tam Lang cũng chẳng .

Trong mắt ông , con cái là lời. 

 

Tài năng phẩm hạnh chẳng nghĩa lý gì nếu phục tùng. 

Một đứa con bất hiếu, thì chẳng khác gì chó hoang ngoài phố.

 

Bạch Thiếu An trong phòng giam suốt một đêm, thể nóng như lửa đốt, mê sảng liên miên, cứ gọi tên Nhan Tịch Lam và bệ hạ.

Ai cũng tưởng qua nổi đêm , vẫn gắng gượng tới hừng đông.

 

Chính vì cứng cỏi như thế, nên mới khiến Bạch Thiếu Khang sợ hãi.

Tên vốn hồ đồ, hành xử bốc đồng. Vừa Bạch Thiếu An dọa sẽ tố cáo, trong lòng loạn. 

 

Hắn những năm qua hoang phí vô độ, sổ sách trong phủ lấy bừa, còn đồng dư nào nữa, khéo, nhờ đống tiền của Nhậm Thế Kiệt, mới lấp chỗ thiếu.

 

Nếu Bạch Thiếu An ép giao nộp, chẳng những bại lộ, mà cả chuyện ăn tiêu hoang phí cũng phụ phát hiện.

 

Bạch Lĩnh Vũ vốn chẳng ưa gì , nếu vạch mặt, e rằng kết cục chẳng khá hơn Bạch Thiếu An là bao.

Trong cơn hoảng loạn, Bạch Thiếu Khang quyết định tay , cho Bạch Thiếu An "đổ bệnh" mà chết.

 

Ngày hôm , lên phố tìm đại phu lang băm, mua về vài thứ thuốc tạp nham, lén mua thêm hai lượng thạch tín, đưa cho gia nhân sắc thuốc, bỏ độc .

 

Gia nhân dám , đánh một trận. cũng chẳng dám tự tay, cuối cùng chỉ còn cách cầu xin Bạch phu nhân.

 

Bạch phu nhân lúc đầu kinh hãi, kiên quyết từ chối, nhưng vì thương con trai, ghét Thiếu An, năn nỉ mãi cũng mềm lòng, đành tự mang thuốc độc đến cho Thiếu An uống.

 

Bạch Thiếu Khang cùng Bạch phu nhân lôi kéo lâu như , sớm che giấu bí mật gì. 

 

Những trong phủ thấy Bạch phu nhân ôm bát thuốc qua hành lang, đều đoán phần nào nhưng một ai ngăn cản, kể cả Bạch Lĩnh Vũ tin cũng động thái nào.

 

Thế là, một đêm xuân lạnh lẽo năm Nguyên Khang thứ hai, trong căn phòng hẻo lánh nơi đại tướng quân phủ, một bát thuốc đen đặc, lạnh ngắt, tiễn đưa một thiếu niên dịu dàng như ngọc của Trường An về nơi cát bụi.

 

Chỉ vì lòng quá trong, và máu. quá nóng.

 

 

Loading...