VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 466
Cập nhật lúc: 2025-02-05 08:49:45
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không ở kinh thành?
Chu lão nhị choáng váng, gắng gượng hỏi: “Vậy, bây giờ?”
Tạ Tri Phi thầm nghĩ, chứ?
Theo lý thì chuyện và Minh Đình chẳng cần lắm lời, chẳng qua là nể mặt đại tẩu.
Đại tẩu là thật lòng đối xử với .
Chuyện đến nước , các ngươi tin cũng , tin cũng , tự quyết định.
Ngữ khí Tạ Tri Phi vẫn hờ hững.
“Không nhập quan , thì con cháu Chu gia các ngươi sẽ gặp xui xẻo, đừng đợi đến khi thành đại họa thì mới hối hận, lúc đó muộn .”
Hắn xong, gân xanh trán Chu lão đại nảy lên.
Không tin, mới hỏi Bùi thái y xem Yến
Tam Hợp bao nhiêu tuổi, kết quả là mười bảy…
Chu lão đại nghĩ thầm, như thế thì đáng tin thật đây.
Chu gia là tổ sư gia trong nghề phong thủy, đoán mệnh , dốc lòng khổ học ba mươi hai năm, mới nhận y bát của phụ .
Nàng là một tiểu cô nương mười bảy tuổi, thì mà giải tâm ma ?
cục diện mắt, cho phép nghi ngờ thêm gì nữa, nứt ba cái quan tài .
Chu lão đại cắn răng, cung kính hành lễ với Tạ Tri Phi.
“Xin , Tam gia, tiểu Bùi gia, thế nào mới thể tìm Yến cô nương đây?”
Đây mới là thái độ mà Chu gia các ngươi nên .
Tạ Tam gia hòa hoãn : “Yến Tam Hợp đến phủ Vân Nam , đại khái hai ba tháng mới thể hồi kinh.”
“Hai ba tháng?” Sắc mặt ba Chu gia trắng bệch còn chút máu.
Chu lão đại còn định gì thì cửa chợt đẩy , gã sai vặt Trần Nghiêm xông .
“Nhị gia, Nhị phu nhân bắt đầu chảy máu, Bùi thái y ngăn .”
Chu lão nhị lông tơ dựng thẳng: “Không mời thánh thủ phụ khoa …”
Trần Nghiêm: “Đã đường tới , đoán chừng còn một lúc nữa.”
“Đại ca?” Chu lão nhị nức nở hỏi: “Làm bây giờ, bây giờ?”
Chu lão đại lên, túm lấy lão nhị mềm nhũn: “Đệ mau trong viện chăm . Trần Nghiêm?”
“Đại gia.”
“Lấy mời của , mời mấy thái y nổi danh trong kinh tới.”
“Vâng!”
Chu lão đại dùng sức đẩy nhị về phía : “Còn ngây đó gì, mau .”
Chu lão nhị mềm nhũn cả hai chân rời .
Chu lão đại lập tức tới mặt Tạ Tri Phi: “Tam gia, ngươi xem việc …”
“Việc chỉ là mới bắt đầu thôi.”
Tạ Tri Phi hề ý hù dọa .
“Chu đại ca, chuẩn sẵn tâm lý, ba quan tài đều nổ , thể thấy tâm ma của Chu lão gia hung hiểm.”
“Ta .”
Sự tự tin ban đầu của Chu lão đại thấy nữa, sắc mặt cũng trở nên khiêm tốn cung kính: “Việc cấp bách bây giờ là tìm Yến Tam Hợp.”
Kinh thành cách phủ Vân Nam mười vạn tám ngàn dặm.
Tạ Tri Phi bất đắc dĩ : “Cho dù tìm Yến Tam Hợp, chạy về, với mức độ hung hiểm hiện tại, chỉ sợ trong phủ cũng sẽ thêm vài gặp xui xẻo.”
Chu lão tam vội vàng chen : “Sẽ là ai?”
Tạ Tri Phi lắc đầu: “Không .”
“Đại ca.” Chu lão tam càng càng sốt ruột: “Phải nhanh nghĩ cách thôi!”
Cách ở ?
Mắt Chu lão đại chợt liếc quá, về phía Tạ Nhi Lập bên cạnh: “Nhi Lập, ngươi cách gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-466.html.]
Thời điểm mấu chốt, Tạ Nhi Lập hết sức dứt khoát: “Đại ca, chỉ một cách.”
“Nói mau!”
“Không quan tâm đường dài đường ngắn, đều mời Yến Tam Hợp về kinh . Sớm một ngày, một ngày, sớm một canh giờ, một canh giờ.”
Tạ Nhi Lập tới đây, về phía Tạ Tri Phi: “Lão Tam, ngươi một chuyến .”
Tạ Tri Phi khó xử, lên tiếng.
Chu lão đại qua, nào còn gì hiểu, lập tức lui phía một bước : “Không cần, cần, phái …”
“Đại ca.” Tạ Nhi Lập ngắt lời .
“Không ai cũng thể mời Yến Tam Hợp, trong chúng đây, ngoại trừ lão tam, và Tiểu Bùi gia, thì đến cũng .”
“Ta và Minh Đình cũng chắc .”
Tạ Tri Phi trả lời Yến Tam Hợp: “Còn xem nàng chịu .”
Nói đến đây, Chu lão đại mới hiểu … Yến Tam Hợp hóa niệm giải ma cho , là đến mời, hơn nữa bình thường còn mời .
Hắn hít sâu một , đầy thành ý : “Lao tam gia nể mặt , hãy Chu gia một chuyến.”
“Chu đại ca.” Tạ Tri Phi lắc đầu: “Xin , giúp, mà bây giờ thực sự thể rời khỏi kinh thành .”
Nói thật là đây còn trông ngày trông đêm ở đây , nếu tìm Yến Tam Hợp từ lâu .
Chu lão đại nghĩ đến bốn chữ tính , ôn tồn : “Mạo hỏi một câu, Tam gia chuyện gì mà thể rời khỏi kinh thành thế?”
“Chuyện …” Tạ Tri Phi vẫn lắc đầu: “Không thế .”
Chu lão đại đành đưa mắt về phía tiểu Bùi gia, còn mở miệng, tiểu Bùi gia liên tục xua tay:
“Ta cũng .”
Một cũng , hai cũng …
Chu lão đại dứt khoát : “Tam gia, tiểu Bùi gia, chuyện liên quan đến mạng quan trọng, các ngươi cho chúng , rốt cuộc là chuyện gì mới ?”
“Chuyện …” Tạ Tri Phi khó xử.
“Để thẳng!” Tạ Nhi Lập nãy giờ vẫn im lặng chợt dậy, chỉ Bùi Tiếu: “Đại ca, Tam ca, Thái Tôn ở kinh thành.”
Một câu ngắn ngủi, để lộ quá nhiều tin tức.
Chu gia là ai, bọn họ đang bán mạng cho ai?
Huống chi quan hệ giữa Tiểu Bùi gia và Thái Tôn, quan hệ giữa Tiểu Bùi gia và Tam gia, mắt ở Thành Tứ Cửu đều .
Thái Tôn ở kinh thành, chắc chắn là việc giao cho hai tên nhóc !
Bởi thể thấy , Bùi phủ, Tạ phủ đều ở phía Thái tử, Thái Tôn.
Lão đại Chu Viễn Mặc phu nhà , hít sâu một , từ từ : “Khâm Thiên Giám chỉ việc cho hoàng đế, thể nghiêng, thể dựa, đây là quy củ tổ tiên định ; tổ tiên còn một quy củ, nữ nhi gả ngoài, nước hắt ngoài, nam tử Chu gia che chở, buộc che chở.”
Lời , uyển chuyển, nhưng ý tứ rõ ràng.
Nếu như đến lúc Thái tử và Hán Vương chĩa đao , Chu gia che chở Chu Vị Hi, tất nhiên cũng sẽ che chở Tạ gia, dù hai nhà liên hôn .
“Ta còn thể tính một quẻ cho Thái Tôn, tính xem hung cát hai tháng gần đây?”
Tạ tam gia và tiểu Bùi gia ngẩn .
Nếu hung, Tam gia và Tiểu Bùi gia sẽ canh giữ ở kinh thành.
Chu Viễn Mặc: “Nếu là cát, thì phiền Tam gia hoặc Tiểu Bùi gia cùng một chuyến, thế nào?”
Thái Tôn An, Thái Tử An.
Nói đến nước , Tạ Tri Phi cũng sảng khoái: “Chỉ cần hung, thì chúng sẽ chuyến cho ngươi.”
Chu Viễn Mặc hai lời, tự mở quẻ.
Một lát , quẻ tướng mở … Trung Cát.
Chu Viễn Mặc quẻ tượng, cau mày thêm vài câu: “Thái tôn đó vài ngày tai ương huyết quang, nhưng cũng may kinh hiểm, chắc chắn thể bình an trở về.”
Chết tiệt.
Nương nó chứ chuẩn ghê.
Hoài Nhân ám sát, là tai ương huyết quang ?
Tạ Tri Phi vẫn yên lòng: “Chu đại ca, thể hỏi thêm một câu , thành Tứ Cửu thì ?”
Có an ?