Ta mang Bát Âm Hạp tới, ngỏ lời xin , thuận tiện vài câu khen ngợi.
Nàng thuận nước đẩy thuyền, mượn lời khen của để xin giúp nàng gặp Hoàng Thượng.
Khiến buồn bất đắc dĩ.
Ta vì nàng mà xiêu lòng, nàng chẳng thẹn thùng, cũng chẳng vui mừng, ngược lập tức nghĩ đến việc lợi dụng .
Quả là lòng sắt đá.
Ta thăm dò thêm chút nữa.
Nàng che giấu chút khe hở, chỉ Liễu Vân Sơ từ chối nàng, đem và Liễu Vân Sơ kéo xuống cùng một cấp bậc.
Lời lẽ khích tướng như ...
Cũng , Công Chúa lưu lạc dân gian bao năm, trở về, khả năng lớn nhất là để báo thù.
Tào gia giúp nàng một tay, cũng chẳng .
Ta đỡ vài câu với Hoàng Thượng. Hoàng Thượng đồng ý triệu kiến Công Chúa.
Bước khỏi điện, thấy bên hông nàng đeo dây kết hoa mai.
Hoá thật sự mất…
Ta tiến lên chúc mừng, báo cho nàng tin bệ hạ triệu kiến.
Nàng , nàng thật sự sắp yêu .
...
Quả nhiên yêu , chỉ là lời dối mà thôi.
Giờ thì hiểu, chỉ cần chuyện ích với nàng, nàng sẽ "yêu" ; nếu ích, nàng chỉ khách sáo qua loa
Nàng trong điện gặp Hoàng Đế, lúc trở , theo là một chuỗi dài vàng bạc châu báu ban thưởng.
Với tính tình hẹp hòi, keo kiệt của Hoàng Đế, thể ban ân điển lớn như , tuyệt đối đơn giản.
Chỉ sợ nàng chỉ lời , mà còn dâng lên thứ gì đó hữu dụng.
Nàng là thần y, thứ dâng lên là thuốc chăng?
Chẳng lẽ là thứ thuốc thể chữa khỏi bệnh tim của hoàng thất?
Nếu đúng như , thì thật sự thể coi thường.
Công Chúa tặng cho một chiếc ngọc bội, còn thuận miệng nàng thương.
Vai nàng bầm một mảng lớn, mà từ đến nay từng bôi thuốc cho nữ tử, đành dè dặt cẩn thận, sợ nàng đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-co-cua-cong-chua-jsxm/tao-thua-nguoc-loi-4.html.]
Khi bôi thuốc, vẫn còn suy nghĩ: Ta vốn để ý nam nữ khác biệt, dễ dàng chuyện vượt quá giới hạn như .
Phải chăng vì thái độ nàng quá mức tự nhiên, tựa như hề để tâm rằng giữa nam nữ thành hôn, hành động thế là vượt rào.
Thậm chí khiến cảm thấy, chiếm lợi từ nàng, mà là nàng đang trêu đùa .
lúc khí mập mờ như , nàng mở miệng nhắc đến Huyền Tú.
Ta liền hiểu, nàng cố ý lấy chuyện thương cớ, kéo cùng đối phó Huyền Tú.
Không , chuyện thật sự thể đáp ứng.
Huyền Tú tuy sơ hở, nhưng Hoàng Đế tin, dân chúng cũng tin. Người tin quá nhiều, động chỉ chuốc lấy phiền toái.
Người gì về triều chính, phong cách hành xử cực kỳ đơn giản: ai chọc , sẽ đánh đó; ai theo lời , sẽ dùng đó; chẳng màng đến đại cục, chỉ theo ý .
Đối phó Huyền Tú là chuyện hao tâm tổn sức mà chẳng ích gì.
Ta khuyên Công Chúa đừng dây Huyền Tú.
Quả nhiên nàng còn yêu nữa, ngay cả giọng điệu cũng trở nên lạnh nhạt, qua loa.
Rời khỏi chỗ Công Chúa, về phủ mà thẳng đến cung của Tào Quý Phi.
Nếu Công Chúa thật sự dâng lên Hoàng Đế loại thuốc thể chữa khỏi bệnh tim, đối với Tào gia mà là một cơ hội trời ban.
Ta bảo Quý Phi hãy lập tức mang thai một đứa con.
Quý Phi lời của cho ngơ ngác.
Ta giải thích: cần thật sự mang thai, chỉ cần tuyên bố thai là .
Hoàng Hậu thao túng hậu cung, thủ đoạn tàn nhẫn; Hoàng Đế đăng cơ hơn mười năm, từng sủng hạnh ít nữ nhân, mà ngoài Hoàng Hậu, ai sinh hạ hoàng tự.
Vấn đề tám chín phần mười ở Hoàng Đế.
Chỉ là Hoàng Đế chịu thừa nhận vấn đề, chỉ trách Hoàng Hậu đủ hiền lương.
Hoàng Đế dung túng Hoàng Hậu, chỉ vì thế lực Liễu gia quá lớn, mà còn bởi Hoàng Hậu là ruột của vị Thái Tử duy nhất.
bây giờ khác .
Nếu Công Chúa dâng lên thuốc chữa bệnh tim, Hoàng Đế cần lo lắng về tuổi thọ.
Nếu Tào Quý Phi thể mang thai, Hoàng Đế cũng cần phiền muộn về nối dõi.
Hai mối lo lớn nhất của Hoàng Đế đều giải quyết, ông sẽ thêm thời gian và lựa chọn, đương nhiên sẽ vứt bỏ vị Hoàng Hậu lời cùng Thái Tử bắt đầu hiểu rõ thế sự, để nuôi dưỡng một đứa trẻ hiểu sự đời, thể uy h.i.ế.p đến ngôi vị của ông .
Nếu mục tiêu của Công Chúa là Hoàng Hậu, thì nàng chính là đồng minh của Tào gia .
Ta đương nhiên phối hợp tác chiến, giúp nàng một tay.