VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 547

Cập nhật lúc: 2025-02-07 01:31:24
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mục đích đơn giản.” Tạ Tri Phi: “Khuyên Bộ đại nhân chủ động đưa Từ Niệm An đến chỗ Cẩm Y Vệ, sống c.h.ế.t cũng đừng nhúng tay .”

Bộ Lục biến sắc: “Sau đó thì ?”

Tạ Tri Phi: “Sau đó một phong tấu chương thỉnh tội, triều sớm ngày mai đưa tới tay Hoàng đế, là trừng phạt nhỏ, là trừng phạt lớn, thì mặc cho phận!”

Gân xanh trán Bộ Lục nổi lên.

“Tạ đại nhân đang khắc phục hậu quả, đưa Bộ Lục Quỷ Môn Quan thế!”

“Hoàn ngược .”

Tạ Tri Phi cong môi: “Ta cứu Bộ tướng quân khỏi Quỷ Môn Quan.”

Bộ Lục chấn động, chằm chằm : “Ý ngươi là ?”

Tạ Tri Phi: “Từ Niệm An là nghĩa tử của ngươi, lăn lộn với gian tế Tác Đát ba tháng, trong mắt một dụng tâm thì chẳng khác nào ngươi lăn lộn với gian tế ba tháng.”

Bộ Lục xong giận tím mặt: “Bộ Lục đoan chính, sự trung thành xứng với trời, xứng với…”

“Nếu như , thì Bộ tướng quân đánh c.h.ế.t gian tế gấp như thế gì?”

Tạ Tri Phi lạnh lùng : “Vì g.i.ế.c diệt khẩu cho nghĩa tử, là vì chính ngươi?”

“Ta…”

“Vì giao cho Cẩm Y vệ tra rõ ràng?”

“…”

“Hết đường chối cãi ?”

“…”

“Nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch, ?”

“…”

Tạ Tri Phi khẽ thở dài một .

“Người c.h.ế.t thì , nhưng c.h.ế.t cũng sáng tỏ, lúc c.h.ế.t đối chứng, đen trắng của Bộ tướng quân cũng chỉ thể mặc khác .”

Mồ hôi lạnh lưng Bộ Lục chảy xuống.

“Ngươi bệ hạ tin khác, là tin Bộ tướng quân ngươi? Thát Đát và Hoa quốc hết sức căng thẳng, nếu như là bệ hạ, lúc dùng , tất nhiên sẽ tin ngươi. mà…”

Tạ Tri Phi nheo mắt : “Chỉ cần bại một trận, sẽ nghi ngờ tại bại trận, tiết lộ tin tức ?”

Chỉ Bộ Lục .

Ngón cái tay của Bộ Lục cạy cạy ngón trỏ, nhanh cạy vài vết máu.

“Bộ tướng quân, quyết định .” Tạ Tri Phi: “Cẩm Y Vệ mặc dù là nơi ở, cửu tử nhất sinh, nhưng mạng chó của Từ Niệm An, bằng lòng giữ giúp Bộ đại nhân.”

Con ngươi Bộ Lục bỗng dưng căng thẳng.

“Về phần Bộ đại tướng quân ngươi…”

Tạ Tri Phi cúi đầu mỉm : “Ta , lúc dùng , bệ hạ tất nhiên sẽ tin ngươi.”

“Tại giúp ?” Bộ Lục vẫn lạnh lùng như .

“Quan trường và chiến trường giống .”

“Trên chiến trường đao kiếm c.h.é.m đầu, địch chết, thì vong, sạch sẽ lưu loát. Trên quan trường luôn lục đục với , ai là địch, ai là bạn, căn bản thể phân rõ ràng.”

Tên nhóc chẳng quen, thế thì vì giúp ?

Phía khác ?

Nếu , thì là ai?

“Bộ đại nhân lời của quan, là lời riêng tư?”

“Đều .”

“Lời của quan là…” Tạ Tri Phi hít sâu một : “Ta kính nể Bộ tướng quân quên gốc, ba vạn Bộ gia quân đều đến từ Trịnh gia quân.”

Bộ Lục cạy ngón trỏ, đè nén cảm xúc cuồn cuộn trong đáy mắt: “Chuyện riêng thì ?”

Tạ Tri Phi tiến lên một bước, từ từ đưa đầu qua, dừng bên tai Bộ Lục.

“Trịnh phủ một viện tên Hải Đường, trong viện một tiểu tử tên là Trịnh Hoài Tả, tiểu tử thể khỏi cửa viện, mỗi ngày trèo lên đầu tường dùng đá ném . Hắn c.h.ế.t , vẫn còn nhớ mối thù !”

Tim Bộ Lục đập mạnh, đầu Tạ Tri Phi.

Người đôi mắt , đuôi mắt nhếch lên, trời sinh mang dáng vẻ đào hoa, đồng tử đen, bên trong ngấn nước, giống như ánh tịch dương xuống núi, biến mất nhanh.

“Nếu , Bộ Lục ngươi là cái thá gì.”

Tạ Tri Phi mắng một câu th ô tục, xoay rời .

Bộ Lục bóng lưng , đột nhiên càn rỡ to.

Cười phóng khoáng thoải mái.

Còn nước mắt.

Thế gian , hóa còn ghi thù như .

Thật !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-547.html.]

Thật nương nó !

Hắn lên tiếng hét lớn: “Tạ , sẽ tìm ngươi uống rượu, chúng say về!”

“Cút!”

Cổng Bắc.

Tiểu Bùi gia cảm giác cổ kéo dài ba tấc .

Tên nhóc khốn kiếp còn tới, nếu tới nữa thì đại tẩu nhà ngươi sẽ c.h.ế.t cóng đấy.

Bởi gấp quá nên quên mất áo choàng ở Chu gia, trời lạnh, đầu gió ở cửa thành, Chu Vị Hi chờ đến run lẩy bẩy.

“Quên , chịu thiệt chút .” Tiểu Bùi gia cởi áo khoác , run rẩy khoác lên Chu Vị Hi.

Chu Vị Hi đầu , hắng giọng: “Đại tẩu, đừng nghĩ nhiều, chỉ kính già yêu trẻ thôi.”

Chu Vị Hi ba bữa năm ngày gặp Tiểu Bùi gia một , chủ yếu là chịu khó chạy đến Tạ gia, nhưng đầu tiên nàng gần như thế.

Luận bề ngoài, vẫn kém Tam .

Luận trầm , còn kém Tạ Nhi Lập.

Luận năng lực, còn chẳng bằng Tạ Bất Hoặc.

Yến Tam Hợp thể yên tâm giao việc cho , thể thấy chỗ hơn , Chu Vị Hi cảm kích nở nụ .

Còn bằng , quả thực còn khó coi hơn là .

Những nữ nhân , chẳng ai bằng Lý đại hiệp, nếu Lý đại hiệp gặp loại chuyện , hơn phân nửa sẽ…

Hả?

Tiểu Bùi gia cứng đờ.

Ta thần kinh , việc gì nghĩ đến Lý đại hiệp?

Không đúng!

Gần đây hình như nhớ đến nhiều.

Nam mô A Di Đà Phật!

Chắc chắn là giữ đồng tử lâu quá nên lửa trong vượng, đầu óc mới thác loạn như thế.

Đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên thấy từ xa tiếng vó ngựa.

Hắn vui vẻ: “Tạ Ngũ Thập trở .”

Chu Vị Hi nhấc chân lên , chỉ thấy trong bóng đêm hai con ngựa chạy như bay đến, ngựa Tạ Tri Phi thì là nào.

Lầu Xuân Phong.

Phòng riêng lầu hai.

Yến Tam Hợp uống một ngụm , khẽ nhíu mày buông xuống.

Lý Bất Ngôn nàng: “Uống ngon ?”

“Không mùi của Chu gia.”

“Xong , Yến Tam Hợp.”

Lý Bất Ngôn cố ý nàng: “Ngươi cũng bắt đầu chê nghèo yêu giàu .”

Yến Tam Hợp yên lòng “Ừ” một tiếng, đặt chung xuống, úp sấp lên bàn: “Ta ngủ một lát, tới thì gọi dậy.”

“Được!”

Lý Bất Ngôn chờ nàng nhắm mắt , mới chùng mặt xuống.

Thường ngày hóa niệm giải ma, hăng hái đến mức cưỡi ngựa ba ngày ba đêm cầm ngủ.

Hiện tại thì , buổi trưa kêu buồn ngủ, lúc kêu buồn ngủ, là vì mất hai giọt m.á.u chứ?

Lý Bất Ngôn ngơ ngác Yến Tam Hợp một hồi, khỏi phòng, gọi gã sai vặt đến gọi liền mười mấy món ăn.

Trở về phòng, Yến Tam Hợp còn đang ngủ, hề nhận nàng ngoài, về.

Đang lúc tâm thần yên, cửa đẩy từ bên ngoài, Tiểu Bùi gia hùng hùng hổ hổ tới, phía ai.

“Tam gia ?” Lý Bất Ngôn hỏi: “Chu Vị Hi ?”

“Tạ Ngũ Thập về Binh Mã Ti một chuyến. Đại tẩu về Tạ phủ, bảo cảm ơn ý của Yến Tam Hợp, trong lòng nàng chuyện, ăn vô, sợ mất hứng của .”

Tiểu Bùi gia đưa tay lên chậu than sưởi ấm: “Tạ Ngũ Thập , chừng nửa tháng thể tìm Canh Tống Thăng.”

“Quá chậm.”

Yến Tam Hợp thẳng dậy, đưa tay xoa xoa mặt.

“Có cách nào nhanh hơn ?”

Loading...