Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 182: Vết thương sao lại nhỏ đi một chút
Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:13:54
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sẽ đau, chịu một chút.”
Giang Nhu nhẹ nhàng nhưng vô cùng cẩn trọng.
Chu Trọng Sơn kịp trả lời, một cảm giác mát lạnh chạm cổ . Chiếc khăn ướt nhẹ nhàng lau những vết m.á.u đỏ sẫm, từng chút một sạch màu đỏ chói mắt.
Khi lau cho Chu Trọng Sơn, Giang Nhu tuân theo lời dặn của bác sĩ Bùi, cố gắng hết sức tránh xa vết thương. đồng thời, cô lau gần, tỉ mỉ và sạch sẽ.
Chiếc khăn tay sạch sẽ ban đầu nhanh chóng nhuốm đỏ bởi máu. Giang Nhu cho khăn chậu nước, giặt sạch tiếp tục lau.
Cứ như lặp lặp .
Lau, giặt sạch.
Giặt sạch, lau.
Hành động của Giang Nhu trong suốt quá trình đều cẩn thận và tỉ mỉ. Chu Trọng Sơn thể cảm nhận sự dịu dàng trong từng động tác của cô, cảm nhận cảm giác mát lạnh di chuyển da thịt .
Không do đang phân tâm chú ý đến Giang Nhu , vết thương ban đầu bỗng dưng còn đau như nữa. Những nơi lau qua bằng nước mát, sự căng cứng ban đầu biến mất, đó là cảm giác thư giãn dần dần.
Cơn đau từ vết thương vẫn còn đó, nhưng cơn đau nhức lan tỏa đến các dây thần kinh và vùng da xung quanh đang dần tan biến.
Sự đổi thật kỳ diệu.
Chỉ đơn giản là lau vết m.á.u thôi mà, hiệu quả như .
Vì , Chu Trọng Sơn cho rằng tất cả đều là do tác dụng tâm lý. Là vì Giang Nhu bên cạnh, nên cảm thấy an tâm hơn. Do đó, cơn đau cũng trở nên còn rõ rệt như nữa.
Một lúc , Giang Nhu lau sạch những vết m.á.u lớn nhỏ, để lộ làn da màu đồng ban đầu của Chu Trọng Sơn.
Bên , bác sĩ Bùi cũng chuẩn gần xong. Ông bước gần. Giang Nhu tự nhiên lùi , nhường chỗ cho bác sĩ Bùi.
cô xa.
Cô ngay bên cạnh Chu Trọng Sơn, lặng lẽ bầu bạn.
Chu Trọng Sơn cúi đầu, thấy vẻ mặt của Giang Nhu lúc , nhưng thể thấy bóng dáng cô ngay bên cạnh .
Không cần bất kỳ lời nào.
Sự hiện diện như đủ để an tâm.
Ngay cả cơn đau đầu cũng trở nên ngày càng nhẹ .
Bác sĩ Bùi đeo găng tay nhựa, một tay cầm kẹp, một tay cầm kim chỉ cong, sẵn sàng bắt đầu.
Thế nhưng, khi ông cúi đầu vết thương của Chu Trọng Sơn, ông đột nhiên nhíu mày, dùng khớp ngón tay đẩy gọng kính, nhưng kìm .
Giang Nhu nhận sự do dự của bác sĩ Bùi.
Cô căng thẳng hỏi: “Bác sĩ Bùi, ạ?”
“Không… … gì. Chắc là hoa mắt… Vết thương nhỏ một chút.”
Bác sĩ Bùi nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ông đổ cho việc hoa mắt.
Có lẽ là do tuổi già…
Bác sĩ Bùi tuổi cao, nhưng động tác khâu vết thương vẫn vô cùng định.
Giang Nhu là duy nhất hiểu rõ chuyện.
Đồng thời, cô cũng chút vui mừng.
Vết thương thật sự nhỏ , cũng nghĩa là nước suối linh tuyền thực sự tác dụng.
Việc lau lúc nãy âm thầm chữa lành phần rìa của vết thương.
Như , cũng nhất định thể giảm bớt đau đớn cho Chu Trọng Sơn.
Giang Nhu thả lỏng một chút, theo động tác của chiếc kim cong xuyên qua da thịt Chu Trọng Sơn, cô ngay lập tức căng thẳng.
Thính giác của cô quá , gần như , gần như thể thấy tiếng da thịt kéo.
Xoẹt…
Xoẹt…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-182-vet-thuong-sao-lai-nho-di-mot-chut.html.]
Nghe mà khóe mắt cô giật giật.
Thật là… đau đến mức nào chứ.
Bàn tay buông thõng bên hông của Giang Nhu lập tức nắm chặt thành nắm đấm.
Chu Trọng Sơn vốn là một cứng rắn, thêm tác dụng thần kỳ của nước suối linh tuyền, ngược cảm thấy đau đớn gì nhiều.
Trong khóe mắt, Chu Trọng Sơn thấy bàn tay Giang Nhu lập tức siết chặt, trong lòng cảm thấy nhói lên.
Anh lặng lẽ đưa tay, nắm lấy bàn tay Giang Nhu.
Bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại, bằng một nửa lòng bàn tay .
“Vợ , đừng .”
Chu Trọng Sơn cất tiếng khuyên nhủ.
Trong đầu , tất cả đều là hình ảnh nhỏ bé của Giang Nhu trong lúc hỗn loạn cách đây lâu.
Vẫn là .
Nếu mạnh mẽ hơn một chút, cần để Giang Nhu đối mặt với những chuyện .
Lòng bàn tay rộng lớn của Chu Trọng Sơn bao bọc lấy bàn tay nhỏ của Giang Nhu, giống như quyết tâm bảo vệ cô cả đời.
…
Mười lăm phút , bác sĩ Bùi thấy Chu Trọng Sơn kêu đau một tiếng nào, thành việc khâu vết thương.
Dán băng gạc, xử lý đơn giản xong xuôi.
“Đây là t.h.u.ố.c giảm đau, đây là t.h.u.ố.c chống viêm, cách uống đều ở , một tuần mỗi ngày đều đến đây kiểm tra vết thương. Cậu đừng lười biếng, vợ giám sát đấy.”
Bác sĩ Bùi giả vờ hung dữ, cẩn thận dặn dò.
Không đợi Chu Trọng Sơn trả lời, Giang Nhu lên tiếng : “Bác sĩ Bùi, bác yên tâm, cháu nhất định sẽ giám sát . Phiền bác ạ.”
“Phiền gì mà phiền, đây là công việc của . Ài… con gái vẫn hơn mấy thằng đàn ông cứng như đá. Cháu giám sát chặt nó, thì giống như đây, vết thương lở loét cũng thèm đến khám. Bây giờ chiến tranh, cần tiết kiệm t.h.u.ố.c men như .”
Vài câu của bác sĩ Bùi phác họa nên những gì họ trải qua chiến trường.
Chu Trọng Sơn lọt tai lời của bác sĩ Bùi, càng sợ ông nhiều sẽ càng Giang Nhu lo lắng.
Anh vội vàng lấy thuốc.
“Được , nhớ , một tuần mỗi ngày đều đến. Vợ , chúng .”
Chu Trọng Sơn kéo Giang Nhu, nhanh chóng rời khỏi phòng y tế.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hai xuất hiện, ở cuối hành lang, Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa lập tức sáng mắt lên, hai bóng dáng nhỏ bé vội vàng chạy tới.
Một một , lập tức ôm lấy chân Chu Trọng Sơn.
Ngay cả Chu Tiểu Xuyên cũng hiếm khi bám lấy Chu Trọng Sơn như .
“Ba.”
Chu Tiểu Xuyên khẽ gọi.
Cậu bé ôm chặt Chu Trọng Sơn một cái, lặng lẽ buông tay, lùi một bước.
Đôi mắt đen láy, đầy lo lắng, từ xuống đ.á.n.h giá Chu Trọng Sơn.
Vết m.á.u mặt Chu Trọng Sơn Giang Nhu lau sạch, để lộ ngũ quan cương nghị, thô kệch.
Miếng băng gạc quấn quanh đầu ban đầu bằng một miếng hình chữ nhật, dán ở phía tai, từ phía quá rõ.
Dấu vết duy nhất là bộ quân phục của , ở ngực, vị trí cổ áo, nhuốm một màu đỏ sẫm.
Thần sắc của Chu Trọng Sơn cũng hơn lúc nãy nhiều, mặt cũng sắc máu.
Thế nhưng… hốc mắt Chu Tiểu Xuyên lập tức đỏ hoe.
“Ba…”
Giọng bé khàn khàn, nghẹn ngào, mang theo tiếng nức nở kìm nén .
Chu Tiểu Xuyên cất tiếng, một bên, hốc mắt Chu Tiểu Hoa rung lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn , nước mắt dâng lên, ngay lập tức lã chã rơi xuống.
Dường như tiếng lớn vang lên bên tai.