Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-01-07 13:05:24
Lượt xem: 301

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những đề cử tiếp theo, thật lòng đề cử, cũng lòng bất chính khiến Hứa Yên Miểu mà hoa cả mắt, trong lòng thầm kêu ghiền.

 

Quan trường đáng sợ, nhưng sự náo nhiệt của quan trường cũng thật sự nhiều.

 

Ví dụ như một vùng đất phong xa xôi nào đó.

 

Tam hoàng tử -- tước hiệu là "Phúc" Vương đang vuốt ve con bạch xà to lớn cánh tay, eo dùng để giải nhiệt, cảm nhận xúc cảm trơn trượt, mặt nở nụ : "Tế Bắc Vương mưu phản ?"

 

Thị vệ mang tin tức đến bổ sung: "Đã mưu phản xong , bắt ."

 

Phúc Vương dừng .

 

Thị vệ nhận ám thị của chủ tử, ân cần bổ sung thêm: "Từ lúc bắt đầu mưu phản đến khi bắt, chỉ mất hai canh giờ."

 

Sau đó kể chi tiết thủ đoạn mưu phản của .

 

Phúc Vương: "..."

 

Vuốt ve làn da mát lạnh của tâm can bảo bối, Phúc Vương mắng một câu: "Vừa ngu vô dụng, gan mưu phản chứ."

 

Liếc thị vệ, : "Ngươi lui xuống -- , ngươi mời Lưu Trưởng sử đến đây."

 

"Vâng."

 

Chờ thị vệ lui xuống, Phúc Vương cúi xuống, bưng lên một dòng suối trong vắt dẫn đến nhân tạo, nước suối trong veo lạnh lẽo, bạch xà rơi tõm xuống nước, vẫy đuôi, cột nước b.ắ.n lên mặt mũi Phúc Vương.

 

Phúc Vương dùng tay áo lau nước mặt, nước chảy thành từng dòng từ tóc xuống.

 

"Đại ca." Hắn , như phát hiện một chuyện mới mẻ: "Thì , cũng thể chết."

 

Huynh c.h.ế.t , những đích tử mới cơ hội.

 

-- Những do Hoàng hậu sinh , chỉ con trai trưởng mới thể gọi là đích tử, những con trai còn , bất kể là Hoàng hậu là phi tần, theo lễ pháp đều nên gọi là thứ tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-274.html.]

 

Mà Phúc Vương, tước hiệu là do Hoàng hậu sinh . Đối với Lão Hoàng đế mà , con trai của Hoàng hậu đương nhiên tước hiệu cực kỳ tôn quý, như Tần, Hán, Đường, là quốc hiệu thời xưa. Còn những do Hoàng hậu sinh , dùng những tước hiệu như "Phúc", "Huệ", "Duệ" , cát tường là .

 

Trước đây tuy rằng cũng chút tâm tư, nhưng từng nghĩ đến chuyện tranh giành ngôi vị Thái tử. Đối với , vị trí của đại ca thể cướp là chuyện đương nhiên. Thế nhưng, Tế Bắc Vương phá vỡ tấm màn che mắt đó --

 

Vị trí của Thái tử trong lòng Hoàng đế thể đổi, nhưng, Thái tử thể chết.

 

Lưu Trưởng sử đến khi Phúc Vương dùng khăn lau sạch nước mặt. Sủng vật rắn đang chơi đùa trong nước, bên bờ, lệnh cho Lưu Trưởng sử: "Trưởng sử, ngươi lén lút đến kinh thành, tìm một vị Thị trung tên là Hứa Yên Miểu, năm nay hẳn là mới mười chín tuổi."

 

Lưu Trưởng sử thăm dò: "Chắc chắn là mười chín?"

 

Phúc Vương đang nghĩ gì: "Hứa Thị trung quả thật là hùng xuất thiếu niên."

 

Lưu Trưởng sử quả thực thể khống chế vẻ kinh ngạc mặt.

 

Một ngày tốt lành

Một lát , mới hỏi: "Vương gia tìm gì?"

 

Phúc Vương : "Hắn mới nhậm chức Thị trung, nền tảng gì, ngươi tìm một vị sĩ tử tự cao tự đại, xúi giục y giẫm lên vị thiếu niên tài để leo lên, khơi dậy nguy cơ, khiến cho rằng căn cơ vững, bất cứ lúc nào cũng thể ngã xuống. Sau đó, ngươi giả vờ bênh vực , nhất định lôi kéo -- những Thị trung khác đều là những lão hồ ly, thấy thỏ thả chim ưng, chỉ Hứa Yên Miểu , trẻ tuổi."

 

Trẻ tuổi, đại diện cho non nớt và dễ lừa gạt.

 

Nghĩ một chút, Phúc Vương : "Ngươi đến kho lấy một nghìn lượng vàng. Hắn mới thăng Thị trung, e là nhiều tiền bạc để hưởng lạc, ngươi dùng tiền , dẫn trải nghiệm thế giới xa hoa."

 

Như , mới thể khiến trở thành tai mắt bên cạnh Hoàng đế.

 

Lưu Trưởng sử chắp tay : "Vâng."

 

 

Đến kinh thành, lông mày của Lưu Trưởng sử vẫn nhíu chặt.

 

Sĩ tử tự cao tự đại... xúi giục y nhằm một Thị trung, hơn nữa còn là một Thị trung rõ ràng tiền đồ vô lượng, thánh thượng sủng ái...

 

Có thể tìm ai đây?

Loading...