12
Trong phòng im ắng như tờ.
Đội trưởng Đường do dự xác nhận: "Cô  là    sửa đổi kết quả xét nghiệm?"
"Hôm đó   xét nghiệm là bác sĩ Vương."  bình tĩnh gật đầu.
" hẹn    ngoài, lúc đầu   khăng khăng  nhận, còn  'Tiểu Trang,  hiểu cô vì chuyện con gái mà tâm trạng   nhưng cô cũng  thể nghi ngờ  khác bừa bãi như '."
Cho đến khi  ném bằng chứng   nợ cờ b.ạ.c  thì   mới ấp úng thừa nhận.
"Phải, là lão Trương nhờ  sửa. Anh    hiến tặng mà...  cũng  khuyên    nhưng   một mực  lay chuyển,   sợ cô  sự thật thì sẽ lấy đạo đức  ép buộc  ."
Khoảnh khắc đó,   cảm giác như đang sống trong chân .
Cơn đau như sóng dữ hoành hành lan rộng khắp cơ thể.   việc trong bệnh viện, theo lý mà   quen với sinh ly tử biệt và những góc khuất tăm tối của nhân tính.   thấy   vì năm trăm ngàn tiền phẫu thuật mà bỏ rơi bố .
Cũng từng thấy bố  quỳ lạy van xin, hận  thể đổi mạng  lấy con cái.
   từng thấy một  bố như thế.
Chưa một  nào.
"Khi  tìm thấy Chu Tuân thì   đang ôm Tần Vãn Vãn bước  khách sạn. Cách một con phố,  nhắn tin cho   và  Thiên Thiên nhớ bố."
Chu Tuân khó chịu móc điện thoại : [Đang tăng ca, hôm    mới gặp ,   tăng ca thì   kiếm tiền chữa bệnh cho con bé?]
Khoảnh khắc tiếp theo, họ ôm hôn  giữa phố mà  hề bận tâm đến ai.
"Chồng ơi, em  sợi dây chuyền sapphire , hợp với da em nhất ạ."
"Chồng mua cho em, lát nữa sẽ đeo  cổ em..."
Pháo hoa nở rộ  đầu họ, hóa  hôm nay là lễ tình nhân.
Cũng chính  khoảnh khắc đó,  nhận  điện thoại từ bệnh viện, là đồng nghiệp gọi tới.
"Chị ơi, Thiên Thiên con bé..."
13
"Con gái  cứ thế c.h.ế.t ."
 cố gắng hết sức để kiểm soát cảm xúc nhưng vẫn  ngăn  tiếng nức nở.
"Con bé đến chết, cũng     bố bỏ rơi."
"Thiên Thiên c.h.ế.t , cô vui  chứ?" Trong đám tang, Chu Tuân tỏ vẻ đau đớn tột cùng, đá đổ chậu than  gầm lên với .
"Cô   mà, con c.h.ế.t cũng  ở bên cạnh, cô chỉ  bận rộn. Nói cho cùng, nếu cô chịu khó chăm sóc con bé hơn thì  lẽ nó   mắc bệnh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-sat/chuong-4.html.]
Tia lửa b.ắ.n    nhưng  thờ ơ.
Nỗi đau  thể rút cạn một  từ thể xác đến linh hồn.
Mẹ Chu Tuân cũng hùa theo: " ,     cô chứ. Ngày nào cô cũng chỉ nghĩ đến phẫu thuật. Đàn ông lo việc ngoài, đàn bà lo việc nhà là do tổ tiên định , tất nhiên  lý của nó. Cô xem bây giờ thì , xảy  chuyện  đó, tự  kiểm điểm  !"
"Ly hôn, nhất định  ly hôn, các  đừng khuyên ,  phụ nữ cơ bản nhất là lo cho gia đình còn   ,  cũng  tận tình tận nghĩa với cô !"
 mơ hồ ngẩng đầu, Chu Tuân tức tối giật mở cổ áo, vết hôn  cổ   hiện rõ.
Là Tần Vãn Vãn để  , rốt cuộc là an ủi   vì mất con gái.
Hay là ăn mừng đây?
Trong đám đông đen đặc,   thấy Tần Vãn Vãn cầm một bó hoa, đường hoàng đối mặt với .
Ánh mắt khiêu khích, khinh miệt,   với tư thái xem kịch .
 bỗng nhiên trở nên bình tĩnh.
Mọi d.a.o động cảm xúc, linh hồn  nỗi đau giày vò đến tan nát   đều an tĩnh   khoảnh khắc .
"Vậy đây là lý do cô sát hại Chu Tuân?"
Thời điểm  đến, đội trưởng Đường với áp lực cực lớn, hỏi  câu hỏi then chốt.
Họ nín thở, tất cả   đều chờ  nhận tội, còn  chỉ bình tĩnh ngẩng đầu lên.
"Khoảnh khắc đó,  quyết định tiếp tục bảo vệ gia đình ."
14
"  g.i.ế.c ."
Mắt  khẽ động, kiên định nhắc .
Nữ cảnh sát trẻ tức giận đập bàn: "Đừng giả vờ nữa! Đến nước   mà cô còn ngụy biện!"
"Chu Tuân vẫn là   của ,  chồng   đúng. Cuộc hôn nhân thất bại, con gái mắc bệnh của  đều là do  quá hiếu thắng.  vì bệnh nhân mà tăng ca  thêm giờ nhưng cuối cùng còn  gì?  càng nghĩ càng tự trách vì   quyết định trở về với gia đình, chăm sóc Chu Tuân thật , cứu vãn gia đình ."
Đối mặt với vẻ mặt  thể tin  của họ,  giải thích một cách thương hại.
"Các  còn trẻ, bản chất của hôn nhân là sự chấp nhận. Một năm qua,   nghiêm túc chăm sóc chồng, tình cảm cũng  phần nào  hàn gắn. Sớm muộn gì   cũng sẽ trở về với gia đình."
 tựa lưng  ghế, nở một nụ  chân thật với đội trưởng Đường.
" là bác sĩ, chỉ cứu , chứ  g.i.ế.c ."
Người đàn ông thất thần  dậy,   vì những lời lẽ ngông cuồng của  mà là vì kết quả xét nghiệm  .
Trên cái băng đô đó,   độc.