VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-01-21 07:49:03
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngón tay nàng lau qua quần áo bên cạnh, ánh mắt nghiêng: “Bất Ngôn, Chu Thanh, các ngươi một chuyện .”
Lý Bất Ngôn liếc Tạ tam gia đang ngây ngốc: “Tiểu thư .”
Yến Tam Hợp: “Ta thủ của Chu Dã.”
“Hắn công phu ư? “Bùi Tiếu cả kinh thốt .
Yến Tam Hợp để ý tới : “Các ngươi một yểm
hộ, một thăm dò, mặc áo hành , tốc chiến tốc thắng.”
Lý Bất Ngôn: “Tiểu thư, mang theo áo hành.”
Hoàng Kỳ: “Ta , cho.”
Chu Thanh : “Ta hỏi thăm xem ở nơi nào .”
“Không cần hỏi thăm!” Người chuyện ghé bàn, mặt vùi trong cánh tay, giọng hàm hồ: “Đám Tam Bàn công vụ tích nhiều, mấy ngày nay Chu đại nhân đều ở trong nha môn.
Hoàng Kỳ và Chu Thanh liếc , hai một một rời .
Trong phòng yên tĩnh .
Bùi Tiếu yên lặng, thật sự chịu nổi, len lén Yến Tam Hợp một cái, thôi, nhưng .
Hắn âm thầm đá Lý Bất Ngôn, đó nháy mắt vài cái.
Lý Bất Ngôn: “Mặt Bùi đại nhân , chuột rút ?”
Ngươi mới chuột rút !
“Ta ngươi hỏi tiểu thư nhà ngươi một chút, vì thăm dò Chu Dã võ công ?”
“Bùi đại nhân!” Lý Bất Ngôn học theo Tạ tam gia nâng cằm: “Tiểu thư bất cứ chuyện gì, bao giờ hỏi, hỏi nàng chỉ tổ tự rước lấy nhục.”
Bùi Tiếu: “…”
“Minh Đình!” Người say đang gục xuống đột nhiên thốt lên một câu:” Nàng đang ngươi ngu ngốc đó.”
Mình ngươi não chắc!
Ta hiểu ?
Bùi Tiếu nghiến răng, dậy đỡ Tạ Tri Phi dậy: “Say quá , , đỡ ngươi về phòng.”
“Cút !” Tên ma men đẩy tay , hai tay dùng sức chống cố gắng thẳng lên.
Vừa mở miệng thì ợ một cái.
“Yến Tam Hợp, tự rước lấy nhục một chút, ?”
Yến Tam Hợp bình tĩnh, , cũng .
“Ngày đó, ngươi ở Quan Dịch với một câu.” Giọng điệu Tạ tam gia lười biếng: “Ngươi thiên đạo luân hồi, nọ đêm hôm khuya khoắt chạy ngoài, đạo phỉ sẽ giúp chúng xử lý .”
Gương mặt Yến Tam Hợp ngạc nhiên, đó khẽ gật đầu.
“Ngươi lời là bởi vì chúng đụng đạo phỉ đường, cho nên ngươi chắc chắc đường núi ít đạo phỉ, hơn nữa sẽ “kiếm ăn” ban đêm.”
Yến Tam Hợp gật gật đầu.
Tên trộm chạy trốn trong đêm, trong n.g.ự.c cất tiền lớn tám trăm lượng, thể tránh đạo tặc, ngoại trừ mạng thì còn một khả năng chính là thủ .”
Tạ Tri Phi nhếch môi: “Nếu Chu Dã võ công, chắc chắn là tên trộm .”
Yến Tam Hợp nữa gật gật đầu.
Rầm!
Tạ Tri Phi sấp xuống, đầu hướng về phía Yến Tam Hợp, đôi mắt đào hoa mùi rượu cho mê man, hết sức quyến rũ.
“Yến Tam Hợp, thông minh ?”
Thông minh!
Người thông minh sắp đội trời lên !
Yến Tam Hợp hờ hững “Ừ” một tiếng.
“Ừ một tiếng đủ, khen chứ!” Tạ Tri Phi bĩu môi, ấm ức, khác gì đứa trẻ ăn kẹo.
Yến Tam Hợp nghiến răng, Bùi Tiếu.
Bùi Tiếu với kinh nghiệm phong phú , dùng sức gật đầu vài cái, đủ, gật vài cái: Nhanh khen , khen đến chết, nếu con ma men gây sự nữa đó!
Yến Tam Hợp suy nghĩ, vươn tay sờ sờ đầu con ma men.
“Người xưa đầu óc thông minh mọc lông, thấy thật khó hiểu, tóc của ngươi nhiều như ?”
“Ha ha!”
Lời nàng còn trả nguyên vẹn luôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-133.html.]
Tạ Tri Phi hài lòng chép chép miệng, nhắm mắt , gây chuyện nữa mà ngoan ngoãn ngủ.
Ba còn , ngươi , ngươi, đều loại cảm giác sống sót tai nạn.
Ai ngờ Tạ tam gia uy phong lẫm liệt lúc uống nhiều rượu, thành như thế.
“Hắn uống nhiều quá sẽ nũng ?” Lý Bất Ngôn che miệng hỏi, sợ đánh thức tên ma men.
Bùi Tiếu che miệng trả lời: “Đây là nhẹ đấy, nặng hơn…”
Chậc, thật mất mặt.
Yến Tam Hợp khịt mũi khinh thường.
là khó coi!
Lúc tiếng trống điểm canh bốn vang lên, cừa khách viện gõ rầm rầm.
Lý Bất Ngôn mở cửa, khuôn mặt nghiêm túc.
“Cô nương, trong nha môn thích khách, các ngươi cẩn thận một chút.”
“Cái gì?”
“Mau phái bảo vệ công tử nhà chúng !”
“Cô nương yên tâm, ngoài viện phái thêm nhân thủ .”
“Đa tạ đa tạ, lập tức đánh thức công tử nhà .”
“Cửa đóng, buộc chốt cửa .”
Lý Bất Ngôn tới bồn hoa, nhặt viên đá, dùng sức ném xa.
“Bên hình như âm thanh. Đi qua xem.”
Lúc bước chân xa thì hai bóng đen nhảy trong viện.
Lý Bất Ngôn vội tiến lên: “Mau , tiểu thư đang ở trong phòng chờ các ngươi trở về đó.”
Chu Thanh kéo tấm vải đen che mặt xuống: “Gia nhà thế nào ?”
Lý Bất Ngôn gằn: “Rất !”
……
Trong phòng, một ngọn đèn leo lắt như hạt đậu.
Yến Tam Hợp cầm chung kinh ngạc xuất thần.
Bùi Tiếu ngậm nửa quả dưa chuột trong miệng, phát riếng rột rột.
Tạ tam gia sấp bàn, khoác quan bào của Bùi đại nhân, đang ngủ ngon lành.
Thấy đám Chu Thanh tiến , Bùi Tiếu bèn ném dưa chuột , bất chấp trong miệng còn nhai hết hỏi: “Thế nào, thăm dò ?”
Chu Thanh vội , mà liếc mắt gia một cái: “Có đánh thức gia ?”
“Đánh thức, dỗ dành ?” Yến Tam Hợp mặc kệ: “Ngươi !”
Chu Thanh đang sắp xếp câu từ, Bùi Tiếu chờ kịp, cầm lấy nửa quả dưa chuột bàn, ném mạnh tới.
“Ta gọi ngươi một tiếng Chu gia gia, ngươi mau !”
Chu gia gia bắt lấy quả dưa chuột, liên tiếp ba câu, mỗi câu, tựa như ném xuống một tiếng pháo vang trời ở trong phòng.
“Hắn võ công! Hơn nữa còn là một cao thủ!”
“Người giao thủ ở nước Đại Tề là , ngoại trừ chiêu thức quen thuộc thì ngươi mặc áo đen giữa lông mày cũng ba đường vân dọc.”
Chết lặng!
Chết lặng!
Vẫn là một sự c.h.ế.t lặng!
Chu Thanh nhớ một màn , vẫn khiếp sợ như .
Lúc đáp xuống viện, trong lòng còn đang do dự cần sát chiêu nữa, nếu như Chu Dã hiểu võ công, mà bản thu chiêu thì phiền phức lắm.
Cho nên phá cửa sổ mà , kiếm thứ nhất dùng hết sức. Nào Chu Dã chỉ tránh một kiếm của , mà còn lập tức lấy một thanh đao từ bên thư án, đánh với .
Ánh nến nhảy múa;
Thanh kiếm sắc bén;
Hai bóng nhanh hơn gió mạnh.
Chu Thanh càng đánh càng kinh hãi, mỗi một chiêu xuất , đều hề dây dưa dài dòng.
Đao và kiếm chạm trung, Chu Thanh vội Chu Dã một cái.
Người bình thường đến lúc , biểu cảm mặt hoặc là khiếp sợ, hoặc là phẫn nộ, hoặc là bất chấp tất cả.
mặt Chu Dã gì.
Giống như ám sát, g.i.ế.c hoặc là g.i.ế.c đối với mà là một chuyện cực kỳ bình thường.
Chu Thanh lập tức đưa một quyết định, sử dụng tuyệt chiêu, thử xem công phu của rốt cuộc ghê gớm tới trình độ nào.