Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 181: Vậy thì khâu lại
Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:13:53
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phải. Ai bệnh, thương cũng đều cần tiêm, uống thuốc. Đó là để bổ sung năng lượng cho cơ thể. Vết thương và cơn đau sẽ nhanh chóng hồi phục.”
Giang Nhu trả lời.
Chu Tiểu Xuyên chăm chú lắng từng lời Giang Nhu .
Cậu nhớ nơi , cũng nhớ mùi t.h.u.ố.c sát trùng nhàn nhạt.
Trong đêm mưa bão , chính Giang Nhu cõng đến đây.
Cậu chỉ đau bụng, mà còn sốt cao.
Ngủ một ngày chiếc giường nhỏ ở đây, hôm tỉnh dậy cả sức, nhưng cơn đau và cơn sốt còn.
Không giống như những sốt đây, đều mê man khó chịu vài ngày.
Tiêm, uống thuốc.
Một đêm là khỏi.
Đồng tử của Chu Tiểu Xuyên khẽ rung lên.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, bàn tay nhỏ nắm chặt thành nắm đ.ấ.m của buông , nắm lấy lòng bàn tay Giang Nhu.
Như để xác nhận, hỏi nữa.
“Tiêm, uống thuốc, ba sẽ khỏi?”
“ . Chỉ cần lời bác sĩ, nghỉ ngơi thật , nhất định sẽ khỏi.” Giang Nhu gật đầu mạnh, nhẹ nhàng nắm chặt lòng bàn tay , “Lát nữa ba sẽ cùng chúng về nhà, về nhà , chúng cùng chăm sóc ba ?”
Lần , chỉ Chu Tiểu Xuyên gật đầu, mà ngay cả Chu Tiểu Hoa cũng gật đầu nghiêm túc.
Cuộc đối thoại giữa Giang Nhu và Chu Tiểu Xuyên, Chu Tiểu Hoa nhiều chỗ hiểu.
cô bé hiểu rằng chăm sóc ba thật !
Chu Tiểu Hoa giơ tay nhỏ lên, xoa xoa đầu Chu Tiểu Xuyên, thổi thổi chỗ sờ.
Tiểu Hoa chăm sóc ba! Muốn sờ sờ, thổi thổi.
Đau đau thổi , sẽ đau nữa.
Ba đừng đau, khỏe nhé.
Giang Nhu hiểu lời Chu Tiểu Hoa , nhẹ giọng : “Tiểu Hoa ngoan quá.”
Cùng lúc đó, Giang Nhu thấy chiếc bình nước nhôm màu bạc mà Chu Tiểu Xuyên vẫn luôn đeo .
Chiếc bình đựng nước suối linh tuyền mà Giang Nhu lấy từ gian linh bảo, là để cho các con uống.
Nước suối linh tuyền chỉ thể dùng để uống, mà còn tác dụng thần kỳ đối với cơ thể và cả bên ngoài.
Vết kim đ.â.m ngón tay Giang Nhu đây, chính là nhờ nhúng nước suối linh tuyền mà lập tức lành .
Tuy rằng nước suối linh tuyền khi mang khỏi gian, tác dụng thần kỳ sẽ giảm nhiều.
tác dụng nhỏ bé vẫn còn một chút.
Trong khoảnh khắc, Giang Nhu chủ ý.
Cũng là do lúc cô quá hoảng loạn, nghĩ đến điều .
“Tiểu Xuyên, đưa bình nước cho , mang nước cho ba. Con và Tiểu Hoa tiếp tục ở đây, chờ ba .”
Chu Tiểu Xuyên gật đầu: “Vâng.”
…
Sau khi nhận bình nước, Giang Nhu cầm trong tay, nhẹ nhàng lắc lắc.
Bình nước vơi hơn nửa, nước suối linh tuyền còn nhiều.
Khi đến cửa phòng y tế, Giang Nhu khẽ nhắm mắt.
Trong đầu cô, một luồng sáng trắng lóe lên.
Chu Tiểu Xuyên đầu Giang Nhu, thấy bóng dáng cô đột nhiên bất động.
Cậu bé đang nghi hoặc nhíu mày.
Khoảng vài giây .
Giang Nhu từ từ mở mắt.
Chiếc bình nước nhôm trong tay cô lúc trở nên nặng trĩu.
Cô giơ tay gõ cửa.
Cốc, cốc, cốc.
Bác sĩ Bùi dù cần cũng là ai, ông dứt khoát một câu:
“Mời .”
Khoảnh khắc Giang Nhu bước phòng y tế, cô ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nồng nặc.
Chỉ liếc mắt một cái, cô thấy chiếc khay màu trắng, bên là một miếng gạc và bông gòn thấm đẫm máu.
Chu Trọng Sơn khẽ ngẩng đầu, thấy bóng dáng Giang Nhu, cô .
Thế nhưng, bác sĩ Bùi ấn thái dương đang nhô lên của Chu Trọng Sơn, mang theo sự uy nghiêm của một bác sĩ.
“Đừng động đậy, yên cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-181-vay-thi-khau-lai.html.]
Ngón tay cầm bình nước của Giang Nhu kiểm soát mà siết chặt.
Cô thấy vết thương của Chu Trọng Sơn…
Ở vị trí phía tai.
Miếng sắt của chiếc cuốc quá sắc bén, nên da thịt của là trọng lượng cứng rắn rạch .
Điều còn đau đớn hơn cả d.a.o cắt một nhát.
Máu đỏ sẫm chỉ dính mặt , mà còn chảy theo cổ, thấm đẫm cổ áo quân phục.
Để rửa sạch vết thương, bác sĩ Bùi dùng kẹp cầm m.á.u kẹp bông gòn, thấm đẫm cồn sát trùng, ấn lên phần da thịt rách.
Xoẹt.
Giang Nhu rõ ràng thấy gì, nhưng bên tai cô tiếng vang.
Là tiếng hít một khí lạnh.
Giang Nhu chỉ thôi cũng thấy đau nhói.
Huống chi là chính Chu Trọng Sơn.
Chu Trọng Sơn cúi đầu, chỉ thể dùng khóe mắt thấy đôi chân của Giang Nhu đang ở xa.
Anh khàn giọng :
“Vợ , em đừng .”
bước chân của Giang Nhu từng rời một bước.
Cứ như giằng co một lúc, bước sát trùng coi như thành.
đây cũng chỉ là bước khởi đầu.
Bác sĩ Bùi với Chu Trọng Sơn: “Cậu may mắn đấy, mảnh đạn rạch, xuống một chút là mắt, lên một chút là thái dương, vặn thương ở . Lần cũng , thiếu chút nữa là cả cái tai của tong , nếu , còn thể xin giấy chứng nhận thương tật đấy.”
“Vị trí , thật là trong cái rủi cái may, cứ mừng thầm . Chỉ là vết thương sâu, tự lành khó, vẫn cần khâu .”
Chu Trọng Sơn hề nhíu mày, :
“Vậy thì khâu .”
Trên nhiều vết sẹo, sợ thêm một vết nữa.
Lời tiếp theo của bác sĩ Bùi mới là trọng điểm.
Ông thở dài: “Thuốc tê dùng hết , vật tư y tế mới còn chuyển đến. nhiều nhất chỉ thể cho vài viên t.h.u.ố.c giảm đau, cứ chuẩn tâm lý .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Không cần chuẩn tâm lý, chịu .”
Chu Trọng Sơn một chút do dự, thẳng.
Bác sĩ Bùi dựa tính cách của Chu Trọng Sơn, cũng đoán sẽ như .
Chỉ là , bác sĩ Bùi ngẩng đầu Giang Nhu một cái.
Chỉ thấy Giang Nhu mặt lộ vẻ lo lắng, nhưng lên tiếng phản đối quyết định của Chu Trọng Sơn.
Đôi vợ chồng , quả là tâm ý tương thông.
Nếu như …
“Được, quyết định thế . chuẩn một chút dụng cụ, lát nữa sẽ khâu trực tiếp.”
Bác sĩ Bùi xong, đến chiếc tủ ở phía bên phòng y tế, tìm kiếm những thứ ông cần giữa những hàng dài các loại t.h.u.ố.c và dụng cụ y tế.
Giang Nhu chính là lúc , từ từ đến bên cạnh Chu Trọng Sơn.
Chu Trọng Sơn đang định ngẩng đầu, một lực nhẹ nhàng đè lên vai.
Giang Nhu : “Anh đừng động đậy.”
Bởi vì Chu Trọng Sơn ghế, Giang Nhu , đầu tiên cô cần ngẩng đầu đàn ông cao lớn .
Cũng là đầu tiên, gần gũi như , thấy vết thương đáng sợ.
Đời , khi Giang Nhu mới bắt đầu học nấu ăn, đặc biệt là luyện tập kỹ năng dùng dao, chỉ d.a.o thái cắt một vết nhỏ thôi, cũng sẽ cảm thấy đau thấu tim gan.
Vết sẹo tai của Chu Trọng Sơn, dài như , sâu như .
Da thịt đều rách .
Có thể thấy từng lớp thịt hồng tươi.
Còn trong tình trạng t.h.u.ố.c tê, từng mũi từng mũi khâu .
Chỉ thôi, n.g.ự.c thấy nhói lên.
Khóe mắt Giang Nhu bất giác trở nên cay xè.
Cô hít một thật sâu, cố gắng dùng giọng định nhất thể: “Bác sĩ Bùi, thể lau vết m.á.u cổ ?”
Bác sĩ Bùi nghĩ đây lẽ là sự quan tâm giữa hai vợ chồng họ, nên cũng đồng ý.
“Lau qua loa thì . ngàn vạn đừng chạm vết thương, nếu việc sát trùng sẽ thành công cốc.”
“Được, hiểu.”
Giang Nhu gật đầu.
Sau khi bác sĩ Bùi cho phép, Giang Nhu mở bình nước, dùng chậu nước trong phòng y tế, đổ hết nước suối linh tuyền , dùng khăn tay thấm ướt, đó giúp Chu Trọng Sơn lau.
Cô nhẹ giọng: “Sẽ đau, chịu một chút.”