Vào Tiểu Thuyết Làm Nha Hoàn, Ta Cầm Trong Tay Kịch Bản Sống Vui Vẻ - Chương 173

Cập nhật lúc: 2024-11-03 23:02:21
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần đó khi nàng trở về Hầu phủ, quá hai ngày, Nam Hương liền mời nàng tới chính viện một chuyến. Từ Yến Kỉ Đường tới chính viện khá xa nên lúc nàng đến, ngoại trừ Vân thị mới sinh xong thì Hàn thị Hứa thị đều ở đây.

Trịnh thị đầu đội đai buộc trán, sắc mặt tái nhợt nên lời nhưng ánh mắt trong trẻo thần.

Lục Cẩm Dao bất động thanh sắc sắc mặt Hàn thị, thấy sắc mặt Hàn thị so với chồng còn khó coi hơn. Nàng lung lay sắp đổ giống Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, nhấp nhổm yên.

Giọng Trịnh thị giống như đang bệnh, tràn đầy sức mạnh: “Uyển Dung còn đang ở cữ nên gọi nàng tới đây. Ta gọi ba các ngươi đến là nhắc nhở vài câu, vạn sự đừng nghĩ vì như mà bản các ngươi tiên ngẫm xem cái gì, suy nghĩ rõ ràng thì sẽ còn nhiều nghi ngờ như nữa.”

Nghe những lời giống như đang lạc trong sương mù, trong lòng Lục Cẩm Dao vẫn còn khó hiểu, nhanh Trịnh thị tiếp: “Từ nay trở , sự vụ lớn nhỏ trong phủ sẽ do Cẩm Dao quản lý, Phụng Linh ở bên cạnh hỗ trợ. Phụng Linh gánh vác nhiều hơn một chút, giảm tới Phật đường vài ngày.”

Lục Cẩm Dao và Hứa thị cùng về phía Hàn thị. Bàn tay Hàn thị nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế dựa, khóe miệng run rẩy, vẻ như cái gì đó.

Trong lòng Lục Cẩm Dao cả kinh, Khương Đường sai, vẻ như Hàn thị thực sự sai chuyện gì , nếu thì sẽ đến mức lưu tình như thế.

Kỳ thật như thế vẫn là giữ mặt mũi lắm , nếu thì gọi hết bộ gã sai vặt nha các viện tập trung chính miệng chồng tuyên bố việc , như mới tính thực sự mất mặt.

Đối với lời Trịnh thị , Hàn thị hề phản bác một câu nào, lẽ đó từng phản bác .

Lục Cẩm Dao nghĩ, lẽ thấy nàng quản gia, trong lòng nàng khó chịu nên tới chính viện chất vấn, kết quả là chọc cho chồng nổi bão luôn.

Tức giận nên đem chuyện quản gia chứng thực.

Hiện giờ chỉ là đoạt quyền quản gia, về thì , sẽ cái gì? Liệu thể nào sẽ phế thế tử ?

Lục Cẩm Dao tin chuyện mà Hàn thị phạm là chuyện nhỏ, mà nếu là chuyện lớn thể uy h.i.ế.p đến vận mệnh Hầu phủ, thể dễ dàng vạch trần?

Cố Kiến Sơn vì cưới Khương Đường mà cái gì cũng từ bỏ, đại phòng thì , cũng thể bởi vì là trưởng tử mà thể tùy ý phạm sai lầm.

Trịnh thị hỏi: “Sắp xếp như ba các ngươi ?”

Lục Cẩm Dao dậy : “Con dâu .”

Hứa thị cũng : “Con dâu nhất định sẽ hỗ trợ Tứ quản gia thật , xin mẫu cứ yên tâm.”

Hàn thị gì, Trịnh thị mở miệng hỏi: “Hàn thị, ngươi dị nghị gì ?”

Hàn thị chậm rãi lên, lắc đầu, giọng mang theo vài phần nghẹn ngào: “Con dâu .”

Đây là ở mặt hai mà giữ mặt mũi cho nàng .

Sáng nay thỉnh an, Hàn thị đến trễ một chút, chồng liền chất vấn nàng gì mà đến trễ như .

Để đóng băng ba thước chỉ bởi một ngày lạnh mà thôi. Thấy thời gian thái độ của chồng đối với , Hàn thị cũng vốn bởi vì chuyện quản gia mà cam lòng, cẩn thận hỏi lời. Chỉ thấy chồng giờ luôn vẻ mặt ôn hòa, cho dù nàng sai bảo Trương quản sự thiết kế Khương Đường ở thọ yến của chồng nhằm Khương Đường cũng gì, giờ thì sắc mặt liền trở nên lạnh hẳn xuống:

“Ta vẫn cảm thấy ngươi là trong lòng hiểu rõ chuyện. Phụ ngươi hiện giờ là Tả Đô Ngự Sử, lúc cầu hôn, cha chồng ngươi còn phong tước, gia thế hai nhà tương xứng với . Kiến Phong là trưởng tử, tuy rằng việc lập thế tử kéo dài mấy năm, nhưng khi bệnh, phần lớn chuyện trong phủ cũng là do ngươi quản lý, bao giờ để cho lấn lướt ngươi nửa phần.

Hàn gia tuy thế gia nhưng cũng là môn thư hương, vẫn cảm thấy tính tình ngươi dịu dàng nhu hòa, mấy năm nay ở chung với mấy cũng tệ. Trái hỏi ngươi một chút, đến tột cùng cái gì hài lòng mà ngươi kéo cả nhà xuống địa ngục.”

Trịnh thị quá khó hiểu: “A Dao là nữ nhi của Bình Dương Hầu phủ, chi phí ăn uống nhà đẻ trợ cấp, cái quản . Mà nhị phòng tam phòng an phận thành thật, bao giờ trêu chọc đến ngươi. Hầu gia mấy dặn dò tham dự tranh chấp đảng phái, những lời ngươi đều coi như gió thoảng bên tai!”

Trịnh thị đập mạnh bàn một cái, thấy vẻ mặt Hàn thị sợ hãi, một tia hy vọng cuối cùng trong lòng cũng còn. Trước còn mong rằng chuyện là giả, đại phòng hề chuyện gì khác thường hết. Còn việc đều chỉ là chuẩn , chuẩn thêm cũng hại gì.

bộ dạng của Hàn thị, rõ ràng là chột , xác thực việc .

Vốn bệnh nhưng thấy nàng như , trái tim Trịnh thị cũng đau, bà : “Lát nữa bảo Phụng Linh và A Dao tới đây, về ngươi cần quản gia nữa. Ngươi trực tiếp cáo ốm , nha Yến An Đường tự ước thúc cho , đừng truyền tin cho nhà đẻ nữa. Một khi phát hiện, ngươi trực tiếp trở về nhà đẻ luôn .”

Son phấn cũng che sắc mặt Hàn thị, nàng há miệng : “Mẫu ...”

Trịnh thị giả bệnh lâu như , trong lòng sớm buồn phiền lắm . Vì Hàn thị chuyện mà bà gánh vác cơ chứ: “Hiện giờ đang băn khoăn về Viễn ca nhi. Tháng nghỉ, ngươi nhớ cái gì nên cái gì nên , đừng để cho tìm ngươi tới đây chuyện.”

Hàn thị gật đầu, giờ phút nàng mới đến tột cùng sai như thế nào.

Trong lòng nàng sợ lo, quỳ mặt đất, dập đầu với Trịnh thị mấy cái: “Cầu xin mẫu đừng để Viễn ca nhi rời khỏi ...”

Trịnh thị lạnh lùng : “Ta bảo Nam Hương Nam Tuyết Yến Minh Đường Yến Kỉ Đương mời tới . Ngươi tự thu thập cho , đừng để chê .”

Tay chân Hàn thị lạnh như băng, việc giấu . Chuyện trong triều thì nàng rõ ràng lắm, nhưng Cố Kiến Phong trở về càng ngày càng muộn. Lông mày cũng càng ngày càng nhíu chặt. Lúc khi ở Hồng Lư Tự, tuy rằng chức quan cao, ít nhất mỗi ngày đều sung sướng.

Chuyện từng để ý cũng hiện lên trong đầu, bao gồm Cố Kiến Hiên Đốc Sát Viện, cùng với... Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ.

Hai chuyện hợp với .

Sau đó rửa mặt sạch sẽ, chồng giao quyền quản gia cho Lục Cẩm Dao, nàng mới ngây ngô trở về Yến An Đường.

Sau khi Hàn thị trở về liền xiêm y giường, trong đầu chuyện hỗn loạn va chạm , đầu óc đau nhói.

Nàng cho rằng chuyện sẽ thành như , nàng cho rằng Tần Vương sẽ kế vị.

xem , khả năng Tần Vương kế vị là nhỏ. Đây chỉ là tranh chấp đảng phái, nếu kế vị là Tần Vương, nàng và Cố Kiến Phong cho dù c.h.ế.t cũng lột một tầng da xuống.

Nàng sợ chết, nàng chết.

Hơn nữa, cho dù may mắn trốn thoát một mạng, Cố Kiến Phong còn thể thừa tước nữa .

Hàn thị nghĩ đến hậu quả, trong lòng lạnh lẽo.

Chạng vạng, Cố Kiến Phong trở về, bả vai gục xuống, rõ ràng là mệt chịu nổi.

Thấy Hàn thị , liền hỏi Tư Hà: “Đại nương tử ?”

Tư Hà : “Đại nương tử bệnh, mời phủ y tới xem , chỉ từ từ điều dưỡng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vao-tieu-thuyet-lam-nha-hoan-ta-cam-trong-tay-kich-ban-song-vui-ve/chuong-173.html.]

Cố Kiến Phong xoa xoa mi tâm, mà cũng bệnh cơ chứ. Mẫu bệnh xong liền đến lượt Hàn thị bệnh .

Còn nữa, chẩn bệnh mà ngay cả bệnh gì cũng , đại phu như thế mà .

Cố Kiến Phong bảo bọn nha lui xuống, đổi xiêm y, đó xuống bên giường: “Có khó chịu ?”

Hàn thị đưa lưng về phía , nàng xoay , nước mắt đầy mặt, giọng khàn đến tiếng. Nàng bò dậy, quỳ giường, : “Phu quân, hưu , xin , xin Viễn ca nhi, hưu .”

Cố Kiến Phong ngẩn : “Sao ? Có chuyện gì thì rõ ràng cùng nghĩ cách giải quyết, cái gì mà hưu với hưu thế hả?”

Hàn thị lóc : “Chức quan của là do cầu phụ , về mới , phụ theo phe của Tần Vương điện hạ. Chờ tới lúc chuyện đó thì nhậm chức …Phụ ngàn dặn vạn dặn, tham dự tranh chấp đảng phái. Là của , phu quân, với , với Viễn ca nhi. Việc là do một gây , hưu thì còn thể bảo trong nhà.”

Cố Kiến Phong nhất thời phản ứng kịp. Tần vương điện hạ… Tại quan hệ với Tần vương điện hạ cơ chứ.

Trong lòng Cố Kiến Phong kinh ngạc, trong nháy mắt cái gì cho , : “Nàng…Lúc là bởi vì Tần Vương điện hạ. Vân Xu, nàng thể hồ đồ như chứ.”

Hàn thị nước mắt như mưa: “Lúc cũng , về thì muộn . Ta nghĩ, nếu ngày Tần Vương điện hạ kế vị, ngươi cũng thể đạt chỗ , ai mà ngờ...”

Tần Vương kế vị , nên thế nào bây giờ?

Cố Kiến Phong nản lòng dựa giường, bây giờ đây, hưu Hàn thị ? Nếu chỉ cần hưu Hàn thị là thể bảo Cố gia ? Người sai chính là Hàn thị, nhưng thăng quan chính là , nếu sớm phát hiện, lẽ thật sự sẽ hưu nàng .

suy cho cùng vì nàng như , còn là vì ?

Nếu như tranh đua một chút, giống như mấy vị , Hàn thị sẽ những chuyện . Nhìn Hàn thị nín , trong lòng Cố Kiến Phong cũng dễ chịu.

Tình cảm nhiều năm như , thể nhẫn tâm hưu thê cho . Hơn nữa còn hài tử, vì Cố Ninh Viễn, cũng thể hưu thê.

Chỉ là, nàng nên liên lụy đến Hầu phủ. Hắn chỉ là phu quân của Hàn thị mà còn là phụ của hài tử, cũng là nhi tử là trưởng.

Cố Kiến Phong bình tĩnh : “Ta sẽ giải thích rõ với phụ chuyện . Nàng còn cái gì thì một năm một mười hết cho , giấu diếm. Nàng là nương tử của , cũng là mẫu của Viễn ca nhi, sẽ hưu nàng.... Vân Xu, , tài hoa, cầu tiến, hợp tâm ý của nàng, nhưng nàng ngàn vạn nên đem Hầu phủ cuốn chuyện .”

Cố Kiến Phong suy sụp : “Phụ ở bên trừng phạt như thế nào cũng sẽ nhận, nàng cũng đừng nghĩ tới quyền lợi địa vị nữa. Con của chính là đức hạnh , chỉ hận chậm trễ vinh hoa phú quý của nàng thôi. Chờ khi sự tình qua , nếu ngươi theo nữa thì chúng hòa ly.”

Cố Kiến Phong trách Hàn thị nhưng cũng trách nàng . Là chính cố gắng, nếu thì Hàn thị cũng sẽ cái trông ngóng cái . Huống hồ, nếu thể phát hiện sớm một chút thì cũng sẽ đến mức .

Cố Kiến Phong vỗ vỗ bả vai Hàn thị nhưng bàn tay vẫn thể rơi xuống: “Để qua gặp phụ , cho dù kết quả thế nào thì cũng sẽ gánh vác cùng với nàng.”

Hàn thị há miệng, vốn dĩ đó còn giả vờ bảy phần giờ cũng biến mất, trong lòng tất cả đều là hối hận.

Tuy rằng Cố Kiến Phong cố gắng nhưng trách nhiệm, đến bây giờ cũng nghĩ tới việc đẩy hết bộ lầm cho nàng , vì nàng thấy những thứ cơ chứ.

Hàn thị một năm một mười hết những cái mà thu , thời gian đó mặc y phục gì, trang sức mấy rương.

Trong lòng Cố Kiến Phong khó chịu, Hàn thị hiện tại cái gì cũng dám giấu diếm nữa: “Ta sai , về cũng dám nữa...”

Cố Kiến Phong khổ, về , liệu còn cái gọi là về nữa .

Hắn chỉ mong ảnh hưởng đối với Hầu phủ nhỏ một chút.

Cố Kiến Phong chính viện, đó là của Hàn thị, tất cả chỉ ôm hết lên . Vĩnh Ninh Hầu mặc dù thất vọng với trưởng tử, nhưng còn đến mức thất vọng.

Nếu Cố Kiến Phong đem tất cả sai lầm đẩy cho Hàn thị, đó mới là hết thuốc chữa.

Có lẽ mỗi đều mệnh, cũng là ý trời, Cố gia cũng coi như là một kiếp.

Đầu tháng mười Cố Kiến Châu trở về, hiện giờ Công Bộ thượng chức. Lũ lụt ở Điền Nam giảm bớt, dân chúng đều là do Ngự Triều phúc khí.

Cố Kiến Châu trở nhưng Yến Vương vẫn trở về, thể ở Điền Nam đến cuối năm.

Chuyến của Cố Kiến Châu mặc dù việc với Yến Vương nhưng chẳng một câu dư thừa nào với Yến Vương cả. Yến Vương việc chừng mực, càng Cố gia ở trong triều đang ở vị trí nào nên chuyện gì khiến Cố Kiến Châu khó xử.

Đương nhiên cũng nguyên nhân Cố Kiến Châu chỉ là một Công Bộ Thị lang, ở trong triều cũng quyền chuyện gì.

những giống như Cố Kiến Châu, trong tương lai tất nhiên sẽ là trọng thần trong triều.

Kế hoạch bây giờ chỉ thể dùng công lao của Cố Kiến Châu để đánh một lối thoát. Sau khi Cố Kiến Châu trở về cũng hề rối rắm chuyện Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ. Hắn luôn cảm thấy Cố Kiến Sơn dễ dàng , mà nay rời khỏi Hầu phủ, cũng , còn thêm thì ích lợi gì cơ chứ?

Về phần đính với Khương Đường, cưới ai càng liên quan đến .

Chỉ là tình huống lúc đó, chỉ sợ rằng phụ còn suy tính khác.

Những chuyện Cố Kiến Châu từng qua với Lục Cẩm Dao, chỉ bảo nàng yên tâm, chuyện ở đây .

Chuyện trong triều Lục Cẩm Dao giúp , cũng chỉ thể tin tưởng Cố Kiến Châu.

Lục Cẩm Dao thể cảm giác Cố Kiến Châu giống , cho dù Cố Kiến Sơn ở đây thì cũng thể chống đỡ Hầu phủ.

Nàng yên lòng, an tâm quản lý chuyện lớn nhỏ của Hầu phủ. Trong lúc nhất thời, Hầu phủ yên lặng ít.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ước chừng là cảm giác hướng gió trong triều đúng lắm, phu nhân nương tử các nhà ngoài tụ tập chuyện cũng ít hơn. Chỉ thỉnh thoảng đại thần trong triều chịu nổi mệt mỏi nên ngoài ăn một bữa.

Mùng ba tháng mười một, tiệm lẩu Khương Đường khai trương, treo bảng hiệu chiêu bài lẩu Trạng Nguyên nữa mà tấm biển vẫn là tiệm lẩu Khương thị.

Mặc dù bảng hiệu đổi nhưng bên trong đổi .

Bàn ghế khác , ghế lót nệm xinh xắn. Hành lang rộng rãi, tường treo bích họa, bàn còn bày bình sứ cắm hoa khô, gian yên tĩnh.

Có thực đơn, cũng thể gọi là tiểu nhị gọi món. Có món ăn rẻ như miến đậu phụ, món đắt tiền như lẩu giò heo lẩu chân phượng.

Ngày đầu tiên khai trương, khách quen cũng thấy món ăn mới.

Tên là lẩu tôm.

Loading...