Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-02-08 16:19:58
Lượt xem: 208

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu là giả, thì cả nhà đều vui.

Nếu là thật, thì cái nếu .

Hoàng thất thể vô duyên vô cớ mà nhiều thêm mấy hộ mười mấy hộ. Tối đa chỉ thể bí mật bồi thường một chút tài sản.

Hứa Yên Miểu: "..."

[Ta điều tra???]

[Đây là coi như thần tiên ?]

[Cho dù là ông để Cẩm Y Vệ điều tra, cũng chắc điều tra thật giả !]

[Hơn nữa! Trên còn hai việc biên soạn lịch sử và đề thi! Lại thêm một việc nữa, con lừa cũng nghỉ ngơi chứ?]

Lương tâm của Binh Bộ Thượng thư cắn rứt, ngay đó, liền ấn vai Hứa Yên Miểu, nụ mặt giống hệt nhà tư bản hiện đại: “Hứa lang, cũng gần đây ngươi bận rộn, gánh nặng lớn…”

[Biết bận còn giao việc cho ? Chuyện thể để Cẩm Y Vệ ?]

Binh Bộ Thượng thư mặt đổi sắc bắt đầu dối: “ chuyện hề nhỏ, hơn nữa e rằng Cẩm Y Vệ điều tra , cần dùng đến ám vệ của Tiền Tấn vương. Bọn họ từng một đều trung thành với chủ, bây giờ chỉ nhận ngươi, nhận khác. Cũng tay, nhưng dù cũng bằng khi ngươi thống lĩnh.”

Khóe môi lão Hoàng đế mím , tránh Hứa Yên Miểu thấy đang nhếch lên.

Làm lắm!

Như thể chuyển ám vệ cho Hứa Yên Miểu !

[!!!]

[Chỉ nhận thôi ?!]

[Vậy càng thể nhận! Xử lý xong việc lập tức trả ám vệ !]

Đầu ngón tay lão Hoàng đế đặt tay vịn ghế đột nhiên siết chặt.

Đừng mà!

Cẩm Y Vệ ngươi ? Như Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, trẫm cũng từng kiêng dè !

Lão Hoàng đế thử thăm dò: “Hứa Yên Miểu, ngươi từng nghĩ đến, giống như Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, nắm giữ ám vệ trong tay…”

Hứa Yên Miểu trừng lớn mắt: “Bệ hạ! Vạn vạn !”

Lão Hoàng đế quyết định ép một chút: “Ồ? Có gì ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng trẫm chứa ?”

Hứa Yên Miểu theo bản năng: [Đó thì , nhưng nhân tính là thể thử thách.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-351.html.]

Hoàng đế sững sờ.

Hứa Yên Miểu dùng lý do gì tiếp theo ông cũng kỹ, chỉ hồi tưởng câu trong lòng đó.

Một lúc lâu , ngón tay ông đặt tay vịn ghế mới động đậy.

“Thôi .”

Thiên Thống đế một tiếng: “Đã như , khi ngươi điều tra xong gia phả của đó, liền trả ám vệ . Về những , trẫm sẽ tự thu nạp.”

[Tốt quá!!!]

Tuy tiếng lòng vô cùng hoạt bát, nhưng vẻ mặt trai vẫn như đĩnh đạc, tay áo khẽ động, hành lễ đúng nghi thức: “Tạ ơn Bệ hạ.”

“Làm việc cho .” Lão Hoàng đế : “Xử lý xong việc , cho ngươi sờ hổ.”

Hứa Yên Miểu tuy thần tiên, nhưng hệ thống.

Ở nhà, đốt than sưởi ấm, đối chiếu với những cái tên gia phả, từng cái một lật lên.

Một ngày tốt lành

Da thú che kín cửa sổ chắn gió lạnh bên ngoài, chăn lông ngỗng phồng phủ lên , cứ như nướng bên lửa ba bốn canh giờ, khi ngủ ấm áp mềm mại, thể ngủ ngon một giấc.

Trong nhà mùa đông giăng dây phơi quần áo, quần áo giặt sạch phơi ở , tí tách tí tách, nước nhỏ hết xuống chậu nước bên .

“Dân gian hẳn là sẽ ai dám giả cái nhỉ?”

Hứa Yên Miểu tự , gia phả đặt đầu gối dựng mặt, tay sờ sờ, cầm quả bí đỏ nướng chín bên lửa lên, từng thìa từng thìa múc ăn.

“Phụt—”

“Khụ khụ khụ!”

Hứa Yên Miểu vội vàng đầu, may mà bí đỏ phun lên gia phả của .

[Cái … thật sự chút hoang đường ?]

Câu trong lòng giống như sấm sét đánh xuống xung quanh nhà Hứa Yên Miểu.

Cho dù là Vĩnh Xương hầu từ nước Oa trở về Tả quân Đô đốc thiêm sự tan , hoặc là các quan viên khác đều giật , lập tức dừng động tác , tai vểnh lên.

Cái gì?

Cái gì hoang đường?

— Hai năm , bọn họ cũng hiểu rõ “hoang đường” chính là vô lý, ngớ ngẩn.

Các quan viên sớm nhận tin tức, đó chính là trùng tổ tiên với Bệ hạ! Trong tình huống , Hứa Yên Miểu phản ứng như … chẳng lẽ là giở trò lưng với gia phả ! Mà trò tuyệt đối ý đồ , nếu cách dùng từ của Hứa Yên Miểu tuyệt đối sẽ là “hoang đường”.

Loading...