VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 527
Cập nhật lúc: 2025-02-07 00:58:13
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ riêng chọn thế bên ngoài, tốn ba năm.
“Vậy còn bên trong?” Yến Tam Hợp đến đó, khỏi nữa kỹ Chu gia.
Nàng thậm chí còn hiểu , vì Chu Viễn Mặc rõ nàng là giải ma, nhưng vẫn tin nàng quá.
Bởi vì bản lĩnh của Chu gia, cho dù là linh tính thì cũng tốn thời gian và công phu.
“Vậy thì viện của phu nhân ở ?” Nàng hỏi: “Lúc vì Chu lão gia chọn nơi đó?”
Chu Viễn Mặc uống một ngụm : “Nương sinh nhật mùng một tháng giêng, Ngũ Hành thiếu nước, cha căn cứ theo bát tự của bà, dùng la bàn định vị, mới định đến chỗ đó.”
“Chỗ đó?” Yến Tam Hợp cẩn thận cỡ nào: “Vậy cách khác, tòa nhà đây ở ?”
Chu Viễn Mặc bất ngờ gì với sự thông minh của Yến Tam Hợp nữa .
“Nơi đó vốn là một vườn hoa nhỏ.” Chu Viễn Mặc: “Cha thấy thủy khẩu, nên mới chọn nơi đây.”
Yến Tam Hợp: “Thủy khẩu là gì?”
“Chuyện …” Chu Viễn Mặc thế nào mới thể dễ hiểu một chút.
“Thủy khẩu là cửa của dòng nước, cửa của những gia đình bình thường là dòng chảy của nước ngầm. Phong thủy thì nước là huyết mạch của rồng, cũng đại diện cho tiền tài, vườn hoa xung quanh đều là nước, nương ngũ hành thiếu nước, nên lợi với bà.”
“Cũng thật mệt mỏi!” Lý Bất Ngôn khoanh tay, lạnh lùng chen một câu.
“Người ngoài thì mệt mỏi.” Chu Viễn Mặc gật đầu: “ nghề của chúng , từ nhỏ thành thói quen, phương vị nào lợi cho , canh giờ nào lợi cho ngươi, đều tính toán rõ ràng.”
Chu lão tam mới trở về ba ngày, rõ phân lượng của Lý Bất Ngôn trong lòng Yến Tam Hợp, chỉ coi nàng là nha bình thường.
Nha xen miệng , thể nhịn .
Còn xen lời của Đại ca nhà , càng thể nhịn.
Chu lão tam đặt chung lên bàn, lạnh lùng : “Ngươi thế gian bao nhiêu thể vì điều mệt mỏi đổi vận mệnh ?”
Yến Tam Hợp dời tầm mắt, thẳng về phía Chu lão tam:
“Ý ngươi , khi phu nhân ở đó thì vận mệnh đổi.”
Chu lão tam hỏi đến nghẹn họng.
“Yến cô nương, khoa trương như .” Chu Viễn Mặc trừng lão tam một cái: “ khi nương ở trong viện , quả thực tinh thần hơn nhiều, thủy dưỡng bà.”
“Trước là dưỡng, bây giờ thi chắc.” Yến Tam Hợp: “Viện của nương ngươi Chu lão gia tỉ mỉ tính toán, ba các ngươi thì ?”
Chu Viễn Mặc: “Cũng thế.”
Yến Tam Hợp: “Không lúc tính sai ?”
“Nếu như viện của mẫu kỳ lạ thì Chu Viễn Mặc khẳng định c.h.é.m đinh chặt sắt trả lời nàng hai chữ: Không .
Trầm ngâm một lúc lâu, đưa một đáp án khi nghiền ngẫm: “Gần như .”
Yến Tam Hợp tin lắm.
“Vậy ba vị gia hãy tính cho mẫu thử, hoặc là lấy la bàn bói thử, xem cái viện gì bất lợi với bà?”
Ánh mắt ba , gần như đồng thời rơi Yến Tam Hợp.
Sau khi mẫu chuyển khỏi viện, ba ghé một chỗ thương lượng, chờ đêm khuya, Yến Tam Hợp trở về, tỉ mỉ tính toán xem tứ tượng trong viện .
“Ta ngoài hít thở một .”
Yến Tam Hợp Lý Bất Ngôn, hai một một ngoài.
Trong phòng, yên tĩnh trở .
Chu Viễn Mặc lấy la bàn …
Chu Viễn Chiêu mở Thái Cực bát quái đồ…
Chu Viễn Hạo thì hỏi nha lấy giấy bút tới, chuẩn vẽ một bức hai mươi bốn ngọn núi trong viện …
…
Trong viện.
Một luồng gió lạnh thổi tới, Yến Tam Hợp cảm thấy thoải mái nên lời, còn kịp tập trung suy nghĩ thì Bùi Tiếu vội vàng tới.
“Thế nào?”
Bùi Tiếu còn kịp vững, kể hết lời của đại thiếu phu nhân.
Giống như trong dự liệu, hề thu hoạch.
Vậy thì đến lượt Tam tiểu thư.
Yến Tam Hợp nhớ nữ tử ngày đó vội vàng lướt qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-527.html.]
“Minh Đình, ngươi hỏi nàng chuyện Chu Vị Hi và Chu Vị Cẩn vì thích , hỏi thêm vì nàng còn xuất giá.”
Bà đồng , ngươi đây là mạng của Tiểu Bùi gia !
Nào ai hỏi một đại cô nương xuất giá, là vì ngươi còn gả ?
Không chừng Tam tiểu thư sẽ vung một cái tát mặt mất.
Vậy bày dáng vẻ chính nhân quân tử.
Bùi Tiếu sửa quần áo, xoay thì đột nhiên dừng bước.
“Yến Tam Hợp, cảm giác , nên với ngươi ? Nói thì sợ ngươi mắng ; thì để ở…”
“Nói !”
“Ta cứ cảm thấy Tam phu nhân, Đại phu nhân to gan, cái gì cũng dám với .”
Bùi Tiếu nâng cằm: “Cũng thể là do trai, tính tình , yếu lòng.”
“Phì!”
Lý Bất Ngôn vui vẻ phì : “Tiểu Bùi gia, ngài đừng thếp vàng lên mặt nữa, hai đó là nhịn lâu quá thôi.”
Tiểu Bùi gia cắn răng: “Nhịn chỗ nào? Ta chẳng .”
Lý Bất Ngôn: “Ở trong nhà mãi, khỏi cửa, chỉ trông coi cái mẫu đất ba tấc của , giống như chim hoàng yến, lo cơm áo, thế giới bên ngoài.”
“Nữ nhân thế gian đều như , ngươi xem các nàng nhịn gì chứ.”
Tiểu Bùi gia thấy sắc mặt Lý Bất Ngôn chùng xuống, vội vàng bôi dầu chân, tới cửa viện, còn quên đầu một câu.
“Đâu ai cũng giống hai .”
“Nam nhân chó.”
Lý Bất Ngôn cúi đầu mắng một tiếng, khóe miệng giương lên.
Yến Tam Hợp nàng, tiểu Bùi gia phía xa xa, trong lòng nổi lên một ý niệm: Vị , hơn hoàng tôn gì đó nhiều!
“Yến cô nương.”
Cánh cửa mở, Chu Viễn Mặc bước : “Tính xong .”
Yến Tam Hợp xoay : “Thế nào?”
Chu Viễn Mặc: “Không vấn đề gì, dù là la bàn, Ngũ Hành Bát Quái, là hai mươi bốn ngọn núi, đều thể hiện tòa nhà hợp với mẫu .”
“Đây là chuyện lạ.”
Yến Tam Hợp nhíu nhíu mày, nhấc chân phòng.
Trong phòng, bát quái đồ còn cất , trải đầy một bàn.
Nàng xuống ghế thái sư: “Bất Ngôn, đổi nóng .”
Trà nóng xong, Yến Tam Hợp bưng lên, từ từ uống hết nửa chén, mới mở miệng.
“Chu Viễn Mặc, các ngươi cũng Chu lão gia đánh từ nhỏ tới lớn?”
Chính thức bắt đầu hỏi.
Chu Viễn Mặc gật đầu: “, chịu đòn ít hơn, tam chịu nhiều một chút.”
Chu lão tam: “Huynh linh khí, học gì cũng nhanh, giống , học gì cũng chậm nửa nhịp.”
Yến Tam Hợp: “Các ngươi đều học gì?”
Chu Viễn Mặc: “Thiên can địa chi, ngũ hành âm dương, tứ thời phương vị, thập nhị cầm tinh canh giờ… Nhiều lắm, hết.”
Yến Tam Hợp: “Vì đánh?”
Chu Viễn Mặc: “Xem kết quả thi .”
Yến Tam Hợp giật : “Các ngươi còn cần thi thố .”
“Cần!” Chu Viễn Mặc: “Nếu , phân ai ai .”
Yến Tam Hợp: “Cách thi thế nào?”
“Nhóm thi của chúng nhiều loại, như việc Yến cô nương bảo ba chúng tính cho viện của nương , trong nghề gọi là kham dư, tục xưng phong thủy, hoặc là tướng trạch.”
Chu Viễn Mặc: “Thi xem tướng trạch, phân biệt dương trạch, âm trạch.”
Yến Tam Hợp: “Dương trạch là nhà ở, âm trạch là nghĩa địa.”
Chu Viễn Mặc: “.”