Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-02-21 16:32:00
Lượt xem: 184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Hạ: "Còn ... Ái chà!"

"Ái chà!"

Người đụng Cao Hạ là một đàn ông trung niên, cường tráng, vạm vỡ, da thịt đầy đặn, cân đối. Trong lòng vốn ôm một cái bọc, nay ngã xuống đất, lập tức bung , "bộp" một tiếng, rơi một cái túi vải dày.

Người đàn ông vẻ sốt ruột: "Xin ! Xin !"

Liền nhặt cái túi vải dày nhét trong bọc. Kết quả quá luống cuống tay chân , mà một cục bông cũ thấm đẫm m.á.u từ miệng túi phía rơi .

Cao Hạ và Liên Hạng đều theo phản xạ lùi nửa bước, Cao Hạ còn che mắt .

Hứa Yên Miểu vẫn còn đang ngơ ngác.

Người đàn ông hoảng sợ nhét cục bông cũ , thấp giọng với Hứa Yên Miểu: "Là băng vệ sinh của tiện nội, thứ gì dơ bẩn."

Một ngày tốt lành

Nói xong, liếc Hứa Yên Miểu, thấy trong mắt Hứa Yên Miểu ghê tởm, chỉ tán thưởng đối với , liền nhếch miệng, vội vàng ôm bọc rời .

Hứa Yên Miểu đầu, kinh ngạc với Liên Hạng: "Xem dáng vẻ của giúp thê tử xử lý băng vệ sinh, ngờ rằng trong thời đại mà ít cho rằng kinh nguyệt của phụ nữ là ô uế, còn như ."

Liên Hạng miễn cưỡng .

Cao Hạ bỏ tay đang che mắt xuống, vô cùng kinh ngạc: "Đó là trưởng công tử nhà Lương chủ sự Hình bộ ? Cũng là cử nhân tham gia khoa thi Hội ân ái với phu nhân của như ."

[Lương Duệ !]

Hứa Yên Miểu ấn tượng với vị Lương chủ sự , là từ tri huyện một địa phương nhảy vọt lên chủ sự Hình bộ, khi tri huyện là thanh quan bách tính công nhận, đến Hình bộ , tuyệt đối bỏ qua bất kỳ kẻ phạm pháp nào, cũng bao giờ vu oan cho vô tội.

[Nếu là , thể dạy một đứa con trai như cũng gì lạ.]

Liên Hạng cũng tự chủ mà gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-369.html.]

Mấy ngày rơi xuống sông Lạc, mùa đông lạnh giá, Lương Duệ thấy, chút do dự nhảy xuống cứu , bản suýt chút nữa cũng lên .

Có điều... Liên Hạng nghĩ, trưởng tử của Lương Duệ thật là đen.

Hứa Yên Miểu cũng nghĩ như .

Buổi tối, khi khác gõ cửa phòng, chỉ thể thấy ở đó, rõ ngũ quan: "Ngươi là?"

Người nọ ngượng ngùng : "Hứa lang, tại hạ là trưởng tử của chủ sự Hình bộ, họ Lương, tên Ấu Văn, tự Từ Hàn, từng phụ nhắc đến Hứa lang. Ban ngày, tại hạ hành vi mạo phạm Hứa lang, đặc biệt đến đây tạ tội."

Theo đốt mồi lửa, Hứa Yên Miểu liền thấy chân một cái túi đen lớn.

"Không tiền tài gì, là gà cay chua do tại hạ và phu nhân tự tay ướp, Hứa lang thích mỹ thực, tại hạ..."

Lời còn hết, trong đêm đột nhiên thấy một tiếng quát mắng: "Cút! Ngươi coi bản quan là hạng gì!"

Ngay đó là một chiếc xe ngựa rẽ ngoặt, rèm xe hất lên, ném một bức tượng điêu khắc nữ sĩ, điêu khắc từ rễ cây, ánh trăng thể thấy nữ sĩ điêu khắc tròn trịa, đầy đặn. Thật là , đắt tiền.

Tiếc rằng, chủ nhân vô cùng phẫn nộ, đập mạnh, một bức tượng như , chóp mũi của nữ sĩ liền vỡ một mảng lớn.

Sau đó, một thư sinh mặt trắng bệch ngượng ngùng bước , nhặt bức tượng nữ sĩ lên, lúng túng với trong xe ngựa: "Tế tửu, tại hạ xin cáo lui ." Rồi đặt bức tượng lên thành xe.

Trong xe truyền một tiếng hừ lạnh.

Khi thư sinh thất hồn lạc phách ngang qua cửa sổ xe ngựa, vị Tế tửu vén rèm xe lên, như : "Lương Ấu Vũ, nể mặt cha ngươi, bản quan coi như hôm nay gặp ngươi. Nếu còn ngóng chuyện đề thi Hội, thì ngươi hãy cút về Hợp Dương, theo lão sư của ngươi mà sách cho kỹ !"

Thư sinh hổ đến đỏ cả mắt, cúi đầu nhanh chóng rời .

Vị Quốc Tử Giám Tế tửu đang định hạ rèm xuống, liếc mắt sang một bên, phát hiện một cao lớn ánh lửa, ánh mắt sáng quắc .

Loading...