Lời khen thật khiến thoải mái.
Hứa Yên Miểu lập tức truyền thụ kinh nghiệm thi cử cho .
"Ví dụ như bút, ngàn vạn đừng chọn bút Tề Phong, mực quá đậm, cẩn thận sẽ bẩn bài thi, thích hợp dùng cho khoa cử. Tốt nhất là chọn loại bút đầu bút mỏng, nhọn, khi bài chỉ cần chấm nhẹ lên giấy là ."
"Ở kinh sư 'Tùng Đài Các' bán mực, giá cả chăng, ngươi thể mua một ít để dự phòng, tránh lãng phí thời gian mài mực khi thi."
"Nhất định mang theo lò sưởi tay, để ấm bút nghiên."
"Hiện tại ngươi chút tiền , nhất nên mua một ít sâm phiến mang theo bên , đề phòng thể chịu nổi gian khổ của kỳ thi Hội."
Cao Hạ vô cùng cảm động, đột nhiên cúi , hành đại lễ: "Đa tạ Hứa ."
Đối với những học trò nghèo khó như bọn họ mà , nhiều chuyện đều rõ ràng. Nhà giàu trưởng bối nhắc nhở, hoặc là sớm bái sư phụ kinh nghiệm khoa cử, nhưng đối với học trò nghèo, bọn họ chỉ thể tự mò mẫm, ngay như chuyện "bút Tề Phong", lẽ những học trò nghèo dùng nó thi mấy khoa cử, mà vẫn đỗ là vì bút mực quá đậm, bẩn bài thi.
Sau khi tạ ơn, Cao Hạ chút do dự, vì âu sầu.
Hứa Yên Miểu: "Sao ? Chẳng lẽ đủ tiền?"
Mặt Cao Hạ đỏ bừng: "Ta... Ta ... Không thể thỉnh Hứa đem những yếu điểm thi cử , truyền cho học trò nghèo khó ?"
Hứa Yên Miểu: "Được thôi. Có điều, chỉ những điều thôi thì đủ, ngươi đợi mấy ngày, xem xem nhà nào bán than rẻ , nhà nào bán gạo củi rẻ, đạo viện, chùa chiền nào cho thuê nhà trọ ít bạc nhất, nhà nào bán đồ ăn chín vệ sinh sạch sẽ nhất, đến lúc đó sẽ chỉnh lý thành một cuốn sách nhỏ, phát cho các học trò."
Hắn nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng Cao Hạ xong cảm thấy trái tim như ngâm trong nước, nướng lửa, nóng hổi, ấm áp đến mức căng phồng.
"Hứa !" Hắn vội vàng : "Ta ngóng nhiều chuyện của các học trò, nếu như thể bái phỏng quan chức cao cấp, văn hào, thì giao lưu học vấn với những học trò cũng thể khai sáng. Không Hứa cần ?"
Hứa Yên Miểu phấn chấn: "Cần! Quá cần chứ!"
Liên Hạng: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-368.html.]
Lặng lẽ bày tỏ ánh mắt đồng tình đối với đám học trò mặt ở đây.
Cao Hạ liền kể vanh vách như đếm đồ quý trong nhà.
"Phòng trọ bên cạnh phòng một vị cử nhân họ Ân, lưng gù, tính tình nóng nảy, hễ tức giận liền thích đập phá đồ đạc, nhất là nên tranh luận đạo lý với , vạn nhất bất đồng quan điểm, đánh thương, ảnh hưởng đến kỳ thi Hội thì ."
[Thi Hội mười một đều đỗ, đương nhiên sẽ nóng nảy.]
'Oa ——'
Liên Hạng trợn to mắt.
Cao Hạ: "Trước đây ở trong chùa, một vị học trò họ Phương, giỏi về kinh thuật, hiểu về 《 Dịch 》 học thông thấu, chỉ là thích tham lam món lợi nhỏ, luôn mượn đồ của khác, nhỏ thì giấy vệ sinh, lớn thì chăn nệm, mượn trả – nhưng hề keo kiệt khi giao lưu học vấn với khác."
[A! Thì đây giấy vệ sinh ở nhà xí khu khách trọ, là do lén lấy hết , thật đạo đức – ừm, một đề liên quan đến đạo đức .]
'Ồ ——'
Liên Hạng trợn mắt càng to hơn.
Lại loại ???
Bệ hạ đủ keo kiệt , nhưng so với vị học trò họ Phương , thật đúng là kiến nhỏ so với voi!
Cao Hạ: "Còn một vị học trò họ Vương, tên là Vương Phú Quý, thật sự là vô cùng giàu , hàm răng giả phía là vàng! Vàng đấy!"
Một ngày tốt lành
Hứa Yên Miểu: "A?"
Cao Hạ ho khan một tiếng, chuyện chính: "Người khá hào sảng, một rương sách mang theo đều nguyện ý cho các học trò khác mượn. Chỉ là yêu cầu khác chỉ trong sân nhà , khi rời để sách ."
[Oa! là hào sảng, còn tiền, mùa đông lạnh giá mà vẫn thể thuê núi hái nấm cho !]