Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-02-21 16:32:07
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Thật thảm, nôn mửa, tiêu chảy, co giật. Lại còn ở trong núi, đưa ngoài tìm đại phu phỏng chừng cũng kịp.]

[Có điều, bây giờ hoạt bát nhảy nhót, chẳng lẽ là lão thái quân cứu nên mới nhất kiến chung tình... A, hình như đoán đúng – ha ha ha ha ha! Ta thật sự ha ha ha ha ha! Cứu mạng! Đây là đang ở triều! Là c.h.ế.t !]

Những khác Hứa Yên Miểu thấy gì, chỉ thể thấy đột nhiên cúi đầu, vai run, rõ ràng là đang nhịn .

Hơn nữa, là lớn.

Hứa lang ròng rã mấy chục nhịp thở, vẫn thỏa mãn sự tò mò của những khác. Khiến sốt ruột đến mức bấm ngón tay.

Ngay cả bạn Liên Hạng cũng trợn to mắt, nín thở tập trung .

Khó khăn lắm mới đợi Hứa lang đủ, mới ở trong lòng : [Người cùng Tiểu Lương thật đúng là nhân tài, nghĩ cách để Tiểu Lương ăn phân để giải độc ?]

Gì cơ???

Một ngày tốt lành

Liên Hạng dùng sức dụi tai.

Ăn, ăn, ăn phân để giải độc?!

Thái y theo trong triều đình lặng lẽ giơ ngón tay cái.

Nếu như thật sự cách nào khác, dùng cách để thúc nôn quả thực thể cứu mạng – chỉ cần bệnh thể vượt qua cửa ải trong lòng.

[Thư sinh cùng còn thề son thề sắt đây từng thấy trong thôn ăn nấm trúng độc, chính là trị như , bao lâu liền hoạt bát trở . Cười c.h.ế.t mất, Tiểu Lương sống c.h.ế.t chịu ăn, thà rằng đau chết, độc chết.]

[Nói thế nào nhỉ, đổi , cũng do dự một chút. Chuyện thật sự cần nhiều dũng khí.]

Ngay cả lão Hoàng đế cũng đồng cảm với Lương Ấu Văn .

Xem sống sót , chẳng lẽ... Ừm, dũng khí đáng khen. Vậy thì phạt nặng nữa – dù tử cũng sẽ thích một từng ăn cứt.

Lương Duệ cũng ý nghĩ lễ phép trong lòng lão Hoàng đế, chỉ là vành mắt ươn ướt.

Hắn , con trai để sống sót, chịu đựng nỗi khổ lớn như !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-372.html.]

Có lẽ chính vì , tâm tính mới trở nên thoát tục !

[Hít ——]

[Thật kinh hiểm!]

[Nếu Uất Trì lão thái quân ngang qua ngăn , thư sinh cùng suýt chút nữa cưỡng ép nhét thứ miệng Tiểu Lương ! Nguy hiểm thật nguy hiểm thật!]

[Xem thật sự là ân cứu mạng ... Woa!]

Hứa Yên Miểu cảm thán trong lòng.

[Lão thái quân Tiểu Lương trúng độc nấm, đầu tiên là chỉ huy thị nữ cởi giày của Tiểu Lương, bản xổm xuống xem giữa ngón chân thứ hai và thứ ba của Tiểu Lương xuất hiện phản ứng gì , đó dùng ngón tay ấn mạnh lên xuống.]

[Không nhanh chậm, vội vàng, Tiểu Lương đều ngây .]

[Bà còn kiên nhẫn an ủi Tiểu Lương, từng học qua y thuật, bảo cần sợ.]

[Sau đó còn chỉ huy một thị nữ khác lấy nước ấm xe ngựa. Đợi Tiểu Lương uống xong, bà rửa tay, dùng ngón tay móc họng ... Vẫn là thúc nôn, cách so với ăn phân thì hơn nhiều.]

[Sau đó ngừng uống nước, ngừng thúc nôn, Tiểu Lương nôn đến mơ mơ màng màng, còn thấy giọng trầm của lão thái quân: Nhanh cưỡi ngựa khỏi núi mua thuốc, nhân sâm, bạch truật, cam thảo, can khương, phụ tử, phục linh...]

[Vừa phân phó hạ nhân, vững vàng thúc nôn cho Tiểu Lương.]

[Chậc chậc, thì là như , điều phù hợp với yêu cầu của Tiểu Lương, ôn hòa trầm , kinh nghiệm, gặp chuyện hoảng loạn. Hoàn là hình mẫu lý tưởng của ! Huống chi còn 'ân cứu miệng'.]

[Ừm... Có lẽ còn chút hiệu ứng cầu treo?]

Quần thần: Đó là thứ gì?

Mặc dù hiệu ứng cầu treo mà Hứa Yên Miểu lẩm bẩm trong lòng là gì, nhưng Tiểu Lương... À , phản ứng của con trai Lương Duệ, rõ ràng là vì cứu trong lúc sinh tử, nên mới nảy sinh hảo cảm.

Có điều, cũng , ai thể cứu bọn họ khi bọn họ sắp ép ăn phân, bọn họ cũng rung động a.

Loading...