Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 222: Con đường đến trường vô cùng náo nhiệt

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:14:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vài ngày , sự giới thiệu của Lâm Ngọc Lan, Giang Nhu tìm hiểu kỹ hơn về tình hình của trường học và bàn bạc xong xuôi việc nhập học cho Chu Tiểu Xuyên.

 

Trường học nhiều học sinh nên tình hình chung cũng đơn giản. Bề ngoài, phụ trách chính là Lâm Ngọc Lan và bí thư chi bộ thôn, đại diện cho khu tập thể và dân làng. Trong các công việc hàng ngày, cả hai thực đều mặt, chủ yếu do hai giáo viên của trường phụ trách. Chỉ khi những việc tương đối quan trọng hoặc các giáo viên giải quyết , họ mới thông báo đến.

 

Giáo viên của trường gồm một cô giáo và một thầy giáo. Cô giáo tên là Dương Trân Trân, chính là phụ nữ trẻ tuổi từng cùng Lâm Ngọc Lan bắt gà cửa nhà Tống Thanh Thiển. Giang Nhu từng gặp cô một . Dương Trân Trân là nữ thanh niên trí thức xuống nông thôn, vì trình độ văn hóa cao, thành tích học tập nên Dương Hồng Bình và Lâm Ngọc Lan để ý, đặc biệt điều từ đội sản xuất về giáo viên. Có thể từ công việc lao động chân tay nặng nhọc chuyển sang công việc giáo d.ụ.c trẻ em, đối với cô là một may mắn trời ban. Dương Trân Trân vô cùng ơn Dương Hồng Bình và Lâm Ngọc Lan, trách nhiệm với công việc giáo viên và đặc biệt yêu thương trẻ nhỏ.

 

Thầy giáo còn tên là Đinh Vân Phi, tình hình cũng tương tự Dương Trân Trân, cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn, nhưng đến sớm hơn vài năm và hiểu rõ hơn về tình hình đảo. Anh do Dương Hồng Bình chọn, mà là tự ứng cử. Giang Nhu còn là một nhà thơ, thường xuyên gửi bài cho các tạp chí. Lần tham quan trường, cô may mắn gặp một . Đinh Vân Phi trông 27-28 tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngả vàng, một chiếc quần đen bạc màu, túi áo sơ mi cài một cây bút máy màu bạc, trông lịch sự, nho nhã, phù hợp với hình ảnh của một thanh niên văn hóa.

 

Vì trường nhiều học sinh nên phân chia lớp theo khối. Chỉ chia thành lớp lớn và lớp bé. Lớp bé dành cho trẻ tám tuổi, do Dương Trân Trân phụ trách. Lớp lớn dành cho trẻ tám tuổi, do Đinh Vân Phi phụ trách. Trường thậm chí còn một tạp vụ, giờ giấc học và tan học đều do các giáo viên tự xem giờ chiếc chuông đồng treo mái hiên. Điều kiện vô cùng gian khổ, đơn sơ.

 

mảnh đất trống trường, cũng chính là sân thể dục, lá cờ đỏ treo cao phấp phới. Nghe Lâm Ngọc Lan , Dương Trân Trân mỗi tuần một sẽ gỡ cờ xuống, cẩn thận giặt sạch, để bụi bẩn phai màu cờ.

 

Chu Tiểu Xuyên nhập học sẽ theo học Dương Trân Trân. Với bản tính của cô giáo, Giang Nhu cũng thể yên tâm giao con cho cô.

 

 

Chớp mắt, đến ngày đầu tiên Chu Tiểu Xuyên học.

 

Chu Tiểu Xuyên gì, nhưng Giang Nhu vẫn nhận chút khác thường. Rửa mặt, rửa tay sạch sẽ, ăn sáng cũng nhanh. Quần áo mặc chỉnh tề, gương mặt nhỏ nhắn căng thẳng ngay ngắn, chỉ chờ đến trường.

 

Chu Trọng Sơn khi khỏi cửa buổi sáng, dặn dò Chu Tiểu Xuyên:

 

“Đến trường lời thầy cô, học hành chăm chỉ, học kiến thức mới thể trở thành ích.”

 

Lời dặn dò như , dù Chu Trọng Sơn , Chu Tiểu Xuyên cũng thể .

 

Quan trọng hơn là nửa câu của :

 

“Nếu bạn bè bắt nạt, cần nhịn, nên tay thì cứ tay. Không cần sợ, chuyện gì ba ở đây.”

 

Lời như phát từ miệng của một luôn coi trọng kỷ luật và trách nhiệm như Chu Trọng Sơn, thể là vô cùng thể tưởng tượng.

 

Nghe xong, Chu Tiểu Xuyên ngẩng đầu về phía Chu Trọng Sơn, đôi mắt đen láy cũng lấp lánh vẻ kinh ngạc.

 

Bàn tay to lớn của Chu Trọng Sơn xoa đầu bé, hỏi : “Nhớ ?”

 

Chu Tiểu Xuyên ngẩn , gật đầu: “Con nhớ ạ.”

 

Chu Trọng Sơn hài lòng , đội mũ quân, cửa quân doanh.

 

Từ khi Giang Nhu đến, chỉ trong một mùa xuân ngắn ngủi, xảy bao nhiêu chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-222-con-duong-den-truong-vo-cung-nao-nhiet.html.]

 

“Vợ , đây.”

 

Người đổi chỉ Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa, mà ngay cả Chu Trọng Sơn cũng Giang Nhu ảnh hưởng, từng chút một đổi.

 

Trước khi cửa, Giang Nhu kiểm tra cuối trang phục của Chu Tiểu Xuyên và chiếc cặp sách đeo chéo đơn giản mấy ngày . Cặp sách bằng vải màu xanh quân đội thịnh hành nhất thời đó, kiểu nắp gập, bên trong đựng sổ tay và bút chì chuẩn sẵn. Trên lớp vải ngoài cùng của cặp, Giang Nhu dùng chỉ đỏ thêu một ngôi năm cánh, cùng với tên của Chu Tiểu Xuyên ở góc bên . [Hình ảnh chiếc cặp sách màu xanh quân đội thêu đỏ]

 

Giang Nhu hai chiếc cặp sách, một lớn một nhỏ. Chiếc nhỏ hơn là cho Chu Tiểu Hoa, cũng ngôi năm cánh và tên. Trong chiếc cặp nhỏ đựng trứng luộc và kẹo hoa quả, là đồ ăn vặt của cô bé.

 

May mắn là tên của hai đứa trẻ đơn giản, nếu Giang Nhu chắc thêu .

 

Cô đeo chiếc cặp lên vai Chu Tiểu Xuyên, sửa cổ áo cho bé.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Được ! Như . Tiểu Xuyên nhà chắc chắn là bé ngầu nhất trường. Đi, chúng học thôi.”

 

Giang Nhu một tay dắt một đứa, từ sân nhà .

 

Vừa khỏi cửa, nhà Triệu Quế Phân bên cạnh cũng tiếng “két” một tiếng. Chỉ là động tĩnh chút…

 

“Hai đứa nhóc thối , mặt trời lên đến m.ô.n.g mà còn ngủ nướng. Hôm nay mà hai đứa còn trốn học nữa, tối nay xử lý, mà là ba tụi bay xử lý, đến lúc đó m.ô.n.g nở hoa, mới đau.”

 

Theo tiếng gầm của Triệu Quế Phân, hai bóng lảo đảo chạy khỏi cổng. Chính là Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử nhà chị.

 

Đầu tóc bù xù như tổ quạ, mặt còn ngái ngủ, quần áo cũng mặc chỉnh tề, cặp sách treo lủng lẳng cổ, ngừng lắc lư. Toàn , một vẻ lôi thôi lếch thếch.

 

Giang Nhu thấy tai của hai đỏ, chắc chắn là Triệu Quế Phân véo tai, kéo từ giường xuống.

 

Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử lao khỏi cửa, suýt nữa đ.â.m ba con Giang Nhu. Hai vội vàng nghiêng , né sang một bên, tư thế kỳ quặc.

 

Đôi mắt thì lập tức trợn tròn.

 

“Em Tiểu Hoa!”

 

“Em Hoa!”

 

Hai em kích động gọi, thấy Chu Tiểu Hoa còn vui hơn thấy tiên nữ.

 

Triệu Quế Phân hùng hổ lao , tay cầm cây chổi, đ.á.n.h . Chị ngờ sẽ gặp Giang Nhu, vội vàng vứt cây chổi trong tay .

 

Nhìn thấy Giang Nhu dắt tay Chu Tiểu Xuyên, chị lập tức hiểu .

 

“Em Nhu, ngoài sớm ? Đây là định đưa con học ?” Triệu Quế Phân do dự, chút lo lắng: “Em… em thật sự yên tâm ?”

 

 

Loading...