Các trọng thần: "..."
Bệ hạ, ngài thấy việc để một đám Thừa tướng, Thượng thư bàn bạc cách lừa gạt một tiểu bối mới thành niên, kỳ quặc ?
Một ngày tốt lành
*
Lừa thì vẫn lừa thôi.
Lũ cáo già , bắt đầu bàn bạc: "Nhất định đơn giản, sâu xa quá lẽ hiểu."
"Tốt nhất là trực tiếp nhắc đến kế hoạch ba năm, kế hoạch năm năm mặt , nhắc vài , sẽ hiểu ?"
—— Thực là nhắc nhiều , thể sẽ thầm trong lòng về chuyện liên quan. Hoặc nhắc nhiều , sẽ thắc mắc nhiều nhắc đến cái mặt thế, tra thử tin đồn, sẽ phát hiện chuyện Hoàng đế sai Cẩm Y Vệ lén lời mớ của .
ý ngầm thì cần , lòng rõ là .
"Cách ."
"Được, tán thành."
"Vậy ai ?"
Im lặng! Im lặng! Im lặng!
Lũ cáo già , đột nhiên bất thình lình ồn ào lên như một cơn lốc ——
"Trong bộ của đảm đương trọng trách !"
"Con nuôi của gan cẩn thận, việc gì thể với khác, để nó !"
"Ta tiến cử một , là Lại bộ Thị lang Thạch Cát Tường."
"Khoan , thuộc phe chính địch của ngươi ?"
"Cái gọi là tiến cử hiền tránh kẻ thù, thể vì là chính địch mà tiến cử chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-650.html.]
Hơn chục vị đại quan ồn ào tranh cãi, kẻ thì đẩy phe , thì đẩy chính địch, tóm là một ai tự xung phong.
Bọn họ nghĩ thật chu đáo, chuyện về lý thuyết là thể sai sót, chỉ cần đến mặt Hứa Yên Miểu lộ diện, nhắc một câu "kế hoạch ba năm, kế hoạch năm năm" là , còn thể khiến Bệ hạ ghi nhớ công lao của ngươi.
cũng khả năng moi chuyện —— vì , biện pháp nhất là để phe hưởng công lao , nếu xảy chuyện, với tư cách là sếp trực tiếp còn thể cố gắng vớt vát một chút.
Đương nhiên, những kẻ đẩy chính địch thì tin tưởng uy lực của Hứa Yên Miểu, quyết định đánh cược một phen xem chính địch gặp chuyện .
Lão Hoàng Đế: "Vậy , các ngươi đem tiến cử đến Điện Võ Anh."
Hoàng đế lên tiếng, chẳng mấy chốc đông đủ.
Lão Hoàng Đế thở dài: "Trẫm một việc cần , nhưng nguy hiểm, thậm chí thể trẫm chịu nhục, ai nguyện ý ?"
Các quan viên tiến cử tới, nhưng căn bản xảy chuyện gì: "!!!"
Hôm nay là ngày lành tháng gì thế ! Lại thể nhận một công việc như !
Thay Hoàng đế chịu nhục! Đây quả thực là mộ tổ tiên bốc khói xanh ! Với tính cách của Bệ hạ, chỉ cần bọn họ chạm giới hạn cuối cùng, Bệ hạ chắc chắn sẽ đối đãi với họ vài phần!
Hơn nữa còn vì thế mà Hoàng đế để mắt tới , một bước lên mây!
Hộ bộ Hữu Thị lang Ngụy Nhân mặt đỏ bừng vì gấp gáp, là đầu tiên xông : "Bệ hạ! Thần nguyện ý!!!"
Lúc xông , còn tiện thể giẫm chân ít , khiến bọn họ chỉ lo hít khí lạnh, kịp mở miệng .
Các quan viên giẫm chân: "Vô liêm sỉ!!!"
Kẻ cũng quá vô liêm sỉ ! Lại dùng cả thủ đoạn ngoài lề thế , lòng đúng là thối nát!
Ngụy Thị lang thở phào nhẹ nhõm, giống như một con gà trống chọi đầy khí thế, ưỡn cái mũ quan của , giọng vang dội: "Bệ hạ! Thần tuy là việc gì, nhưng là phận bề , lẽ vì vua giải ưu! Thần nhất định sẽ dốc lòng , cho ! Không Bệ hạ để thần gánh vác trọng trách !"
Lão Hoàng Đế xong một nỗi lòng, : "Vậy ngươi theo trẫm đây."
Ngụy Thị lang ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu , lúc ngang qua cấp trực tiếp của —— Hộ bộ Thượng thư, thấy đối phương mỉm với ông , còn gật đầu hiệu, Ngụy Thị lang vui đến mức mặt càng đỏ hơn, thể là mặt mày hồng hào rạng rỡ.