Trên triều đình, ít sinh ác cảm với vị Tuần phủ Phúc Kiến từng gặp mặt .
Cũng ánh mắt đảo liên hồi, như đống lửa.
【Thiên hạ học tử đều oán trách cha , tại đặt cho một cái tên . Ở đây một tên , trực tiếp từ Giám sinh Quốc Tử Giám biến thành Tuần phủ Phúc Kiến—— những giám sinh khác còn đến các bộ thực tập sự, thì đùng một cái thăng lên Tuần phủ Chánh Nhị phẩm, còn đến Phúc Kiến, nơi dầu mỡ béo bở, bên đó cảng biển để giao thương biển nữa chứ!】
Trừ một quan viên liên quan, những còn trong triều Đại Hạ đều câu kích thích, trong lòng như thứ gì cào cấu, vô cùng tò mò.
Tên gì ? Lợi hại như thế? Không chức quan nào mà nhảy vọt lên Nhị phẩm, đây chỉ là một bước lên trời! Khiến cho những chúng liều mạng đánh thiên hạ / dốc sức bò lên , tình cảnh khó xử bao!
【Dư Ái, chậc chậc, vị Tể tướng tuẫn quốc của triều hình như tên là Vương Dư Ái, cùng tên khác phận, bọn họ còn cùng một quê, giọng cũng giống… Chờ , Dương Vũ Hầu gặp liền tiến cử Tuần phủ, chẳng lẽ…】
Cảm nhận ánh mắt u ám của Bệ hạ, Dương Vũ Hầu lặng lẽ rụt cổ , cố gắng giảm bớt sự tồn tại của .
Đây … …
【Chết tiệt! Quả nhiên! Ta còn tưởng thật sự là vì tên —— miệng đàn ông lừa gạt quỷ thần, rõ ràng là vì và vị Tể tướng tuẫn quốc tên cũng giống, giọng cũng giống!】
【Ta thật sự ngờ, Dương Vũ Hầu chiêu hàng vị Tể tướng ba đều thành công, chấp niệm sâu đậm như . Chậc chậc, ai thể đây là văn học thế trá hình chứ?】
Tuy đều từng đến thứ gọi là văn học thế , nhưng liên hệ với ngữ cảnh, cũng thể đoán đại khái.
Ánh mắt chế giễu liền hướng về phía Dương Vũ Hầu.
Chuyện sẽ vinh danh là "Hầu gia thế ", Dương Vũ Hầu lúc vẫn , hiện tại gần như mà nước mắt, từng chữ từng chữ : "Bệ hạ, Tuần phủ Phúc Kiến đức xứng vị, thần ngày đó tiến cử lên chức, thật sự là mỡ heo che mờ mắt, thần tội, xin Bệ hạ trách phạt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-222.html.]
Văn học thế gì đó, !
Năng lực của họ Dư cũng , nhưng vị Tể tướng triều thủ đoạn phi phàm, thể bảo bản trướng một vị hoàng đế hôn quân tàn bạo như , còn thể để cho Chu triều đang như lửa đổ thêm dầu, sự công kích của mười tám lộ phản tặc mà sống thêm bốn năm!
Đây mà giống ! Sao thể so sánh ! Thế cái gì mà thế ! Nói hươu vượn!
Một ngày tốt lành
"Phụt—" Lão Hoàng đế mất chín trâu hai hổ mới nhịn , để Hứa Yên Miểu phát hiện điều gì bất thường. Sau đó, một tay lặng lẽ véo mạnh đùi, lúc mới mở miệng nữa: "Khanh nặng lời . Tuy khanh rõ, nhưng chung quy gây đại họa, nay cắt giảm hai trăm hộ thực ấp của khanh là . Còn vị Tuần phủ Phúc Kiến , xem xét kỹ lưỡng tấu chương, suýt nữa gây đại họa, đáng cách chức!"
Dương Vũ Hầu sợ Hứa Yên Miểu những lời kinh thiên động địa, vội vàng : "Tạ ơn Bệ hạ nhân từ!"
Lão Hoàng đế : "Còn về bảo , thì in thêm nữa. Tuy nhiên nguy cơ của bảo vẫn còn đó, chư khanh biện pháp giải quyết nào ?"
Một mảnh im lặng.
Ồ, cũng hẳn…
【Có chứ chứ! Hỏi kinh doanh là ! Phu nhân của Công bộ Thượng thư đang kinh doanh đó! Còn giỏi nữa!】
Bất kể triều đại nào cũng cho phép quan viên và gia quyến kinh doanh.
Sắc mặt Công bộ Thượng thư trong nháy mắt xanh mét.
Công bộ Thượng thư thiếu chút nữa phun một ngụm máu.
Tránh con gái tránh vợ đúng ? Sao ngươi cứ nhằm một mà nhổ lông! Triều đình nhiều như , ngươi khác !
Mọi trong triều, một ai ngoại lệ, đều cúi đầu xuống, dè dặt cẩn thận, tránh giao tiếp bằng mắt với Hứa Yên Miểu, để đối phương đột nhiên nhớ còn ở đây.