"Đi? Sao đột nhiên đến chuyện bỏ ?"
Thấy vẫn phản ứng , đàn ông mặt vàng như nghệ càng sốt ruột hơn: "Tên đó sẽ đánh đó."
Mẹ , xong lời cũng giống như khi bên bàn lóc thảm thiết. Ngược là mặt còn mang theo nụ .
Ngay cả cũng híp mắt, dường như hề sợ hãi.
Người đàn ông mặt vàng như nghệ , , vô cùng hoang mang. Không và thái độ .
Sau đó liền thấy vui vẻ : "Ca! Cha đánh c.h.ế.t !"
Người đàn ông mặt vàng như nghệ trợn to mắt: "Cái gì!"
Muội hề hề: "Sau khi cha đánh chết, hôm đó ăn cơm, còn thêm cho một quả trứng luộc!"
"Chết lắm!" đàn ông mặt vàng như nghệ : "Đáng lẽ thêm hai quả trứng luộc, quả của ca cũng cho muuội ăn."
Lại lo lắng: "Sao đánh chết? Chẳng lẽ là gây chuyện gì ?"
Cha c.h.ế.t là nhất, nhưng sẽ ảnh hưởng đến , và chứ?
Mẹ cũng lên tiếng, mặt vẫn mang theo nụ : "Mẹ mới , thì đánh bạc là phạm pháp, sẽ bắt đánh một trăm gậy. Cha con tuổi cao, đánh c.h.ế.t luôn ."
"Cái gì? Cái thì là phạm pháp !" đàn ông mặt vàng như nghệ kinh ngạc xen lẫn một chút vui mừng.
Hắn thể học hành đến như là dễ dàng , mà những luật lệ .
Muội dùng giọng trong trẻo như chuông bạc, vui vẻ: "Hôm đó mấy vị quan lão gia xông , bắt cha luôn, với sợ hết hồn. Muội rạp bên cửa sổ đó, thấy bọn họ lột quần cha đánh. Mẹ dùng gầu múc nước giếng, đưa cho mấy vị quan lão gia, hỏi rốt cuộc xảy chuyện gì. Còn lấy mười mấy đồng tiền—— tiền đó vốn là cha định lấy mua rượu Phân tửu làng Hạnh Hoa. mà quan lão gia lấy tiền, còn đưa cho một viên kẹo nữa."
Nghe đến đây, đàn ông mặt vàng như nghệ cảm thấy đúng.
Hắn đoán đến đánh chắc là nha dịch trong nha môn, nhưng nha dịch thể lấy tiền?
Trừ phi là… bọn họ dám lấy.
Người đàn ông mặt vàng như nghệ vội vàng hỏi: "Ngoài việc cho kẹo , bọn họ còn gì nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-425.html.]
"Ừm… hình như là , ca giỏi thật, mà quen lão gia trong kinh thành, phái cưỡi ngựa nhanh chóng đến đây, đặc biệt với huyện lệnh lão gia chuyện cha đánh bạc, bảo huyện lệnh lão gia…"
Những lời tiếp theo giọng điệu kỳ quặc, rõ ràng là đang bắt chước khác chuyện: "Bình công chấp pháp."
Một ngày tốt lành
"Trong kinh thành…"
Người đàn ông mặt vàng như nghệ hoang mang: " ca quen ai…"
Mẹ thấy dường như nhớ , cũng khó hiểu: "Không quen của con ? Hắn còn bảo quan lão gia đưa tiền cho , là nếu thể hòa ly thì hòa ly, thể hòa ly thì nhanh chóng nhân lúc cha con thương giường cử động , dẫn theo Nhị nha đầu tìm con. Mẹ còn tưởng tiền là con mượn của ."
" . Quan lão gia còn , vị quan lão gia trong kinh thành đó, họ Hứa."
"Hứa——"
Người đàn ông mặt vàng như nghệ đột nhiên đầu về phía kinh thành.
Họ phổ biến, mà là họ , còn là bụng, càng khó khiến nhận nhầm.
"Là …"
Là vị giám khảo mềm lòng cho trường thi khi đến muộn. Hắn nhớ tên là…
"Hứa… Yên… Miểu…"
"Hứa… Dao… Hải…"
"Đùng——"
Một tiếng động nặng nề, đàn ông mặt vàng như nghệ quỳ xuống theo hướng kinh thành, như thể vô vàn lòng ơn dồn nén trong tim.
"Đa tạ… thật sự đa tạ…"
*
"Như chắc chứ?"
Hứa Yên Miểu khi tế bái Tể tướng tiền triều xong, tìm Tương Dương công chúa, theo dõi sơ qua tình hình nhà đàn ông mặt vàng như nghệ, thấy nha môn mà gửi thư hề qua loa, thật sự bắt tên nghiện cờ b.ạ.c đó theo luật pháp, mới thở phào nhẹ nhõm.