Chẳng lẽ đây là mệnh đường hôn nhân ?
Sau đó tra , phát hiện là Thái Bộc Tự Khanh dẫn tới. Hơn nữa, nguyên do là, ông nhân cảnh thoải mái của bữa tiệc , để Hứa Yên Miểu chú ý đến kế hoạch ba năm.
Đậu Tiền Thừa Tướng: “…”
Các quan viên khác thư giãn thật : “…”
Trần Trọng Huy, khuyên ngươi đừng quá cực đoan.
*
Hứa Yên Miểu ý thức của kẻ ké thiệp mời, đến nơi liền tự tìm một góc thu , đồng thời càng tự giác hơn bắt đầu tự mua vui —
[Tiệc tùng … Theo kinh nghiệm của , nơi thường là địa điểm xảy sự cố!]
Lời thốt , lòng bàn tay Đậu Tiền Thừa Tướng đổ mồ hôi, mắt cứ luôn hiện lên đủ loại sự cố từng Hứa Yên Miểu vạch trần đây.
— Người em rể của lão rõ ràng vẫn còn ý định với việc thu thuế của hương , cho nên chậm chạp thu hồi chức vụ lan đầu . Lão bây giờ vẫn còn tiếng lòng của Hứa Yên Miểu.
[Nào là đấu thơ mất mặt a — Ồ, thường là đám nhà nghèo từ nơi khác đến mất mặt những kẻ phận địa vị thơ, ví dụ như đồ của Nhạc Lang Trung chẳng hạn.]
Người điểm danh và thầy của là Binh Bộ Lang Trung Nhạc Túy cùng lúc đột nhiên ho khan dữ dội.
Hai …
Học trò nhanh chóng tỏ bày: “Thưa thầy, đêm qua con thực sự nhiễm phong hàn, cổ họng chút thoải mái.”
Lang trung Nhạc tay , ý tứ sâu xa: “Không , bữa tiệc vui vẻ hòa thuận, cổ họng ngươi vấn đề, tay thì vẫn chứ. Thơ của ngươi trong thiên hạ theo đuổi, chi bằng một bài thơ cho Đậu Công…”
Đồ lời ý, lập tức sửa chữa thiếu sót: “ tay của con cũng vấn đề — tối qua va góc bàn, hôm nay cứ cảm thấy nó dùng sức .”
Nhạc Túy thở dài một tiếng, dường như cảm khái: “Vậy thì cũng đành chịu thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-669.html.]
Học trò mỉm gật đầu: “Vâng ạ, hôm nay e là thể thơ .”
[Còn chuyện con gái nhà nào đó cố ý đẩy xuống nước, hỏng danh tiếng, buộc gả cho tên lưu manh cứu lên bờ — Ồ, Đậu phủ chắc cũng khó tìm lưu manh. Vậy thì thể là con cháu thế gia phẩm hạnh lắm.]
Một ngày tốt lành
[Ví dụ như con trai của Phượng Tường Hầu? Đây chính là kẻ phóng đãng nổi danh, thương hoa tiếc ngọc đấy. Chắc là thấy rơi xuống nước sẽ cứu ngay lập tức, ồ hô! Vừa cũng bơi!]
[Cũng trong hiện thực, đôi vợ chồng trẻ ép buộc gắn kết với như , sẽ sống thế nào, còn cha ruột… là cửu tộc tế trời . Rồi kẻ phóng đãng đầu , thành tựu một phen sự nghiệp, năm nào cũng đến mộ cha hối hận.]
Phượng Tường Hầu đột ngột đầu, trừng mắt với con trai ruột một cái.
Con trai: “?”
“… Phụ ?”
“Lát nữa lung tung, cứ ở bên cạnh .”
Con trai càng ngơ ngác hơn: “Không , phụ , con ở bên cạnh phụ , thì … ờ, phụ đấy. Tuy chắc để mắt đến con, nhưng con cũng xuất hiện một chút chứ.”
Hắn đến dự tiệc để ăn uống chùa, đến là để xem mắt Đậu đại nương tử, xem đối phương nguyện ý kết với Phượng Tường Hầu phủ !
Phượng Tường Hầu nghĩ nghĩ: “Cũng .”
Con trai đang định nở nụ .
Phượng Tường Hầu: “Thế , phụ giúp con chọn một bộ y phục, con mau .”
Con trai: “?”
Một lát , con trai Phượng Tường Hầu mặt đờ đẫn bên cạnh cha ruột, vốn dĩ một y phục màu xanh lam cực kỳ tôn dáng, quạt đào hoa phe phẩy chính là một vị công tử phong lưu phóng khoáng, còn bây giờ thì…
Y phục lấp la lấp lánh, sặc sỡ đủ màu, lấp lánh là trân châu, sặc sỡ là vải vóc. Mặc trông ngũ sắc rực rỡ, hào quang chói mắt, liếc mắt một cái giữa đám đông là thấy ngay.