Hồi ức kết thúc.
Lúc , là đầu tháng Tư. Hứa Yên Miểu đang ở huyện Lâm Thuật, Sơn Đông.
Hắn mang theo nhiệm vụ đến đây: “Nghe nơi một lão nông, giỏi trồng trọt?”
Người nông dân hỏi suy nghĩ một lát: “Ngài nhà Thổ Khối Lạp Tây Thi ?”
(Chú thích: Tây Thi là mỹ nhân thời Thất quốc tranh bá, còn “Thổ Khối Lạp” là tiếng địa phương Sơn Đông, nghĩa là cục đất.)
"Thổ Khối Lạp Tây Thi?"
"À, cô con gái nhà hả, điệu đàng lắm! Từ hồi nhà họ trồng trọt kiếm tiền, mua cho nó bộ quần áo lụa là, con bé phung phí mấy mặc nguyên đồ lụa đồng cuốc đất, thế mà nhà nó còn vui vẻ mặt! Lại còn luôn miệng khen con gái nữa chứ!"
Hứa Yên Miểu liếc sự ngưỡng mộ trong mắt lão nông , , tiếp lời, chỉ lễ phép hỏi: “Vậy nhà vị Tây Thi ở ạ. Lão bá tiện chỉ đường ?”
Lão nông nhiệt tình, chỉ chỉ đường mà còn trực tiếp dẫn Hứa Yên Miểu đến tận cửa nhà .
Hứa Yên Miểu cái sân nhỏ và căn nhà , quả thực tin rằng đối phương dựa kỹ thuật trồng trọt mà gây dựng cơ nghiệp. Nhà ở nông thôn mà còn dư dả xây thêm mái hiên, chắc chắn là tiền dư mới .
Trong sân một gã đàn ông đen nhẻm đang rửa mặt, cũng dùng khăn mặt gì, trực tiếp dùng tay vốc nước trong chậu, tùy ý xoa hai cái lên mặt, lấy chiếc khăn lau mồ hôi bằng vải thô từ thắt lưng xuống lau khô.
Lão nông gọi : “Lão Tề ! Có tiểu lang quân tìm ông kìa, một tiểu lang quân tuấn tú lắm đấy!”
"Hả?" Gã đàn ông đen nhẻm đầu , khi thấy Hứa Yên Miểu, lòng lập tức thắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-495.html.]
Loại môi hồng răng trắng, y phục mềm mại đắt tiền thế , công tử nhà giàu thì cũng là con cháu quan , đến tìm một kẻ nhà nông như gã .
Gã cố gắng nặn nụ , để trông thật thà hòa nhã: “Ngài… ngài chuyện gì ạ?”
Hứa Yên Miểu gật đầu: “Ta ông giỏi trồng trọt? Ông phát hiện lúc tưới rau thì dùng nước giếng hơn nước mưa, còn lúc tưới hoa màu thì dùng nước mưa hơn nước giếng?”
Gã đàn ông đen nhẻm ngẩn một chút: “Vâng… quả thực với bà con trong làng nên tưới nước như .”
Hứa Yên Miểu hỏi: “Trong thôn , chuyện chọn giống, bón phân, lúc nào cỏ, lúc nào cấy mạ, những khác đều theo ông cả ?”
Nhắc tới chuyện , gã đàn ông đen nhẻm lập tức tự hào hẳn lên: “ bản lĩnh! Người khác một mẫu chỉ thu một trăm cân lúa mì, trồng thì thể thu thêm hai mươi cân! Tròn hai mươi cân lúa mì đấy!”
Hứa Yên Miểu quyết định ngay lập tức: “Ta một mối ăn lớn bàn với ông. Liên quan đến chuyện trồng trọt. Khi nào ông thời gian, sẽ nữa.”
Một ngày tốt lành
Mắt gã đàn ông đen nhẻm sáng lên. Đại nhân vật như thế , mối ăn lớn mà ngài , nhất định sẽ kiếm nhiều tiền.
Gã lập tức đồng ý ngay, thậm chí còn hẹn luôn thời gian, gặp lúc hoàng hôn.
Đợi Hứa Yên Miểu , Lão Tề hàn huyên vài câu với lão nông , về nhà: “Mình ơi! Mình ơi! Mau hầm nồi canh xương , tối nay đại nhân vật đến bàn chuyện ăn với chúng đó!”
Trong bếp nổi lửa hầm canh xương, đợi đến lúc hoàng hôn buông xuống, nồi canh xương trắng sữa trong nồi đất sôi sùng sục, bốc nghi ngút.
Mà lúc , Lão Tề bộ quần áo sạch sẽ đẽ nhất của , cùng với bà vợ, cô con gái Thổ Khối Lạp Tây Thi mười sáu tuổi, con trai cả nhà họ Tề mười tuổi, và con trai út bảy tuổi, tất cả đều đợi ở cửa, lòng nóng như lửa đốt chờ Hứa Yên Miểu đến.