Gã mặt vàng, mắt đỏ hoe vì gấp gáp, khẩn khoản cầu xin: "Tại hạ đến muộn là do đường gặp cướp, chúng cướp hết lộ phí của tại hạ, còn bắt tại hạ lên núi khổ sai, đó chúng cướp của những nhà giàu khác, chia chác đều, tự đánh một trận, c.h.ế.t mất mấy tên, mới cơ hội cho tại hạ trốn thoát. Đại quan, cầu xin ngài, cho tại hạ ! Tại hạ thi ròng rã năm mới đỗ cử nhân, để đến tham gia kỳ thi mùa xuân . Cầu xin ngài!"
Hứa Yên Miểu kiểm tra hệ thống một chút.
Một ngày tốt lành
[Thật sự là ...]
[Thật sự là quá xui xẻo.]
Gã mặt vàng tiếng lòng của Hứa Yên Miểu, chỉ ngừng khẩn cầu: "Tại hạ vì gặp chuyện nên đến muộn, thể đến Lễ bộ đăng ký, đây là của tại hạ. Giờ đây chỉ thể mặt dày cầu xin đại quan khai ân, thực sự còn mặt mũi nào."
" khoa cử đối với tại hạ ý nghĩa vô cùng quan trọng, tại hạ là từ trong khe núi , nếu thể tham gia thi Hội, thì trở về nhà. Cha tại hạ ham mê cờ bạc, bán nương và của tại hạ, là tại hạ khuyên ông rằng hãy để tại hạ học quan, ông thể sống sung sướng, ông mới tạm thời động đến nương và của tại hạ, nhưng gần đây ông càng ngày càng mất kiên nhẫn, nếu tiền của tại hạ cướp, trường thi cũng thể ... Đại quan, tại hạ cầu xin ngài! Tại hạ quỳ xuống cầu xin ngài, xin ngài cho tại hạ một cơ hội! Tại hạ nhất định sẽ trân trọng, cố gắng những bài luận , để báo đáp ân đức của đại quan!"
Nói đến cuối, trong giọng nghẹn ngào.
Hứa Yên Miểu cúi đầu một chút, lòng bàn tay của gã hán tử, chỗ nắm dây cương, một vết hằn đỏ dài, giống như một con sâu đỏ. Vài sợi xơ của dây thừng rơi rụng vết thương ở lòng bàn tay .
Hứa Yên Miểu thấy thực sự thê thảm, cũng nổi lòng trắc ẩn, liếc thời gian, còn một tuần nữa là đến lúc khóa cổng trường thi, liền : "Ngươi xem sơ đồ vị trí phòng thi xem còn chỗ trống nào , nếu , thì bổ sung tên của ngươi ."
"Đa tạ đại quan! Đa tạ đại quan!"
Gã mặt vàng như c.h.ế.t đói ba ngày, vội vàng lao tới cổng, dán mắt sơ đồ vị trí phòng thi, cuối cùng cũng tìm một chỗ, vị trí đó lắm, ở cạnh nhà xí, nhưng gã mặt vàng cũng quan tâm nhiều nữa, vội vàng báo việc cho Hứa Yên Miểu.
Hứa Yên Miểu tranh thủ chút thời gian cuối cùng, bổ sung tên cho , nhanh chóng kiểm tra xem giấu đồ gì , đó mới cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-387.html.]
"Thi cho ."
Gã mặt vàng mắt hổ rưng rưng: "Đa tạ đại quan!" Vội vã bước trường thi.
Hứa Yên Miểu cũng lên Chí Công lâu.
Binh bộ Thượng thư mỉm : "Vừa thấy còn cử nhân trường, rốt cuộc là cử tử nhà nào, lười biếng như , gần đến giờ khóa cổng mới đến."
Hứa Yên Miểu đánh giá một lượt Chí Công lâu bày trí tinh xảo , kéo một chiếc ghế xuống, đồng thời kể cho Binh bộ Thượng thư chuyện của gã mặt vàng.
Binh bộ Thượng thư kinh ngạc: "Cũng may vận may , gặp Hứa lang. Hứa lang nhân hậu, đổi là , chắc cho ."
Hứa Yên Miểu thuận miệng : "Hắn thi năm , cũng dễ dàng. Có thể giúp thì giúp một tay."
Sau đó mở cửa sổ, từ Chí Công lâu, thò đầu xuống những phòng thi.
Đề thi của buổi thi đầu tiên binh lính phát xuống, các thí sinh khi nhận đề, trải giấy bắt đầu đáp án, cầm bút suy nghĩ lung lắm. Các quan chấm thi ở lầu – ví dụ như , đều thấy rõ ràng những tình huống .
"Thì là thật, bục giảng xuống thật sự thể thấy rõ ràng." Hứa Yên Miểu lẩm bẩm.
Binh bộ Thượng thư ngơ ngác: "Ngươi đang gì ? Bục giảng gì?"
Hứa Yên Miểu xua tay: "Không gì, tùy tiện cảm thán một chút." Tiếp tục tò mò xuống.