[Hoàng thượng chắc sẽ cưỡng đoạt đồ trong tay thần tử chứ?]
[ nếu ấp úng chắc chắn sẽ —— Khốn kiếp, để qua mặt đây!]
[Hơn nữa, tặng một chiếc xe, lừa vẻ lắm…]
Hoàng đế nheo mắt, ánh mắt chằm chằm mấy tờ giấy đó buông, đến Hứa Yên Miểu sởn cả tóc gáy.
“Bệ hạ…” Hứa Yên Miểu chợt nảy một ý, cụp mắt xuống, vẻ như ngượng ngùng: “Đây là công chúa nhờ thần hỗ trợ. Nàng là nữ nhi, sắp lấy xuất giá, lo lắng phò mã là phẩm chất , nên nhờ thần điều tra một chút.”
Hứa Yên Miểu: Cảm tạ, quan ba năm, học đại pháp nước đôi.
——Hắn một chữ cũng lừa gạt quân vương!
Hoàng đế thật sự chỗ nào đúng, ngược còn thấy khá thú vị: “Tương Dương lúc nũng nịu như ? Thật giả?”
Ánh mắt Hứa Yên Miểu nhịn liếc ngang liếc dọc.
Hứa lang ho khan một tiếng: “Thần nên bàn luận công chúa nũng nịu .”
Hoàng đế hài lòng gật đầu…
[Như chắc chứ? Hoàng thượng hẳn nghĩ mục đích của Cao Tương là phá hỏng hôn sự của chứ?]
Thiên Thống Đại Đế đang gật đầu một nửa thì dừng : “…”
Hừ!
*
Ngày hôm . Điện thí diễn như thường lệ.
Hứa Yên Miểu tự cho là âm thầm quan sát xung quanh một lượt, giữa đám Ngự sử như mù mở mắt, trong lòng thắc mắc: [Ể? Cao Tương ở đây?]
Hoàng đế lạnh một tiếng.
…
Trong cung.
“Quả nhiên báo ứng vì cầu xin thần khí đến.”
Tương Dương công chúa kéo vạt áo lau nước mắt tồn tại, bắt đầu chép thứ năm mươi lăm bộ《Nữ Giới》.
Còn bốn trăm bốn mươi lăm nữa đang chờ nàng.
“Phụ hoàng nhất định là cố ý, rõ ràng ghét nhất《Nữ Giới》!”
Hoàng đế: Không sai, trẫm chính là cố ý: )
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-412.html.]
*
Hứa Yên Miểu khẽ cử động ngón chân —— Đứng quá lâu, mất cảm giác.
Không tìm thấy Tương Dương công chúa, cũng nghĩ nhiều, ánh mắt bắt đầu về phía các thí sinh đang tham gia điện thí.
Thấy Lương Ấu Văn cũng mặt, xem vượt qua phúc thí, Hứa Yên Miểu vui mừng cho .
Nhìn thấy Cao Hách, đối phương cũng thấy , mỉm với , trông vẻ tinh thần .
[Hy vọng lát nữa khi thấy đề điện thí, sẽ ném bút.]
[Dù ném một .]
Câu khiến cho các đại thần vô cùng tò mò.
Rốt cuộc Bệ hạ đề gì, mà khiến Hứa Yên Miểu như ?
——Bạch Trạch kiến thức uyên bác a!
[Lúc mà hỏi về Đế vương chi chính, Đế vương chi tâm và Đế vương chi pháp, chẳng lẽ là Hoàng thượng thấy tuổi cao, bắt đầu chuẩn cho kế vị ?]
Đế vương chi chính???
Đế vương chi tâm???
Đế vương chi pháp???
Bệ hạ, thật sự dám hỏi nha! Là thật sự tin tưởng lá gan của những thí sinh hả.
Khóe mắt Đậu Thừa tướng giật giật, một nữa cảm thấy kinh ngạc với vị phu của .
——Không trách ông một học sĩ cũng tuyển, nhất quyết tự nghiên cứu đề điện thí!
*
Tiếp theo là các trình tự điện thí, đến khi roi quất vang lên, long giá rời , văn võ bá quan lui , chỉ còn quan Lễ bộ ở hiện trường, phát đề cho các thí sinh.
[Ta còn tưởng sẽ giống như trong phim truyền hình, Hoàng thượng ở hiện trường điện thí quan sát, lưng ai đó xem bài đến mê mẩn, kinh ngạc đến mức cho rằng đó là thiên tài, khiến cho Lục bộ Thượng thư trong lòng ngứa ngáy là tài hoa cỡ nào.]
Một ngày tốt lành
[Thì Hoàng thượng và các quan giám khảo sẽ mặt ở hiện trường nha.]
Liên Hạng bên cạnh Hứa Yên Miểu, thôi.
Phim truyền hình là cái gì?
Chẳng lẽ là tà vật nào đó thể mê hoặc Bạch Trạch? Nó khiến cho Hứa lang sinh hiểu lầm lớn như —— Hoàng thượng và bá quan nhà nào rảnh rỗi như , chuyên môn đến xem các Cống sĩ thi cử.
Hứa Yên Miểu đầu , hưng phấn : “Liên lang! Hai ngày nữa chúng ăn bánh bao nhân thịt gà nổi tiếng ở kinh thành nhé!”