Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 195: Là trẻ con thì phải đến trường

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:14:07
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

— Nếu cô Lâm đồng ý, là thể đưa các con đến trường học.

 

Hai chữ “trường học” thốt , ánh mắt Chu Tiểu Xuyên như đốm lửa lóe lên, sáng bừng trong chốc lát.

 

Bên cạnh, Chu Tiểu Hoa đang lén lút định lấy một quả dâu tây dại cũng dừng tay. Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn, đầu Giang Nhu, như thể trường học còn hấp dẫn hơn cả đồ ăn.

 

Chu Tiểu Xuyên nhanh chóng tránh ánh mắt của Giang Nhu. Cậu bé cúi đầu, mím chặt môi, vẻ mặt nhỏ nhắn nghiêm túc.

 

Những lời mà thiếu niên ngày xưa đều giấu trong lòng, chịu , những ngày chung sống gần đây, sẵn lòng với Giang Nhu.

 

Chu Tiểu Xuyên thấp giọng mở miệng:

 

“Con học.”

 

Lời từ chối dứt khoát.

 

Điều Giang Nhu sững sờ.

 

Giang Nhu vẫn còn nhớ dáng vẻ của Chu Tiểu Xuyên ở nhà Tống Thanh Thiển, đứa trẻ nhỏ bé ngẩng đầu những hàng sách. Rõ ràng chẳng hiểu gì, nhưng xem chăm chú đến , trong mắt tràn đầy khao khát học hỏi.

 

Một đứa trẻ như , thể đến trường?

 

Bàn tay đang xách giỏ của Giang Nhu một nữa đặt xuống. Cô xổm xuống, thẳng mắt Chu Tiểu Xuyên, nhẹ giọng hỏi:

 

“Tiểu Xuyên, con học, là sợ họ từ chối, cho con học?”

 

Biểu cảm gương mặt nhỏ nhắn của Chu Tiểu Xuyên sự đổi nhỏ. Dù vẫn là một đứa trẻ, dù già dặn đến cũng giấu tâm sự. Đôi mày nhỏ nhíu khẽ động.

 

Giờ phút , trong đầu Chu Tiểu Xuyên hiện lên vô tiếng ồn ào.

 

【 Mẹ , nó là một thằng điên, lên cơn sẽ c.ắ.n lung tung, giống như một con ch.ó điên. 】

 

【 Nó bệnh! Nó bệnh! Mẹ cho chơi với nó, chơi với nó sẽ lây bệnh! 】

 

【 Thằng điên lớn sinh thằng điên nhỏ, chúng chơi với thằng điên. 】

 

【 Mày dựa mà đến trường? Trường học là nơi cho thằng điên đến! Mày còn mau cút về, nếu mày tao mách cô giáo! 】

 

【 Các đừng gần nó, nếu nó cắn, các cũng sẽ biến thành thằng điên, một con ch.ó điên, còn sẽ c.h.ế.t! Nó sẽ hại c.h.ế.t … 】

 

Chu Tiểu Xuyên nhíu chặt mày. Cậu bé đầu , giọng nghèn nghẹn:

 

“Con thích trường học.”

 

Khác với giọng trong trẻo của thiếu niên, câu khàn khàn, nặng nề, như tiếng gầm nhẹ nức nở của một con thú nhỏ thương. Tất cả đều là cảm xúc mãnh liệt của Chu Tiểu Xuyên.

 

Giang Nhu tuy thấy Chu Tiểu Xuyên mắt đỏ hoe rơi lệ, nhưng mơ hồ thấy một linh hồn nhỏ bé cô độc đang sức cuộn tròn.

 

Không chỉ Giang Nhu, ngay cả Chu Tiểu Hoa cũng nhận . Cô bé quên chiếc bàn nhỏ, dang hai tay chen tới, ôm chặt Chu Tiểu Xuyên. Ngón tay ngắn ngủn, lúc thì sờ tay Chu Tiểu Xuyên, lúc sờ mặt bé, như đang tìm kiếm vết thương đẫm m.á.u .

 

Chu Tiểu Xuyên đưa tay ôm lấy Chu Tiểu Hoa, lên tiếng an ủi, chỉ vỗ nhẹ lưng cô bé. Cậu sợ cất tiếng, những cảm xúc kìm nén sẽ kiểm soát .

 

Thấy , lòng Giang Nhu xót xa chua chát.

 

Cô vốn định hỏi han cẩn thận, nhất là thể buộc Chu Tiểu Xuyên những lời trong lòng, như mới thể giải quyết dứt điểm vấn đề.

 

bây giờ cô đổi ý định.

 

Không đối mặt, giấu cũng . Hãy để cô quyết định.

 

Giang Nhu dậy, hai đứa trẻ ôm chặt , phảng phất như trở về lúc ban đầu, khi họ mới gặp .

 

Cô đưa tay xoa đầu Chu Tiểu Xuyên, khẽ hừ một tiếng:

 

“Hừ, quan tâm con thích , là trẻ con thì đến trường, học chữ. Vì , con cứ chờ xem, vài ngày nữa sẽ đưa con đến trường.”

 

Câu , Giang Nhu một cách đầy khí phách và tự tin.

 

Nói xong, cô quan tâm phản ứng của Chu Tiểu Xuyên, xách giỏ chuẩn sẵn, cứ thế ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-195-la-tre-con-thi-phai-den-truong.html.]

 

Chu Tiểu Xuyên ngẩng đầu, Giang Nhu, bóng dáng cô dần xa.

 

Được Giang Nhu đối xử dịu dàng quá lâu, bé nhất thời quên mất, lúc ban đầu, phụ nữ chính là dùng thái độ bất cần , can thiệp cuộc sống của và Chu Tiểu Hoa.

 

Từ việc rửa tay tắm rửa, quản lý vệ sinh cá nhân, đến ăn mặc, ba bữa một ngày.

 

Bây giờ… cũng bao gồm cả việc học ?

 

Cậu thực sự… thể đến trường ?

 

Trong lòng Chu Tiểu Xuyên tràn ngập nghi hoặc, đồng thời thấy tiếng tim đập nhanh.

 

Chu Tiểu Hoa kỳ quái Chu Tiểu Xuyên, sờ n.g.ự.c bé, sờ mặt.

 

【 Anh, ? Sao ? 】

 

“Không . Tiểu Hoa, , chúng cho gà con ăn rau cải.”

 

【 Vâng! Anh, cùng xem gà con! 】

 

Chu Tiểu Hoa nhanh chóng Chu Tiểu Xuyên chuyển hướng chú ý, vui vẻ trở .

 

Chỉ Chu Tiểu Xuyên, đó một thời gian dài, thường xuyên liếc về phía cổng sân.

 

Không khi nào Giang Nhu thể trở về…

 

 

Nhà Lâm Ngọc Lan.

 

Cốc, cốc, cốc.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Giang Nhu gõ cửa, nhanh chóng thấy tiếng từ bên trong.

 

“Vào , cửa khóa.”

 

“Chị Ngọc Lan, là em đây.”

 

Giang Nhu đầu tiên đến nhà Lâm Ngọc Lan, cửa cũng quen thuộc.

 

Chỉ là một thời gian đến, cô phát hiện nhà Lâm Ngọc Lan chút đổi, đồ đạc trong nhà nhiều hơn một chút.

 

Lâm Ngọc Lan đang bận rộn sắp xếp một ít đồ, thấy Giang Nhu đến liền thu dọn .

 

Cô chú ý đến ánh mắt của Giang Nhu, chủ động :

 

“Ngọc Dao từ quân doanh chuyển , quen ký túc xá quân doanh, nên chuyển đến nhà chị ở. Nó là con gái chồng, thích , đồ đạc cũng nhiều một chút. Phòng nó ngủ nhỏ, chút để nên đặt ngoài.”

 

Giang Nhu , bừng tỉnh đại ngộ.

 

Không trách hòn đảo thanh bần , nhà Lâm Ngọc Lan đột nhiên thêm vài thứ.

 

Hóa vấn đề là ở Lâm Ngọc Dao.

 

Không quen ký túc xá quân doanh…

 

Giang Nhu lý do , trong lòng khỏi lạnh.

 

Thật sự quen, là giả vờ quen, cũng chỉ tự .

 

chuyển để thể tự do , thể thêm cơ hội tiếp xúc với Chu Trọng Sơn, đó mới là thật.

 

Lâm Ngọc Dao thật sự hiểu gì về Chu Trọng Sơn.

 

Chu Trọng Sơn đối với loại chịu khổ, thể tuân thủ kỷ luật quân đội, chỉ càng thêm phản cảm.

 

Suy nghĩ của Giang Nhu thoáng qua.

 

Cô hôm nay đến để hỏi thăm Lâm Ngọc Dao, còn việc chính.

 

 

Loading...