Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 202: Mát lạnh, sảng khoái, mì lạnh gà xé sốt mè (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:14:15
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dầu nóng b.ắ.n lên, ngừng chín tỏi băm, hạt vừng, đậu phộng giã trong bát gia vị khô. Cùng với tiếng xèo xèo, một mùi thơm nồng nàn, quyến rũ lan tỏa khắp nơi.
Thơm quá!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chu Tiểu Hoa lập tức cảm thấy thịt đùi gà trong tay còn hấp dẫn nữa, đôi mắt tròn xoe ngẩng lên chiếc bát nhỏ mặt Giang Nhu.
Cô bé chun chun cái mũi nhỏ, hít một thật sâu.
Mùi thơm , thơm đến nỗi mũi sắp rụng. Dù là chấm với rễ rau dại, chắc chắn cũng ngon.
Ngay cả Chu Tiểu Xuyên đang nhóm lửa cũng cưỡng sự cám dỗ của mùi thơm, ló đầu xem Giang Nhu đang gì.
Thật sự… thơm quá …
Bát nước sốt linh hồn thơm phức mới chỉ thành một nửa.
Sau khi dầu nóng nguội một chút, cô tiếp tục cho hai thìa nước tương, một thìa nhỏ giấm trắng, một thìa đường cát trắng.
Và… một thìa đầy bơ lạc.
Bơ lạc đặc sệt, dính dính, bản một mùi thơm vô cùng nồng nàn. Khi bơ lạc hòa quyện nước sốt, nó một nữa kích thích mùi thơm vốn .
Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên hẹn mà cùng, nuốt nước bọt ừng ực.
Trong ánh mắt chỉ một câu:
Muốn ăn! Khi nào ăn!
Gà xé, đồ ăn kèm, nước sốt, tất cả đều chuẩn xong.
Cuối cùng là bước đơn giản nhất, cũng là quan trọng nhất: mì.
Giang Nhu vớt mì soba nóng hổi , cho chậu nước lạnh, ngâm qua một để hạ nhiệt nhanh chóng. Sau đó vớt , để ráo nước.
Mì chia ba phần, cho ba chiếc bát lớn.
Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa tuy là trẻ con, nhưng sức ăn hề thua kém Giang Nhu. Giang Nhu áng chừng mỗi bát đều cho ba lạng mì.
Sau đó, cô lượt bày thịt gà xé, dưa chuột thái sợi, trứng thái sợi lên mì.
Trắng, xanh, vàng.
Ba màu sắc, bày thành một hình tròn, trông vô cùng hấp dẫn. [Hình ảnh bát mì lạnh gà xé mắt]
Cuối cùng, rưới lên bát nước sốt linh hồn thơm nức, trộn đều.
Thế là xong!
…
Năm phút , Giang Nhu cùng hai đứa trẻ mái hiên.
Trước mắt là một mảnh vườn rau xanh mướt, trong tay là một bát mì lạnh gà xé đủ cả sắc, hương, vị.
Cơn gió đầu hè thổi qua, mang theo một chút oi nóng.
bát mì trong tay mát lạnh, như miếng dưa hấu mùa hè. Vừa mát ngon!
Trong khoảnh khắc, sân nhỏ yên tĩnh, một tiếng . Chỉ tiếng húp mì “xì xụp— xì xụp—”.
Đôi khi, thậm chí thấy mặt của Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên.
Giang Nhu dùng bát lớn để đựng mì cho chúng. Khi chúng cúi đầu ăn mì, cả khuôn mặt đều vùi trong bát, chỉ lộ một đỉnh đầu đen nhánh.
Đặc biệt là Chu Tiểu Hoa.
Khi cô bé ngẩng đầu lên từ trong bát mì, khuôn mặt nhỏ nhắn còn dính một sợi dưa chuột. Cô bé vươn lưỡi l.i.ế.m một cái, cuộn sợi dưa chuột miệng.
là một cô mèo tham ăn chính hiệu.
Giang Nhu cảnh , nhịn , cô cũng ăn thêm một chút.
Ba ăn một bữa no nê.
Ăn uống xong xuôi, nhưng chuyện giải quyết vẫn còn đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-202-mat-lanh-sang-khoai-mi-lanh-ga-xe-sot-me-2.html.]
Giang Nhu bảo Chu Tiểu Xuyên đưa Chu Tiểu Hoa nghỉ một lát, đó về phòng ngủ trưa.
Cô thì tất bật dọn dẹp nhà bếp nhỏ và nốt những việc còn dang dở.
Một lát , bóng dáng Chu Tiểu Xuyên một nữa xuất hiện.
Cậu bé Giang Nhu, : “Tiểu Hoa ngủ ạ.”
Chu Tiểu Hoa ăn ngon, ngủ cũng ngon, cô mèo tham ăn biến thành chú heo con.
Giang Nhu buông tay công việc, lau tay, về phía Chu Tiểu Xuyên, nghiêm túc chuyện:
“Tiểu Xuyên, con ngủ? Có chuyện gì với ?”
Vẻ mặt Chu Tiểu Xuyên vẫn còn do dự, nhưng , bé rời .
Sau một hồi nhíu mày suy nghĩ, thiếu niên cuối cùng cũng mở miệng hỏi:
“Cái đó… trường học… Cô Lâm đồng ý ạ?”
Nghe Chu Tiểu Xuyên , trong lòng Giang Nhu tràn đầy vui mừng.
Cô trả lời câu hỏi ngay, mà nhẹ nhàng xoa mặt Chu Tiểu Xuyên, xoa nếp nhăn căng thẳng giữa hai lông mày bé.
“Tiểu Xuyên, con .”
Lời khen bất ngờ khiến Chu Tiểu Xuyên ngơ ngác: “Dạ?”
“Tiểu Xuyên, con gì, thích gì, đều như . Chúng tuy sống cùng , thuộc, nhưng đôi khi cũng sẽ đoán sai.”
“Không chỉ đoán sai, mà cả ba, bạn bè của con cũng sẽ đoán sai. Vì , thẳng , để khác suy nghĩ thật sự trong lòng con, hiểu con thích gì, thích gì, đó là cách nhất.”
“Bây giờ hỏi con, trưa nay mì gà xé sốt mè ngon ?”
Chu Tiểu Xuyên chút do dự gật đầu: “Ngon ạ.”
Đó là món mì ngon nhất mà bé từng ăn.
Giang Nhu hỏi tiếp: “Tiểu Xuyên, con đến trường học ?”
Chu Tiểu Xuyên rõ ràng do dự một chút.
Trước mắt bé là đôi mắt sáng lấp lánh của Giang Nhu, đôi mắt long lanh đang chớp thẳng .
Có một khoảnh khắc, Chu Tiểu Xuyên cảm thấy cả như đang ngâm trong làn nước ấm, nhẹ bẫng, lồng n.g.ự.c cũng mềm mại.
Chu Tiểu Xuyên bất giác mở miệng:
“… Con ạ.”
Trong đầu Chu Tiểu Xuyên một vài ký ức lúc còn nhỏ. Cậu nhớ lúc đó cha và ruột đều còn ở đó, thỉnh thoảng những hình ảnh đó hiện lên trong đầu.
Mẹ ngày thường thích chuyện, nhưng luôn dùng ánh mắt hiền từ , xem cao lên một chút , béo lên một chút .
Khi việc đồng áng, cha sẽ một bên, mộc, chuyện với và .
“Đợi Xuyên tử nhà lớn thêm một chút, sẽ cho học. Ba dành dụm tiền cho con, đưa con đến trường thị trấn, ở đó giáo viên giỏi, còn cả sinh viên đại học nữa.”
“Đi học là thể chữ. Biết chữ , sẽ cả đời cắm mặt xuống đất việc. Xuyên tử nhà thông minh, nhất định sẽ học .”
“Trước tiên học tiểu học thị trấn, đó học trung học… thật xa, giống như chú Ba của con, khỏi cái làng nhỏ của chúng !”
Đi học…
Biết chữ…
Đó là những lời mà cha ruột thường xuyên nhắc đến.
Chu Tiểu Xuyên vẫn luôn lặng lẽ ghi nhớ trong lòng, ngay cả với Chu Trọng Sơn cũng từng nhắc đến.
Giờ phút , khi Chu Tiểu Xuyên cất tiếng, nội tâm khép kín như mở , một luồng ánh sáng rực rỡ chiếu .
Nói tiếp, còn khó khăn như nữa.
Chu Tiểu Xuyên ngẩng đầu, nghiêm túc Giang Nhu, một nữa lặp :
“Con đến trường học.”