Vết Nứt Con Tim - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-04-01 16:09:49
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau cái c.h.ế.t đầy đau đớn của Brian, ý chí của binh sĩ gần như sôi sục dâng trào, thể lực cạn kiệt như hồi phục , đ.â.m đầu liều chạy về phía những kẻ cao lớn .
Nhìn nhận cục diện gần như kích động khó kiểm soát, gã cầm đầu thoáng chốc lo lắng bất an, vẫy tay với những kẻ mang túi xách đen, thầm thì tai.
Hai mắt Tống Miên trừng trừng, phừng phừng lửa hận, điên cuồng cuốn mắt theo những tên ác quỷ, nắm chặt khẩu s.ú.n.g mà đó Brian lau thật kỹ cho .
Brian, thật đáng tiếc, dù lau bao nhiêu , m.á.u tanh của trận chiến vẫn thể nhạt phai.
Một loạt tiếng s.ú.n.g tiếng mìn vang lên, phía chiến tranh vẫn tiếp tục diễn . Thông qua một khe hở, Sơn Chi bịt chặt miệng của , tiếng cố hết sức kìm trong cổ họng. Nhìn Tống Miên vây quanh những bọn cao lớn, chật vật chống đỡ gắng gượng thoát khỏi vòng vây tử thần, hô hấp của cô dần trở nên khó nhọc.
*Đoàng*
*Đoàng*
Tiếng s.ú.n.g liên điếc tai nổ , như một tiếng sét thức tỉnh linh hồn, bọn chúng dùng s.ú.n.g trấn áp binh sĩ chân, mặc cho binh sĩ nọ giãy giụa, giơ nòng s.ú.n.g hướng xuống đất, thương tiếc bóp còi liên tục. Đến khi binh sĩ còn vùng vẫy mới hả nhấc chân nhuốm đầy m.á.u rời . Hành động vô nhân tính tiếp tục thực hiện với những binh sĩ sức cùng lực kiệt .
Silas điên cuồng đánh tới, cầm s.ú.n.g b.ắ.n một tên đang tàn nhẫn hành hạ binh sĩ , hai mắt vằn m.á.u gầm gừ tên , xả một làn đạn b.ắ.n cho tên bụng đầy lỗ thủng tạo thành suối máu.
Tống Miên né , nâng đao mạnh mẽ đ.â.m đứt cổ họng tên cao hơn một cái đầu. Máu của gã phúng lên, nhuộm ướt cả mi mắt lạnh lẽo của .
Những kẻ phụ trách gánh những túi xách vai dần tản , chạy đôn chạy đáo, đồng tử Tống Miên co giãn, nhanh chóng đuổi theo một lên, lưỡi đao sắc bén quét qua bắp chân, một đường c.h.é.m ngang khiến gã ngã quỵ. Dưới chân là bàn chân mang giày ngã ngửa, gã đất gào thét, trừng mắt dữ tợn hung hăng chủ nhân nhát đao . Máu theo đường lưỡi d.a.o nhỏ lộp độp xuống đất, đây chỉ là m.á.u của gã mà còn là của chính , trải qua thời gian chiến đấu, sức của cũng còn là bao, thể tránh vết thương lớn bé xuất hiện.
Anh đ.â.m c.h.ế.t gã chân , mở túi xách mới phát hiện là chất lựu đạn. Tống Miên cau mày, theo quan sát năm tên đeo theo túi chạy , mục đích bọn chúng là gì, phát động cho đồng đội: "Ngay lập tức bắt những tên đeo túi xách !"
Dứt lời, sự ngỡ ngàng của Silas, quăng lấy túi xách đầu tiên thu thập cho , đầu chạy .
Cách đó xa bỗng dưng vang lên tiếng nổ s.ú.n.g cực lớn, ngay lập tức thu hút , Sơn Chi lòm còm , mặt còn lưu sự kinh hãi, nhưng chỉ là chợt thoáng qua nguôi lạnh.
Tống Miên cô, thể ngờ là cô xuất hiện ở đây.
Chad bừng tỉnh, bất giác nổi nóng, lớn tiếng quát: "Sao còn ở đây! Đi mau!"
Cô cụp mắt, trả lời.
Vốn dĩ cô mặt ở đây là do sự liều lĩnh của bản , đồng thời cũng là do an lòng về Tống Miên. Cô chỉ thu hẹp sự tồn tại, trốn ở nơi thấy để chiến trường m.á.u tanh, đàn ông yêu thương còn sống sót. giây phút một gã đưa nòng s.ú.n.g nhắm về Tống Miên ở phía , cô giữ bình tĩnh, nhặt lấy s.ú.n.g ngắn ở mắt, lao lên như mũi tên xuất , bóp còi, giải quyết một tên với sự ngỡ ngàng của bao .
"Tập trung!"
Có lớn tiếng hét to, sự cảnh giác bắt đầu tập trung về quỹ đạo. Những bóng binh sĩ lập tức chiến đấu.
Trong giây phút Tống Miên đầu, cô thấy mấp máy môi, cô :
"Sơn Chi, em mau chạy , mau trốn ."
Hai chân Sơn Chi như đổ trì, nặng nề thể nhấc lên nổi. Trái tim cô co thắt đau đớn, một linh cảm mách bảo, chỉ cần một cái lưng của cô, vĩnh viễn sẽ thể thấy Tống Miên thêm một nào nữa.
Cho nên, cô thể rời .
Trong chớp mắt, tiếng súng, tiếng mìn bắt đầu giằng co chiếm đất biểu diễn, ùm trời tan thương càng thêm đậm, cảnh tượng kinh hoàng như thước phim tua tua , mặc xác hành hạ.
Một kẻ ôm túi xách tránh những bàn tay nắm thóp của binh sĩ, toà nhà nghiêng ngả, liều mạng quăng l.ự.u đ.ạ.n xuống , tựa như phun thuốc diệt trừ sâu bọ. Tống Miên chạy đến, một quả l.ự.u đ.ạ.n từ xuất hiện và ....
*Ầm* lên một tiếng.
Cơ thể Tống Miên hất lên, văng xa mấy mét. Trên một vật đè lên nặng nề, còn mùi m.á.u đậm đặc quanh mũi. Anh chống tay ngẩng đầu, thất thanh kêu lên: "Chỉ huy, chỉ huy."
Cả chỉ huy Ui đầy máu, thở đứt quãng, nhờ Tống Miên đỡ dậy mới thể thẳng. Hai tay ông ong ong chẳng gì, trai mặt dốc sức lắc bả vai với hai mắt sốt ruột.
Cuối cùng chỉ huy Ui mới rặn một câu: "Chiến sự kết thúc, thể chết, binh sĩ của còn đang tiếp tục chiến đấu. Đồng chí mau. Đi! Đi ngăn những kẻ đó !"
"Chỉ huy..."
"Đi mau!!!" Chỉ huy một câu, m.á.u từ miệng ngừng tuôn , hai mắt rực lửa thù gằn giọng hét lên.
Tống Miên mím môi, gật đầu tuân lệnh, một đường chạy thẳng về phía địch.
Mà Sơn Chi vẫn thẫn thờ bóng dáng kiên cường xông biển b.o.m , dùng sức lực dần cạn kiệt của đấu tranh chống chọi mệnh của con dân nước A, ý chí của quân nhân đó khiến Sơn Chi thể cầu xin từ bỏ.
Dù cô liều mạng, nhưng giờ khắc chính cô cũng cảm thấy tư cách ích kỷ.
Thứ cô nguyện cầu cũng chỉ là một Tống Miên bình an vô sự trở về.
*Ầm*
*Ầm*
*Đoàng*
*Đoàng*
Bao âm thanh xé tai ngừng cất lên, mặt đất chấn rung nhẹ, làn đạn bay tới ngừng ghim cây gỗ, Tống Miên né nấp cây, nhanh tay lắp băng đạn , m.á.u ở bắp tay thấm ướt cả mảnh vải thô, theo chuyển động mà cất lên từng cỗ đau đớn nhức nhối, cắn răng, mồ hôi trán ướt đẫm, mũ đội đầu cứ như một cái lò úp lên, nóng hừng hực, bức bối vô cùng.
"A a!"
Tiếng rên thất thanh vang lên, ghé mắt bên đối diện, em út chật vật ở đồi đá đổ bể, từ mép mũ, m.á.u tuôn thành một hàng dài và biến mất ở mặt nạ vãi, một mảnh đen xì đau đớn.
Không nghĩ ngợi, ảnh nhanh nhẹn phóng qua cuộn tròn đất. Tiếp viện cho Silas đáp trả bằng hàng loạt tiếng s.ú.n.g ầm trời.
"Cô mau !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-con-tim/chuong-105.html.]
Một giọng quát nạt nổ lưng khiến Tống Miên đầu .
Sơn Chi cùng một binh sĩ trốn những bàn tay tử thần, mặc cho nọ vùng vẫy đuổi vẫn bất chấp ở đó băng vết thương.
Vẻ mặt Sơn Chi điềm tĩnh, ánh mắt d.a.o động : "Nhiệm vụ của là băng bó cho , đề nghị yên."
Binh sĩ cắn răng, chỉ thể mặc cho cô bác sĩ lì lợm kẹp cẳng chân gần như mất hết cảm giác.
Phía mặt nạ điềm tĩnh chính là một tâm hồn sợ hãi, ngoài bình tĩnh cô còn bản biểu lộ cái gì đây?
Chính bình tĩnh thì thể khiến khác tin tưởng, trấn an họ?
Nhìn gương mặt thể hiện kiên quyết của Sơn Chi, trong ánh mắt Tống Miên hiện lên tia phức tạp.
Cô gái ngốc , bề ngoài mềm mại nhưng thật cứng đầu chết.
Anh dùng cách để ngăn cản cô đến nước A nhưng cớ cô nhọc lòng như thế? Đến đây chỉ đồng nghĩa với việc tự nguyện dâng sinh mạng cho kẻ khác.
Sơn Chi, em cứng đầu như !
Thật lòng mà , từ lúc thấy cô xuất hiện, vui, chào mừng cô đến thế giới địa ngục đầy m.á.u tanh , cô chứng kiến từng cảnh ác liệt diễn từng ngày, cô sống trong cảnh cực khổ mà ngao ngán , chỉ mún Sơn Chi của là công chúa mà nâng niu bảo vệ trong lòng.
Sao em ngốc nghếch chạy theo như chứ?
Dù sức thuyết phục Tố Tố cho cô đoàn tình nguyện, nhưng cô vẫn dùng cách để đến đây.
Một mảng mơ hồ hiện mắt, Tống Miên mấp máy môi, tự chủ mà thầm thì hỏi một câu:
"Sơn Chi, đáng ?"
Dường như cảm nhận , Sơn Chi ngẩng đầu liền thấy . Giây phút đó, vành mắt cô đỏ lừ, tủi rơi nước mắt, với khuôn mặt đáng thương, cánh môi khẽ run run như là cô kiềm nén lâu.
"Tống Miên, chúng cùng trở về."
Nhất định là 'chúng '.
Một cũng thể thiếu.
"Anh nhớ đó, là chúng ."
Nhìn cô tức tưởi như , đành lòng lên bất an, cũng dám buông lời đảm bảo an , chỉ gật đầu một cái, thầm lặng một câu chỉ duy nhất lòng , thấu .
"Xin em, Sơn Chi."
Trận chiến cuối cùng thể đảm bảo, cũng thể cho em một lời hứa hẹn.
Anh chỉ dám , sẽ bảo mạng sống của em bằng cả tính mạng của .
Chad vượt qua bao nhiêu trắc trở mới đem Bernie trở về , chân chiến hữu hai khúc lìa mà tâm đầy phức tạp cùng giận dữ. Trên nét mặt Bernie đau đớn khốn cùng, chỉ cắn chặt môi tuôn một lời rên rỉ, Chad dùng bàn tay gạt m.á.u nửa khuôn mặt chiến hữu.
Hơi thở Bernie dồn dập, giọng đứt quãng cất lên: "Đi... Đi mau... hỗ trợ... Leonard!"
" mang hầm trú."
"Buông ... bỏ xuống!"
Mỗi một chữ thốt cứ như đem một phần sức lực đập nát, sinh mạng cảm thấy còn nắm trong tay.
Bernie thể giẫy giụa, chỉ thể trừng mắt nghiến răng chiến hữu ngừng về phía .
"... Chad!"
"Câm miệng!" Giờ đây Bernie gì , vành mắt ác liệt của quân nhân cứng nhắc nhuộm đỏ hồng.
Giằng co cũng chỉ mất thời giờ, Bernie mất hết sức lực, gục đầu xuống, thở yếu ớt cất lên bên vành tai Chad.
Trong lòng Chad như quả mù, rối rít kêu lên: "Không cho phép ngủ! Cậu ? Bernie! Mở mắt , mở miệng trả lời !"
"Bernie!"
"Trả lời !"
Mặc cho Chad khàn cổ gào thét, lưng vẫn giữ tư thế buông xuôi.
Cổ họng Chad nghèn nghẹn, giữ nổi, kiềm nữa, buông giọng bất đắc dĩ kèm theo nức nở: "Bernie! Cậu chết!"
"Chad, ồn... ào quá." Bấy giờ nọ nhúc nhích, mang theo phiền nàn suy yếu cất lên.
Chad bắt tia hy vọng, đẩy nhanh tốc độ. Cả một quãng đường, ngừng chuyện, cứ mỗi Bernie đáp, hét lớn, Bernie còn trả lời thì sẽ gầm gừ một vài tiếng, xem như báo hiệu vẫn còn sống.
Cửa hầm thứ nhất đầy thương, sang hầm thứ hai hầm thứ ba.
Tô Tiểu Mai sửng sốt, nhanh chóng đón nhận từ Chad, đôi tay run rẩy của cô áp mặt Bernie, bỗng dưng nức nở .
Bernie cô gái của , ánh mắt đong đầy yêu thương, cất giọng khàn khàn.
"Mai , bây giờ thành kẻ tàn phế , thể khụy chân cầu hôn em nữa."
Tất cả dự định của , đều chiến tranh chôn vùi .