【Đây chính là lý do tại thể Thượng thư, còn chỉ thể Tư vụ !】
【Cuốn! Cứ cuốn thôi!】
【Đi teambuilding về cũng tan , còn họp đêm nữa chứ?】
Lại bộ Thượng thư cúi đầu, giơ hốt lên, khóe miệng giật giật.
Ai mà nghỉ ngơi cho thoải mái ở nhà, nhưng… Hoàng đế là lớn nhất.
Lão hoàng đế giả vờ: "Việc ... lắm, các khanh cũng mệt mỏi."
【Biết mà còn —— Ái chà!】
Binh Bộ Tư Vụ dẫm chân lên chân Hứa Yên Miểu.
Hứa Yên Miểu kinh ngạc hảo hữu của .
Binh Bộ Tư Vụ thấp giọng : "Đừng lơ đãng, hình như thấy Ngự sử qua đây ."
Hứa Yên Miểu bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng tập trung tinh thần, giả vờ như đang chăm chú lắng . Hắn đầu , Binh Bộ Tư Vụ liền thở phào nhẹ nhõm, đồng thời, còn thấy ít lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía .
Nhân lúc Hứa Yên Miểu thấy , Binh Bộ Tư Vụ chắp tay thi lễ đáp .
Chư vị đồng liêu, cần cảm tạ, nên .
Vài vị Thượng thư , đại diện phát biểu cảm nghĩ của , ý chính là: Không mệt! Bệ hạ, chúng thần thật sự mệt! Chúng thần sẵn lòng tăng ca! Thật tâm thật ý cống hiến cho Đại Hạ, cho Bệ hạ!
Hứa Yên Miểu căm hận: 【Đồ phản bội!】
Lão hoàng đế như thấy, mặt mày hớn hở: "Vì các ái khanh lòng, chúng bắt..."
【Bắt đầu cái gì chứ, nhà nước khác đến tận cửa đánh mặt còn nữa kìa。】
"???"
—— Nghe tiếng lòng bấy lâu, bọn họ cũng "đánh mặt" nghĩa là gì .
Quần thần Đại Hạ hề phẫn nộ, họ chỉ kinh ngạc.
Vẫn còn quốc gia nào dám khiêu khích Đại Hạ ? Là bởi vì bọn họ khai chiến với Oa quốc, cho rằng cơ hội ?
Ai ! Ngu xuẩn đến thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-199.html.]
Tâm trạng của các võ tướng bỗng chốc dâng cao, lão hoàng đế chằm chằm. Đặc biệt là những vị Hầu gia —— đây chính là công lao để bọn họ phong lên Quốc công!
Vốn tưởng rằng khi khai quốc sẽ còn nơi nào để kiếm quân công nữa, quân lệnh tấn công Oa quốc do Vĩnh Xương Hầu lĩnh, còn quân lệnh xuất hải của Đại tướng quân, khiến bọn họ thèm nhỏ dãi, đáng tiếc là giành .
hiện tại...
Bệ hạ! Đánh , đánh !
Đây quả thực là miếng bánh rơi miệng!
Lão hoàng đế lạnh mặt.
Đánh cái gì mà đánh, tình huống thế nào mà đánh, còn bằng tiên nộp một bản tổng kết tuần tra Cửu Châu.
Ông nghĩ , cũng : "Chuyến tuần tra Cửu Châu , đối với tình hình các nơi, các ái khanh ý kiến gì? Nay ban cho mỗi một cây bút Trương Chi, một chồng giấy Tả Bá, vài viên mực Tùng Yên, một cái nghiên Thao Thạch, các khanh hãy ngay ngắn mà ."
Đây chính là khảo hạch tại chỗ.
Trả lời , sẽ thưởng, thăng quan, trả lời bình thường cũng sẽ phạt, nhưng nếu trả lời quá mức vô lý, thì tiêu đời.
Binh Bộ Tư Vụ khi nhận bút mực giấy nghiên, tay run lên bần bật.
Hứa Yên Miểu lén lút thò đầu sang: "Sao , sợ thi cử ?"
Binh Bộ Tư Vụ gần như vui vẻ lên tiếng, tuy giọng vẫn nhỏ: "Ngươi đến muộn, , thông thường loại trận thế , khi khảo hạch xong, bút mực giấy nghiên đều thể mang về! Những thứ đều là giấy mực đấy!"
Dù cũng đưa ý kiến gì đặc biệt xuất sắc, đại khái vài điều đúng mực là , tiết kiệm càng nhiều mực và giấy càng !
Cẩm y vệ ho khan một tiếng: "Đừng xì xào bàn tán."
Hứa Yên Miểu vội vàng chỗ của , bắt đầu đau đầu.
【Có thể kiến nghị gì đây? Không thể nào chép vài chính sách của tương lai chứ?】
Quần thần Đại Hạ: "!!!"
Một ngày tốt lành
Chính sách mà ngay cả lười biếng như Hứa Yên Miểu cũng nhớ ! Nhất định là chính sách lịch sử trường hà kiểm nghiệm!
Chép !!!
【Thôi thôi。】
Quần thần Đại Hạ: Đừng——
【Trình độ theo kịp chính sách, đến lúc hỏi vài câu thì lộ tẩy, chẳng là khi quân ? Hơn nữa chi tiết cụ thể cũng miêu tả như thế nào...】