VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 588
Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:12:43
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta thứ gì lợi hại nhất.” Yến Tam Hợp: “Ta chỉ mấy sợi lông hồ ly đỏ cộng thêm một mảnh hoa đào, sẽ tác dụng gì?”
Đến mức , thì Chu Viễn Mặc còn gì thể đây.
“Hoa đào là tình, lông hồ ly đỏ là dục, thể thúc giục tình d*c, cũng thể khiến cho trở nên cả gan, bất chấp hậu quả, giống như súc sinh động d*c chỉ giao phối.”
Đây là đổi chân thật của Đại lão gia Chu Toàn Quang ?
Không đủ!
Còn đủ để cho Chu gia tâm phục khẩu phục.
Yến Tam Hợp: “Lão tổng quản, ngươi đến xem thử chiếc nhẫn của Đại lão gia ?”
Lão tổng quản xem nhẫn, mà lo sợ bất an liếc mắt đại gia nhà một cái.
Chu Viễn Mặc yếu ớt khoát tay với lão tổng quản.
“Có một năm Tổ phụ giúp xem âm trạch, năm viên bảo thạch, nên kêu lão thợ thủ công Bảo Ngọc Hiên năm chiếc nhẫn, lượt cho năm đứa con trai.”
“Cha là ngọc bích, cuối cùng truyền cho .”
“Bác cả là hồng ngọc.”
Tổng quản bổ sung một câu.
“Bởi vì chuyện mất nhẫn, Đại lão gia còn đuổi một nha trong phòng, là nàng đụng tay đụng chân, đó lão nô sắp xếp tìm thử.”
“Chu Viễn Hạo.”
Yến Tam Hợp lạnh lùng .
“Đây là giếng Đào Hoa mà hòa thượng , kẻ bố trí cái giếng là cha ngươi, mục đích để cho Đại lão gia sớm lâm trong tình d*c, phá hư linh khí học đoán mệnh phong thủy, ngươi đúng ?”
?
?
Môi Chu Viễn Hạo mở khép , nửa ngày một câu, nhưng nước mắt ngừng rơi xuống.
Ngực như ngàn vạn thanh đao đ.â.m xuống, khiến m.á.u thịt mơ hồ.
Cực kỳ đau đớn!
Yến Tam Hợp còn tiếp.
“Chu lão thái gia nhận thấy điều đúng, trong lòng ít nhiều hoài nghi, vì thế lấy cớ mất đồ, phái xuống giếng. là…” Yến Tam Hợp chỉ ba thứ bàn.
“Thứ cực kỳ nhỏ, đen, bùn cát lấp lên, thực sự tìm khó.”
“Lão thái gia phái xuống giếng hai , thu hoạch gì, cũng tra tiếp, vì thế Đại lão gia cứ như phế , đúng ?”
?
?
Chu Viễn Hạo nghiến răng khanh khách.
Sự tức giận trong lòng đầy tràn nhưng chỗ phát ti3t, chỉ thể giống như con dã thú thương, vọt tới trong viện, đau khổ kêu gào giữa đầy trời tuyết lớn.
Hắn là đứa con trai nhỏ nương thương yêu nhất, nhưng trong lòng sùng bái cha nhất.
Cha lấy phận con thứ, lên vị trí gia chủ Chu gia, đó chỉ xử lý gọn gàng ngăn nắp Khâm Thiên Giám, cũng khiến cho cuộc sống của trong nhà ngừng phát triển.
Trong tộc từ xuống ai phục ông.
Tư chất Chu Viễn Hạo , đời suy nghĩ gì khác, chỉ một như cha , chăm nom thê tử con cái sống bổn phận cả đời.
Bởi vì cha : “Con trai, cha trông mong con tiền đồ gì lớn, cha chỉ ngóng trông con an an mà sống, Cha sẽ dặn dò đại ca con, một miếng ăn, thì con một miếng ăn.”
Vậy tất cả là giả?
Tất cả đều là giả!
Chu Viễn Hạo rống xong, lau nước mắt, xoay tới nhà chính, thở hổn hển với Yến Tam Hợp: “Ngươi đúng!”
Trước tìm giếng Đào hoa, thể che chở cho cha ruột nhường một bước, chỉ hận thể liều mạng với nàng.
Sau khi tìm , cố đè nén sự đau đớn trong lòng, quyết đoán nhận.
Yến Tam Hợp huyết sắc trong đáy mắt , khỏi dịu giọng một chút.
“Giếng Đào hoa là , như đòi mạng đinh cũng là .”
“Là bởi vì là , cho nên chuyện đầu tiên khi lên gia chủ là tân trang nhà một , để xóa sạch dấu vết việc của , chỉ tiếc…” Nàng dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-588.html.]
“Chỉ tiếc, cái giếng thì hết cách tân trang, giếng là Chu gia lão tổ tông các để , hết đời đến đời khác.”
“Không chỉ cách tân trang, còn thể xuống giếng vớt đồ lên, bởi vì lão thái gia vớt hai .”
“Hắn vớt thêm một , tất nhiên khiến cho khác hoài nghi, nào trùng hợp như , đồ vật gì mà cùng rơi một cái giếng?”
” Vì thế, đưa cái viện cho tam tiểu thư.” Yến Tam Hợp chuyển đề tài.
“Bất Ngôn, ngươi còn nhớ lúc tam tiểu thư nhị tiểu thư thích Canh Tống Thăng, nhị tiểu thư trả lời câu gì ?”
“Nhớ.” Lý Bất Ngôn: “Nhị tiểu thư :” Ta cũng ngươi, thấy nam nhân nào là rung động. Lời là đang Tam tiểu thư mỗi khi thấy một nam nhân, thì nhịn động d*c.”
Yến Tam Hợp nhạo một tiếng.
“Tiểu thư trong khuê phòng tự nhiên đang yên đang lành tại biến thành như , nghĩ giờ đáp án .”
Đáp án , ba Chu gia rõ ràng hơn ai hết.
Đại lão gia chết, nhưng giếng đào hoa vẫn còn.
Tam ở trong viện , một năm hai năm thì , nhưng ba năm năm , uy lực thúc d ục tình d*c của giếng Đào hoa sẽ dần xuất hiện nàng.
May mắn là, bởi vì đại và Canh Tống Thăng bỏ trốn, từ xuống Chu gia đều canh chừng ba cô nương chặt.
Tam dễ dàng gặp ngoại nam, cũng chỉ thể một miên man suy nghĩ.
Cho nên, nàng mới cảm thấy Nhị tiểu thư cũng thích Canh Tống Thăng.
Yến Tam Hợp híp mắt .
Trên thực tế, lén lút thích Canh Tống Thăng là nàng, nhưng Canh Tống Thăng là của đại tiểu thư, nàng sợ tâm sự của lộ , vì thế nên mới hắt nước bẩn lên nhị tiểu thư.
Lý Bất Ngôn càng càng nổi nóng: “Con bà nó, gây tai họa cho con trai, chỉ gây tai họa cho con gái, vị Chu lão gia thật sự là tính toán .”
“Là tính toán .” Yến Tam Hợp cực kỳ bình tĩnh : “Điều thể chứng chuyện là Chu Toàn Cửu , nếu thì viện của đích trưởng tử, cho tam tiểu thư ở?”
Mặt ba Chu gia chợt trở nên khó coi.
Trong đại gia tộc, con trai ở , con gái ở , đích xuất ở , thứ xuất ở , đều quy củ rõ ràng.”
Lúc cha đưa cái viện cho tiểu , tất cả đều chấn động.
Cho dù hợp với bát tự của tiểu thì cũng thể vi phạm quy củ.
cha cố ý như thế, tất cả chỉ cho rằng ông thiên vị tiểu nữ nhi, nên cũng nhiều nữa.
“Ta một nghi hoặc.”
Tất cả Tạ Tri Phi.
“Chu đại lão gia và nha yêu đương vụng trộm, lúc đó còn đầy mười lăm tuổi.”
Tạ Tri Phi cố to nhất thể, nhưng chẳng còn chút sức, nên rơi trong tai khác hấp hối.
“Chu lão gia nhỏ hơn Đại lão gia tám tuổi, cách khác lúc việc , mới sáu bảy tuổi.”
“Ý của ngươi là…” Yến Tam Hợp thấy thở hổn hển, dứt khoát tiếp lời.
“Một đứa trẻ sáu bảy tuổi, mới tiếp xúc với nghề thầy bói phong thủy , dùng những thuật âm tà hại ?”
Tạ Tri Phi nhắm mắt .
Yến Tam Hợp về phía Chu Viễn Mặc.
Chu Viễn Mặc rầu rĩ: “Yến cô nương, .”
Yến Tam Hợp: “Vậy chỉ hai khả năng.”
Tiểu Bùi gia và Lý Bất Ngôn gần như trăm miệng một lời:
“Hai loại nào?”
Yến Tam Hợp: “Hoặc là thiên phú dị bẩm, hoặc là khác dạy .”
Ba vị gia Chu phủ ngươi , ngươi, trong mắt đều một nghi hoặc: Ai dạy?
Không ai dạy cả, tổ tông Chu gia đều tuân thủ quy củ, nếu cũng sẽ chấp chưởng Khâm Thiên Giám nhiều năm như .
“Ta cũng một nghi hoặc.”
Tất cả về phía Chu Thanh.