Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bố   đều gửi khá nhiều tin nhắn trong nhóm, nhưng em trai   hề xuất hiện và  cũng  thể liên lạc  với nó.
 
Hiện tại  hơn mười hai giờ tối, theo lý mà , lúc  Trần Mặc lẽ     về, nhưng hôm nay nó vẫn  thấy .
 
Mùa thu là mùa mưa, ngoài trời sấm chớp  to, mưa rả rích suốt ngày.
 
Một chút lạnh lẽo từ cửa sổ mở thổi ,  rùng ,  khỏi  chút khó chịu, chuyện    nên giải quyết riêng với Trần Mặc ? Nói cho bố     là việc  ?
 
Đang suy nghĩ như , khóa vân tay đột nhiên  tiếng nhập mật khẩu.
 
   thì thấy chính là Trần Mặc,  ướt sũng vì   ô.
 
Lấy  mấy tờ khăn giấy,   dậy  tới: "Cả ngày nay em  gì  hả? Sao chị gọi em cũng   máy?”
 
Trần Mặc   gì, nhưng  đoán nó chắc chắn  xem tin nhắn trong nhóm.
 
Bố   mắng nó cả buổi chiều, chắc bây giờ nó cảm thấy  tệ.
 
 lau tóc cho nó bằng khăn giấy và đang nghĩ cách an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/va-mat-co-ban-gai-tra-xanh-cua-em-trai-ngoc-nghech/chuong-6.html.]
 
Không ngờ, Trần Mặc  đầu , ngẩng mặt lên,   với ánh mắt đầy oán trách: “Chị, chị nhất định   như  với Lâm Lâm ?”
 
 choáng váng.
 
Trần Mặc  lên tiếng: “Cho dù chị   cô  sống ở đây, thì trong thời tiết  cũng  cần  đuổi cô   ngoài chứ?”
 
Thành thật mà ,   bao giờ nghĩ rằng em trai ,  hầu như   bất kỳ mâu thuẫn nào với  từ khi còn nhỏ,   một ngày cãi  với  vì bạn gái của nó.
 
 tức giận một lúc   : "Em mù ? Em   thấy những lời cô mắng chị ? Rõ ràng là  của cô  khi   giới hạn của bản ? Đây là nhà của chị, và chị  đuổi 1  dưng  ngoài  cần chọn ngày ?"
 
"Đây là nhà của chị,   cũng là nhà của  ?    quyền sử dụng ?" Trần Mặc cao giọng,  chút kích động, "  chị coi thường Lâm Lâm,  thích cô  do cô  đến từ một vùng nông thôn.  chúng  cũng   là gia đình giàu  gì? Có gì mà kiêu ngạo? Tại  chị  nhục nhã cô  như ? Chị   rằng cô  thậm chí còn  sốt và  suốt ngày ? Giàu  như chúng  nhưng vẫn  ngửa tay xin tiền ba , lớn lên tới từng   chị  từng trải qua sự uất ức như thế  ?”
 
Nói xong, Trần Mạch tránh xa  : “ về lấy một ít đồ dùng hàng ngày, Lâm Lâm còn ở khách sạn đợi .”
 
 khi nào thì coi thường Từ Lâm Lâm ? Khi nào   thích cô  vì gia đình cô  xuất  từ nông thôn?
 
   cảnh gia đình cô , nhưng   vì  cảnh gia đình Từ Lâm Lâm mà  phản đối việc hai  ở bên  ?
 
Từ Lâm Lâm cho rằng tất cả  thứ trong nhà  đều là của cô  và em trai , cô  chiếm giữ căn nhà mà bố    mua cho  và em trai ,  mắng    ý thức, là  ngoài.  ghét cô  chính là vì tính cách của cô  mới đúng.