Hưng Hoá tri phủ liếc Hứa Yên Miểu và Lương Duệ, mà ánh mắt chỉ dừng Hứa Yên Miểu đến một nhịp thở.
Một ngày tốt lành
Nhất định là kẻ mặt mày ngây thơ vô hại , là sống lâu trong quan trường !
Ánh mắt dừng Lương Duệ, thần sắc u ám.
Hắn... đắc tội gì với ?
Lương Duệ: "..."
Vậy nên cho rằng là gì?
Lương Duệ nhất thời chút dở dở . vẫn lặng lẽ nhận lấy cái nồi mà Hứa Yên Miểu đưa tới.
Mà Hưng Hoá tri phủ rõ ràng tạm thời định gì Lương Duệ, hơn nữa tựa như thấy Vạn Thọ công chúa lùi về phía , khóe miệng mấp máy, nở nụ : "Điện hạ, ngoại trừ Hưng Hoá phủ, tình hình thiên tai hôm nay của Đinh Châu phủ và huyện Cổ Điền của Phúc Châu phủ, hạ quan ghi chép xong, lát nữa là đưa đến nha môn, là đưa đến nơi điện hạ nghỉ ngơi?"
"Đưa đến nha môn , tuần tra các nơi xong sẽ về nha môn xử lý công việc cứu trợ."
Vị tri phủ bèn chắp tay, như thể thật sự chỉ là đến chuyện , xong liền rời .
Vạn Thọ công chúa sững sờ, trong lòng dâng lên áy náy: "Kỳ thật, cũng là một vị quan ."
Chỉ là vì thăng quan, thủ đoạn cực đoan, nhưng cũng hại . Vừa nàng trực tiếp lùi , là quá tổn thương ?
"Trước đây đến Phúc Kiến, tên Tuần phủ Phúc Kiến thật khinh suất, là vị tri phủ bước tiên, nghiêm khắc khiển trách tên Tuần phủ . Sau đó còn , vị tri phủ Đinh Châu vốn là một kẻ hoang đường, lúc hạn hán lớn cái gì cũng , mở kho cứu đói, cũng an ủi nạn dân, còn cái gì mà bảo cấm bắt ếch, như thể cảm động trời xanh, khiến trời xanh giáng mưa."
Vạn Thọ công chúa đến đây, nghĩ đến chuyện Hứa Yên Miểu vạch trần Hưng Hoá tri phủ dối đó, đột nhiên trở nên căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-231.html.]
Chuyện ... hẳn là cũng do Hưng Hoá tri phủ bịa chứ?
Nàng im lặng một lúc, chờ đợi tâm tư của Hứa Yên Miểu, đợi đến khi trong mắt Hứa Yên Miểu dần dần hiện lên vẻ nghi hoặc, mới yên lòng.
—— Xem chuyện là thật.
Vạn Thọ công chúa tiếp tục : "Là Hưng Hoá tri phủ quyết đoán, tìm ba năm mươi tráng đinh khống chế tri phủ Đinh Châu, tiếp quản Đinh Châu phủ, cứu chữa nạn dân."
Lương Duệ khẽ gật đầu: "Quả..." Ngập ngừng một chút, liếc Hứa Yên Miểu, nhận thấy tâm tư phản bác, mới tiếp lời còn : "Quả thật là một vị quan ."
Tự ý khống chế tri phủ của một địa phương, ai Bệ hạ trách tội , thể vì bách tính mà mạo hiểm mất quan, thật sự hiếm .
Hứa Yên Miểu cũng cảm thấy: "Người tuy rằng... ừm, tóm , thật sự đang việc vì bách tính."
Hai còn đều "tuy rằng" phía là gì, đều ngầm hiểu lẫn quyết định bỏ qua chủ đề qua thấy đau đớn .
"Hiện nay việc cứu trợ đến giai đoạn cuối cùng."
Vạn Thọ công chúa rõ ràng.
"Ruộng đất thiên tai ở các nơi đo đạc và ghi chép thành sổ, cũng xin cứu tế từ Hộ bộ, chỉ là vẫn chuyển đến."
"Sổ sách sơ bộ của các hộ thiên tai cũng sắp xếp xong xuôi, tên của các hộ thiên tai, trâu, gia súc, nghề nghiệp , là cực nghèo thứ nghèo, nam nữ già trẻ mấy , chủ hộ là ai. Ngày sẽ kiểm tra sổ sách để cứu trợ. Những nhà trống cũng ghi tên và , nếu bọn họ về, sẽ kiểm tra sổ sách để bổ sung cứu trợ."
"Tiền cứu trợ đến, sổ sách sơ bộ vẫn sắp xếp xong xuôi thì lương thực cứu trợ chính thức trong một tháng, khi chúng đến, các quan viên địa phương phát đến từng hộ ."
Nghĩ một chút, Vạn Thọ công chúa bổ sung: "Mỗi hộ mỗi ngày phát năm bát gạo, trẻ nhỏ thì một nửa."
Trên mặt Lương Duệ vẫn biểu cảm gì, nhưng giọng điệu rõ ràng thoải mái hơn nhiều: "Điện hạ những ngày vất vả ."