Mỹ phụ tóc tai rối bời, y phục xộc xệch, hiển nhiên là mới tỉnh, cũng hề nao núng: “Từ đầu tiên ngươi bội ước.”
Cát An Hầu tính toán một chút…
——May quá!
May quá may quá may quá, ít nhất đứa lớn nhất là con ruột.
Hứa Yên Miểu: 【Oa! Vậy chẳng là chín đứa con đều là con khác ?】
Cát An Hầu: “…???”
Cát An Hầu: “!!!”
Cát An Hầu tức đến nghẹn họng: “Tiện nhân! Ngươi dám lừa ! Nạp thứ nhất của , là ba năm khi thành , đứa lớn sinh khi thành hai năm, ngay cả đứa lớn cũng là con ruột của bản hầu?!”
Mỹ phụ lạnh một tiếng: “Ồ, còn tưởng ngươi hỏi nuôi tình lang, thì là ngươi chuyện thông dâm ? Vậy dĩ nhiên ngươi thông dâm thì cũng thông dâm khác thôi.”
Cát An Hầu: “…” Cát An Hầu choáng váng đầu óc, “Cái gì? Ý ngươi là chỉ một ? Vậy chẳng chín đứa con , đều là con của những khác…”
Văn võ bá quan đều lộ vẻ mặt thông cảm.
Một ngày tốt lành
Cát An Hầu dám nghĩ sâu xa thêm nữa, nhưng vẫn ngăn kẻ xa đáng ghét ép đối mặt với hiện thực: 【Oa, lợi hại quá! Cát An Hầu sinh chín đứa con, mỗi đứa một cha!】
Bá quan: “Phụt…”
Hoàng đế: “Khụ khụ…”
Không , bọn họ cũng , đều tại cái miệng độc địa của Hứa Yên Miểu kìa!
Mặt Cát An Hầu đỏ bừng: “Ngươi! Ngươi h.i.ế.p quá đáng!!!”
【Ơ, đối diện gì nhỉ? Sao đột nhiên tức giận như thế?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-74.html.]
Thái tử thong dong dạo đến bên cạnh Hứa Yên Miểu để hóng hớt lắc đầu: “Cát An Hầu , chính là tính tình nóng nảy quá đấy.”
, thể trút giận lên Hứa Yên Miểu, chỉ thể nổi trận lôi đình với chính thất.
Cát An Hầu chỉ mỹ phụ gầm lên: “Còn do ngươi sinh con xong thể hầu hạ ! Ta sợ ngươi khổ sở, còn đặc biệt nạp mấy nha của ngươi, với ngươi !”
Mỹ phụ chịu thua kém, mở miệng là như pháo nổ: “Bản lĩnh mà ham lớn! Một nén nhang cũng trụ nổi, mềm nhũn như cọng bún, mấy ả của ngươi còn dỗ dành ngươi, khen ngươi lợi hại, đúng là tiền mà khó tiêu, mà còn thấy đau lòng. Ồ, ngươi kìa, chẳng lẽ tin lời bọn họ thật ?”
Mặt Cát An Hầu từ đỏ chuyển sang xanh, từ xanh chuyển sang trắng, từ trắng chuyển sang tím: “Ngươi, ngươi, ngươi… Ngươi ngậm m.á.u phun !”
【Cũng thật là nể mặt Cát An Hầu, một nén nhang đủ cho Cát An Hầu ba còn gì. Người cũng tính thật đấy!】
Cát An Hầu: “Đủ !!!” Nàng bịa đặt! Rõ ràng chỉ đủ hai !!!
Trông thấy tình hình , đàn ông vạm vỡ bên cạnh mỹ phụ lập tức tiến lên một bước: “Lúc giao hẹn như thế nào, ngươi bội ước, nạp , còn mặt mũi nào trách khác! Nếu ngăn cản, chúng sớm đến bẻ gãy chân ngươi !”
Sắc mặt Cát An Hầu dịu . Từ trong nỗi đau khổ tột cùng, bất ngờ nếm chút chua xót ngọt ngào.
Ít nhất phu nhân cũng bằng lòng vì mà ngăn cản hai trưởng , vẫn còn mị lực.
Hứa Yên Miểu nghiêm túc khẳng định trong lòng.
【 đúng , Cát An Hầu phu nhân vẫn quý trọng .】
Âm thanh trong lòng Hứa Yên Miểu đổi giọng.
【"Ca, như ngu ngốc dễ nắm bắt, còn dung mạo tuấn tú thì còn nhiều , dù thì cũng thành , chi bằng cứ giữ ."】
“Ha ha ha ha ha ha—”
Trong các vị đại thần vài quyền thế ngang ngửa Cát An Hầu, ngày thường ít Cát An Hầu khoe khoang con cái đông đúc, trực tiếp vả mặt bọn họ, ám chỉ bọn họ bất lực, lúc đây đều hả hê, lớn tiếng.
【Nàng sai chút nào. Mấy vị phu nhân xuất giá, đều hối hận vì tay đủ nhanh, chỉ thể tìm ngu ngốc và dễ nắm bắt, tìm nào ngu ngốc dễ nắm bắt mà còn trai nữa.】
“…”
Tiếng đột ngột im bặt.