Đậu Hoàng Hậu: "..."
Thật bà chỉ kinh ngạc vì chỉ đơn thuần ngủ một giấc mà đau lưng. Hoàn từng nghĩ đến chuyện khác.
Sao bà nhận , phu quân của bà bây giờ suy nghĩ cũng khác , cứ kỳ kỳ quái quái.
—— Người bình thường ai nghi ngờ một lão nhân sáu mươi sáu tuổi cùng một lão nhân sáu mươi tư tuổi chuyện mây mưa chứ!
... Chắc là ai nghi ngờ nhỉ?
Đậu Hoàng Hậu nghiêng đầu liếc các vị Thừa tướng, Thượng thư thần sắc khác thường , bắt đầu nghi ngờ phán đoán của chính .
Chẳng lẽ bọn họ tin thật ... ?
Tả Hữu Thừa tướng và mấy vị Thượng thư chú ý tới ánh mắt của Hoàng hậu, nhất thời cảm thấy cổ họng ngứa, đặc biệt ho khan vài tiếng.
*
Mà kẻ đầu sỏ gây tất cả chuyện vẫn đang hứng thú bừng bừng tiếp tục rèn luyện khả năng chấp nhận sự việc của vua Đại Hạ: [Oa! Chỉ trời thề thốt! Lời ngon tiếng ngọt! Kề gối ngủ chung! Đây là đãi ngộ tiêu chuẩn cao nhất của hoàng đế phong kiến đó nha!]
[Làm Viên Thượng thư cảm động đến mức gì hơn——]
Các Thượng thư khác kinh ngạc Viên Thượng thư.
"Giỏi lắm nha ông!"
Lần nhanh như khiến Bệ hạ mời về . Tính toán kỹ lưỡng, cũng tới năm tháng nhỉ!
Lần ngắn nhất cũng nửa năm!
Viên Thượng thư .
[Rồi tối đến lúc kề gối ngủ chung, do tướng ngủ , một cước đạp thẳng lưng Lão Hoàng Đế ha ha ha ha ha ha!]
Viên Thượng thư ngượng nghịu.
Lão Hoàng Đế cũng ngượng nghịu.
Hai một cái, đều chuyện trong khởi cư chú sẽ ghi thành cái dạng gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-598.html.]
Vốn là một giai thoại về vua hòa hảo, tay trong tay cùng ngủ, giờ biến thành "Thượng thư dùng chân đạp lên lưng Vua". Thế còn thể thống gì nữa!
Một ngày tốt lành
Sử sách Đại Hạ thể nổi , bây giờ ngay cả khởi cư chú cũng bắt đầu vấn đề !
[Khoan !]
[Viên Thượng thư tuy cảm động vì Lão Hoàng Đế hạ , nhưng ông cũng tức giận, nên đạp lưng Hoàng đế là cố ý?!]
[Ông tướng ngủ của , nên cố ý cho Lão Hoàng Đế !]
[666!]
Hứa lang kinh ngạc tột độ, Hứa lang xem mà chỉ lắc đầu thán phục.
Tình cảm với Lão Hoàng Đế sâu đậm đến mức nào mới dám liều như chứ!
Mà Lão Hoàng Đế chỉ cảm thấy một trận đầu óc choáng váng.
Xong , ngay cả "Thượng thư dùng chân đạp lên lưng Vua" cũng đủ nữa ! Phải sửa thành: Hoàng đế dùng việc kề gối ngủ chung để xin Thượng thư, nhưng Thượng thư trong lòng bất mãn, nên cố ý giấu diếm tướng ngủ của .
Thế thì còn giai thoại vua cái quái gì nữa!
Mà Viên Thượng thư, ánh mắt quái dị của các đồng liêu, lặng lẽ, lặng lẽ dời mắt , chuyển sang ngắm nghía con rồng vàng năm móng cột nhà.
Còn về phần Đậu Hoàng Hậu, thể đây là đầu tiên bà trực diện đối mặt với tình tiết chuyển biến đột ngột và khó đỡ như , suýt nữa giữ nụ trầm mặt.
[Ê? Nói mới nhớ Lão Hoàng Đế mời Viên Thượng thư về Hộ Bộ là vì chuyện gì nhỉ?]
Những khác: Chuyện còn đoán , chắc chắn là tiền trong quốc khố đủ dùng .
[Ồ hô! Là tiền quốc khố vấn đề, tiền xoay sở !]
Những khác: Thấy , chúng mà...
[Ồ ồ! Lão Hoàng Đế chọn Vân Nam nơi đầu tiên ở phương Nam nộp thuế bằng bạc, chủ yếu là vì Vân Nam ở xa, mỗi vận chuyển lương thực thuế đều hao tổn ít nhất một phần ba!]
[Thuế mùa hạ thì kịp , đầu tiên Vân Nam nộp thuế bằng bạc ấn định lúc giao thuế mùa thu.]
[Cho nên, khi nộp thuế thu, Lão Hoàng Đế sai dùng bạc thu mua tiền đồng của bá tánh Vân Nam, để tiện cho họ bạc mà nộp thuế.]