[Ừm, tên thứ hai mươi ba càng quá đáng, thăng quan , giả thổ phỉ, cướp bóc thương nhân qua đường.]
Trên trán Vĩnh Xương hầu toát mồ hôi lạnh.
Đừng nữa đừng nữa! Nói nữa là thật sự xong đời!
Tên nghĩa tử thứ hai mươi ba sợ đến run .
Tuy rằng thể chuyện cướp bóc, nhưng bản chất là h.i.ế.p lành sợ dữ, bây giờ vạch trần, hai chân run lẩy bẩy, bên cạnh len lén đỡ lấy, mới để thất lễ ngay mặt Hoàng đế.
[Ô hô! Mười bốn, ba mươi hai, sáu mươi bảy... Sao nhiều trực tiếp đòi quan với Vĩnh Xương hầu ! Vĩnh Xương hầu còn thật sự đòi cho bọn họ !]
Những nghĩa tử đòi quan còn nhiều hơn mấy Hứa Yên Miểu thuận miệng , trong tám mươi ít mặt mày tái mét.
-- Từ chuyện bình phong mà xem, Bệ hạ đối với loại chuyện dễ dàng kết bè kết cánh , quả thực căm ghét.
Xong , dù là nghĩa phụ cũng cứu bọn họ.
[Cho vay nặng lãi cũng , cưỡng ép dân nam dân nữ cũng , hừ! Ăn cơm trả tiền cũng -- lúc còn nghĩa phụ của là Vĩnh Xương hầu, Vĩnh Xương hầu thật sự sẽ bóp c.h.ế.t ngươi ?]
Mỗi đến một , liền một mặt trắng bệch.
Hứa Yên Miểu phát hiện động tĩnh phía .
[Còn ...]
Lật một đống chuyện bát quái, cảm thấy tiếp nữa sẽ hồi kết, mới dừng .
[Bây giờ quan vị của bọn họ còn cao, xảy chuyện gì Vĩnh Xương hầu đều thể dàn xếp , chờ quan vị cao , càng thêm kiêu ngạo, đến lúc đó đè ép nữa, đối thủ chính trị đưa lên ngự án, Vĩnh Xương hầu nhất định sẽ liên lụy đến c.h.ế.t cũng lột da.]
[Bây giờ là Lão Hoàng đế từ gốc rễ chặt đứt khả năng ...]
[Như xem , Vĩnh Xương hầu thật sự nên dập đầu với Lão Hoàng đế một cái!]
"Đùng--"
[Ặc trời!]
Tiếng động lớn đến mức Hứa Yên Miểu thoát khỏi hệ thống bát quái, đột ngột đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-269.html.]
[Thật sự dập đầu ?!]
Vĩnh Xương hầu dập đầu thật sự chút do dự, dập một cái cũng dừng , "Đùng đùng đùng" thêm mấy cái nữa, sàn nhà chỗ dập đầu, ướt đẫm -- đều là mồ hôi.
Một ngày tốt lành
Đậu Thừa tướng bất ngờ, bất ngờ.
Đổi là ông, ông cũng dập đầu!
Đây chính là thoát khỏi tai họa suýt chút nữa cuốn đại họa!
Lão Hoàng đế Vĩnh Xương hầu một cái, vẻ kinh ngạc: "Hầu gia, đây là ?"
Một tiếng "Hầu gia" , trực tiếp khiến Vĩnh Xương hầu như rơi hầm băng.
"Bệ hạ! Thần tội!"
Vĩnh Xương hầu dùng khuỷu tay chống đất mới để ngã quỵ xuống, từng tiếng cầu xin thốt : "Thần bởi vì mấy chiến công liền tự cho là công cao, xằng bậy, thật sự là tội đáng muôn chết! Có với ân điển của Hoàng thượng! Thần tự tội nặng, khẩn cầu tự phế tước vị, để báo đáp sự khoan dung của Bệ hạ đây!"
Để tránh liên quan đến lời trong lòng của Hứa Yên Miểu, lúc chỉ tội kiêu ngạo, giống như là thấy vẻ mặt hòa ái dễ gần của Lão Hoàng đế, đột nhiên tỉnh ngộ hành động của .
-- Dù , vị Thiên tử mắt , là thể dung thứ khác đằng chân lân đằng đầu.
Tám mươi nghĩa tử đột nhiên rùng một cái.
Bọn họ đều chức quan, dù cũng thật sự từng chiến trường, nên Hứa Yên Miểu cũng giấu giếm bọn họ khi chuyện trong lòng. Bây giờ, bọn họ ý thức rõ ràng, còn che chở nữa.
Có nghĩa tử từng chuyện trái pháp luật trừng mắt những .
Đồng thời hạ giọng nghiến răng nghiến lợi: "Đã ! Đừng nghĩa phụ mất mặt! Nhìn xem các ngươi những chuyện gì!"
Những nghĩa tử khác hổ cúi đầu.
Có nghĩa tử quỳ xuống, cũng lí nhí : "Bệ hạ, thần..."
Việc dường như mới nhắc nhở Vĩnh Xương hầu.
-- Trên thực tế rốt cục cũng lý do thích hợp.
"Còn tám mươi nghĩa tử của thần, trong đó lấy danh nghĩa của thần những chuyện táng tận lương tâm, xin Hình bộ bắt giữ theo pháp luật, thần tuyệt đối bao che!"