——Từ lâu , lẽ lâu đến tận thời bà của , bộ lạc Quahadi phát hiện một thuyền lạ. Bọn họ dùng năm sáu con gà tây đổi lấy một thứ thuyền gọi là "lưỡi câu", dùng một đôi ngỗng trời đổi lấy một món đồ gọi là "lược".
về , bộ lạc Quahadi và đám thuyền đó trở thành kẻ thù. Cách bộ lạc đó đối xử với kẻ địch chính là bắt sống ăn sạch. Đám thuyền đó cứ thế mà biến mất.
Tuy nhiên, một loài vật họ mang đến gọi là "ngựa" trở thành chiến lợi phẩm, bắt đầu từ bộ lạc Quahadi, dần dần lan các bộ lạc khác. Cũng một con trở thành ngựa hoang, sinh tồn đại lục .
Hắn thích "Tạ", thích "Tần", thích những " Đại Hạ" , cho nên cũng nguyện ý giống như " Đại Hạ", dùng việc ăn đùi heo rừng để chứng minh là một dũng sĩ!
Irará mặt quỷ với cái đùi heo rừng, phịch xuống đất, xé thịt đùi heo ăn ngấu nghiến.
Hắn thấy những Đại Hạ đó hô "Hảo" với . "Tạ" từng , "Hảo" của Đại Hạ, chính là "skookum (tuyệt đỉnh)" của Paraguay.
Irará xé ăn càng hăng say hơn!
Hắn thậm chí còn chút cảm động và kính sợ.
Cái đùi là tươi roi rói!
Chỉ vì để cho một cái đùi, mà còn g.i.ế.c một con heo ngay tại chỗ!
——Thực lực của Đại Hạ, thật đáng sợ!!!
*
Hứa Yên Miểu thực sự cảm thấy thần kỳ.
[Không ngờ Lễ Tạ Ơn, còn thể gặp thổ dân Nam Mỹ nhiệt tình hiếu khách thế .]
[À xin , hình như kể một câu đùa địa ngục, nguyện Chúa tha thứ cho con.]
Các đại thần liên tục đầu Hứa lang.
Một ngày tốt lành
Kỳ lạ? Hai câu của Hứa lang vẻ mỉa mai thế nhỉ? Chẳng lẽ thích những thổ dân ?
Nếu là như ...
Tần Quan nhíu mày "chậc" một tiếng. Thầm bực bội đúng là khéo quá hóa vụng .
Lễ bộ thị lang Hà Tất liếc một cái, : "Nghĩ nhiều gì, cùng lắm thì đưa họ về là thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-430.html.]
Tần Quan nghĩ cũng , lập tức thả lỏng, cầm quả cam navel vàng trong giỏ quả mặt, bóc vỏ thoăn thoắt, đưa đến bên miệng Lễ bộ thị lang: "Nào! Ăn miếng cam vàng ! Huynh thường chóng mặt, ăn nhiều cam sẽ ."
Rồi hì hì : "Tối nay đến chỗ qua đêm ?"
Lễ bộ thị lang: "..."
Lập tức nghi ngờ đánh giá Tần Quan mấy lượt.
Vừa thứ gì đó nghiền qua mặt nhỉ?
Chẳng ngờ, một giọng từ bên cạnh vang lên: "Buồn năm năm, lỡ năm năm, năm năm sắc liễu múa hiên..."
Không ít sang, Lễ bộ thị lang cũng vô thức đầu .
Lại là Vĩnh Xương Hầu!
Hắn chậm rãi tiếp: "Tình ngoại ô chẳng tự nên lời. Nhớ dung nhan ngọc. Mong dung nhan ngọc, ngày đó gặp còn lưu luyến. Hằng Nga ở mắt."
[Wow!!!] Sự chú ý của Hứa Yên Miểu lập tức thu hút.
[Hầu gia và Tiểu Trà cô nương!!!]
[Đại tướng quân thế mà còn nhịn ?]
Tần Quan đương nhiên thể nhịn!
Ngươi ai là Hằng Nga! Ai ở mắt hả!
Tính vốn cục tính, lúc liền dậy đánh .
[Đánh đánh ! Tát một cái mặt ! Cho chừa cái tội thơ cho chủ !]
Tần Quan: đúng!
Bàn tay rục rịch vung tròn.
Thế , Lễ bộ thị lang véo mạnh một cái.