"Được." Tương Dương công chúa vui vẻ trở : "Mộ phần của Tể tướng tiền triều ở quê nhà ông , mộ ở ngoài kinh thành ba bốn mươi dặm là do bách tính tự phát lập nên mộ y quan, gần đó còn một ngôi miếu nhỏ. Ngươi khỏi thành, chúng thuê xe lừa , bộ mệt lắm."
Hứa Yên Miểu giơ ngón tay cái lên.
*
Tể tướng tiền triều là một vị Tể tướng lo nghĩ cho dân, cho dù là hơn ba mươi năm khi triều đại mới thành lập, mộ y quan của ông, vẫn còn hương khói tàn.
Hứa Yên Miểu đặt hộp đựng đồ tế xuống, lượt lấy bánh nướng, cháo đậu xanh, cháo đậu đỏ, bánh chẻo, còn một bát mì nước trong.
Đây đều là những thứ lão Hoàng đế dặn dò, còn dặn Hứa Yên Miểu vài câu mộ phần.
Hứa Yên Miểu bái lạy xong, mở miệng ba bốn , vẫn nên lời.
Tương Dương công chúa một động tác tay: "Ta dạo chỗ khác."
Chờ , Hứa Yên Miểu tự động viên bản vài , mới những lời lặp lặp trong lòng cả ngàn cả trăm .
"Vương Tể tướng, Bệ hạ nhà đặc biệt phái đến đây để chuyển vài lời cho ngài."
"Người ——"
"Những cái bánh, cháo, bánh chẻo , đều là thức ăn rẻ, chỉ cần năm đó thể thường xuyên ăn , chứ lang thang đầu đường xó chợ ăn mày, cũng sẽ gia nhập nghĩa quân."
"Bát mì nước trong , chỉ cần ba văn tiền."
"Năm đó cuối thời Chu mạt, chỉ riêng bột mì ba trăm văn một cân, càng cần đến giá tiền khi thành mì nước trong."
"Bây giờ quốc thái dân an, bách tính đều an cư lạc nghiệp, e là ngài tin, nên đặc biệt mang theo những món ăn bình dân , mì nước trong cũng cần nghèo đợi đến lễ tết mới ăn một bát, chỉ cần siêng năng một chút, ba ngày hai bữa ăn một bát cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-424.html.]
"Thế nào, năm đó ngươi giả hàng diệt , hối hận ?"
*
Đêm mưa gió bão bùng, đàn ông mặt vàng như nghệ đ.â.m sầm cửa nhà.
Hắn còn đợi đến điện thí, thất hồn lạc phách trở về nhà. Muội gầy như gà con ghế nhỏ, đưa cỏ cho gia súc qua cửa sổ, đầu thấy , liền vui mừng gọi: "Ca!"
Câu đầu tiên của đàn ông mặt vàng như nghệ là: "Nhanh giúp cởi giày!"
Muội vội vàng chạy tới, dùng hết sức bình sinh, cả đè lên ngả về phía , dùng sức kéo , giống hệt như kéo thuyền sông Trường Giang. "Bộp" một tiếng, rút đôi giày chân đàn ông mặt vàng như nghệ .
"Xì——" đàn ông mặt vàng như nghệ hít sâu một .
Không trách bảo cởi giày, trong giày là máu, lòng bàn chân cũng nát bét , nhưng khi cởi giày, lúc đường, hai chân tê cứng đến mức còn cảm giác đau.
"Để tiết kiệm tiền, bộ ba bốn trăm dặm mới về đến nhà. Thịt dày, ."
Một ngày tốt lành
Người đàn ông mặt vàng như nghệ giải thích xong, nỗi buồn rầu vì thi trượt ùa về, gần như nhấn chìm trái tim . Không nhịn mà lớn: "Muội ! Mẹ! Ca thi trượt !"
Trong nhà tiếng chăn vén lên, tiếp theo là tiếng thứ gì đó đổ, một lúc vội vàng chạy , xuống bên cạnh , bàn tay to như cái quạt mo nhẹ nhàng vỗ về lưng : "Không , , thi đậu thì chúng thi , chẳng con ba năm còn nữa ?"
Người đàn ông mặt vàng như nghệ ngửi thấy mùi nước tiểu, cẩn thận phân biệt mới phát hiện là từ trong nhà truyền , còn mùi mốc meo của góc tường vẩy chất lỏng nhiều năm. Lại thấy ống quần của ướt, chỉ tất giày, liền lập tức hiểu —— mới xuống giường, chân giường đặt bô, e là đá đổ .
Tên đàn ông đó thấy trong nhà bẩn, nhất định sẽ lấy cớ đánh . Trước thể còn kiêng dè một chút, nhưng bây giờ thi trượt , quan lão gia nữa .
"Mẹ mau !" đàn ông mặt vàng như nghệ lo lắng như lửa đốt: "Mẹ dẫn nhanh !"