VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 934

Cập nhật lúc: 2025-02-24 03:10:26
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, là Yến Tam Hợp chứ?

Thẩm Trùng khó hiểu: “Điện hạ, nàng thật sự là một trong hai đứa bé song sinh của Viện Hải Đường ?”

Triệu Diệc Thời nhạt, nghĩ tới một chuyện.

Năm đó Tạ Đạo Chi vì tìm chứng cứ xác thực, phái thăm dò viện Hải Đường, nào đó một về, cứ thế mà biến mất.

Cũng bởi vì chuyện , Tạ Đạo Chi chắc chắn viện Hải Đường chỉ cất giấu bí mật, còn bí mật bảo vệ một , lúc mới đồng ý hành động.

Nàng hẳn là Trịnh Hoài Hữu của viện Hải Đường.

“Như xem một trăm tám mươi Trịnh gia, c.h.ế.t oan; Trịnh Ngọc c.h.ế.t trận sa trường, càng oan!”

Thẩm Trùng: “Năm đó nàng trốn khỏi viện Hải Đường thế nào? Ai nhận nuôi nàng?”

Triệu Diệc Thời tới cửa sổ, đưa tay bóng đêm ngoài cửa sổ, thật lâu mới : “Ngươi hỏi những vấn đề đều quan trọng, quan trọng là, ai dạy cho nàng một bản lĩnh hóa niệm giải ma ?”

Thẩm Trùng còn kịp phản ứng, chỉ Thái tử hỏi: “Quan trọng là, nàng thông qua hóa niệm giải ma, đạt mục đích gì?”

Đầu óc Thẩm Trùng lập tức nổ tung: “Điện hạ?”

Triệu Diệc Thời dần xoay : “Nếu nhớ lầm, mục đích nàng kinh là hóa niệm giải ma cho tổ phụ, vì thế tìm Tạ gia.”

Thẩm Trùng gật đầu: “Lời , Tam gia từng .”

Triệu Diệc Thời: “Sau đó, Quý gia lão phu nhân tâm ma, Thừa Vũ, Minh Đình theo nàng đến Nam Ninh phủ, còn nhớ Tam gia trở về với như thế nào ?”

Thẩm Trùng suy nghĩ một chút.

“Tam gia , Quý lão phu nhân và Ngô Quan Nguyệt là thanh mai trúc mã; nàng vụ án Trịnh gia là Ngô Quan Nguyệt ; sợ triều đình điều tra nàng và Ngô Quan Nguyệt quan hệ; Sợ một ngày Ngô Quan Nguyệt lưu vong tìm tới cửa tị nạn. Sợ ảnh hưởng đến con đường quan của con trai, sợ ảnh hưởng đến vinh hoa phú quý của Quý gia, vì thế sợ hãi, niệm lâu thành ma.”

Triệu Diệc Thời: “Ngô Quan Nguyệt liên quan đến vụ án Trịnh gia ?”

Câu hỏi , trong lòng Thẩm Trùng kinh hãi.

Triệu Diệc Thời: “Tiếp theo, là tâm ma của Tĩnh Trần am Thủy Nguyệt.”

Thẩm Trùng vội gật đầu: “Tĩnh Trần là sư đồng môn của tiên Thái tử.”

Triệu Diệc Thời: “Tiếp theo, là tâm ma Chu gia, Yến Tam Hợp Hán vương bắt , vẫn là đến Hán vương phủ.”

Thẩm Trùng: “Tâm ma liên lụy tới tiên Thái tử.”

Triệu Diệc Thời: “Người gần nhất, đến phiên tâm ma Trịnh gia.”

Thẩm Trùng đến đó, mới chính thức hiểu : “Đám tâm ma quanh quẩn , đều liên quan đến Trịnh gia và tiên Thái tử.”

Triệu Diệc Thời nặng nề: “Cũng liên quan đến thế của Yến Tam Hợp!”

Thẩm Trùng hít sâu một : “Điện hạ đoán sai, Yến Tam Hợp hóa giải những tâm ma mục đích.”

Triệu Diệc Thời: “Nào, đoán xem mục đích của nàng là gì?”

“…”

Thẩm Trùng : “Là… để điều tra manh mối vụ án Trịnh gia ?”

Triệu Diệc Thời khẽ, nụ chỉ dừng ở mặt ngoài:

“Đây chỉ sợ là một trong những mục đích của nàng .”

Thẩm Trùng mở to một chút: “Hai là gì?”

“Là ân báo ân, thù báo thù.”

Triệu Diệc Thời: “Nhìn kìa, Tạ Đạo Chi là một trong đó ?”

Thẩm Trùng nghĩ đến Yến Tam Hợp âm thầm đến ngoại ô phía tây điều , thốt lên: “Điện hạ, mục tiêu kế tiếp của nàng là ngài!”

Triệu Diệc Thời , nụ giống như mọc mặt .

“Trước khi nàng tới kinh thành, quan hệ giữa và Thừa Vũ, Minh Đình thế nào?”

“Điện hạ và Tam gia, Tiểu Bùi gia gì giấu , giống như ruột, Tam gia và Tiểu Bùi gia cứ thời gian sẽ gọi điện hạ dạo thuyền uống rượu.”

“Sau khi nàng đến thì ?”

“Số Tam gia và Tiểu Bùi gia tới tìm điện hạ dần cũng ít .”

“Tạ Đạo Chi nắm tất cả chuyện, nhưng nàng còn lén lút điều tra, vì ?”

Thẩm Trùng: “…”

“Bởi vì nàng là hoàng tộc, nàng rõ Tạ Đạo Chi đủ lý do vì giang sơn xã tắc mà đến mức .”

Triệu Diệc Thời: “Nàng đoán phía Tạ Đạo Chi, chắc chắn còn trong hoàng tộc lợi trong chuyện , hoàng đế thì là .”

“Cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-quan-tai/chuong-934.html.]

“Đại khái là vạch trần , công bố hành động của khắp thiên hạ, để cho trong thiên hạ đều Thái tử điện hạ dịu dàng như ngọc…”

Hắn : “… Mới thật sự là khởi xướng huyết án Trịnh gia!”

Trán Thẩm Trùng toát một tầng mồ hôi lạnh.

Hắn theo Thái tử nhiều năm, thấy đủ loại nữ tử, nhưng thông minh lớn gan như thế, thì đúng là một hai!

“Điện hạ, như tuyệt đối thể giữ , giữ sẽ là tai họa!”

Triệu Diệc Thời lên tiếng, thật lâu mới lẳng lặng : “Ngươi theo ngoài .”

Đêm khuya trong núi, bóng cây yểu điệu, gió mát phơ phất.

Một vầng trăng sáng treo ngọn cây.

Ánh trăng như nước chiếu lên mặt Triệu Diệc Thời, khuôn mặt nếu như khóe mắt tàn nhẫn, thì quả nhiên dịu dàng như ngọc, khiến thể dời mắt.

Thẩm Trùng theo phía Triệu Diệc Thời, cách một bước chân, một bước , là chừng mực của hầu.

mực như , Triệu Diệc Thời chỉ cho hai ngoại lệ.

“Ngươi …” Hắn dần mở miệng: “Yến Tam Hợp kể chuyện b.ắ.n c.h.ế.t Nghiêm Hỉ cho Thừa Vũ và Minh Đình ?”

Thẩm Trùng: “Tam gia vội vã tới hướng điện hạ xin từ chức, chỉ sợ là…”

“Có thể thấy , bây giờ trong lòng Thừa Vũ, tránh cũng kịp .”

Triệu Diệc Thời như là cho Thẩm Trùng , cũng như là cho chính : “Có khác gì hồng thủy mãnh thú chứ.”

Thẩm Trùng xong, đành lau mồ hôi lạnh trán.

“Ngươi xem…” Triệu Diệc Thời: “Thừa Vũ và Minh Đình bao nhiêu về thế của Yến Tam Hợp?”

Thẩm Trùng nào dám tiếp lời: “Cái … Tiểu nhân đoán .”

“Nếu là gì cả, thì thể hiểu hôm nay vì Thừa Vũ xin từ chức, trái bất quá vì một chữ tình; nếu như đều rõ…”

Giọng Triệu Diệc Thời nhạt như cơn gió: “Vậy là phụ .”

Mồ hôi lạnh Thẩm Trùng càng đổ càng nhiều, một chữ cũng dám tiếp, nhưng trong lòng rõ như gương sáng.

Nếu Tam gia phận Yến Tam Hợp, chỉ phụ Thái tử, cũng phụ cả Tạ gia.

Tạ Đạo Chi là vụ án Trịnh gia.

Yến Tam Hợp ép Tạ Đạo Chi tự sát vì vụ án Trịnh gia.

Tạ gia nuôi Tam gia hai mươi mốt năm, Tam gia vì một kẻ thù mà bỏ nhà bỏ việc, là nghịch tử, phụ Thái tử, là loạn thần.

“Ngươi nghĩ tiếp …” Triệu Diệc Thời: “… Bọn họ bắt đầu hiểu rõ thế Yến Tam Hợp từ khi nào?”

Thẩm Trùng cẩn thận trả lời: “Là chuyến hành cung ?”

Triệu Diệc Thời lắc đầu: “Ta thấy chắc, tâm ma của ni cô, tâm ma của Chu gia, tâm ma của Trịnh gia… Cái nào liên quan đến thế của Yến Tam Hợp?”

“Chẳng lẽ bọn họ sớm , những vẫn gạt điện hạ ngài?”

Ánh mắt lạnh lẽo b.ắ.n thẳng tới, Thẩm Trùng sợ tới mức vội vàng che miệng .

Triệu Diệc Thời thu hồi tầm mắt, xoay , từ từ bước .

Tiên đế lúc tuổi già đạo sĩ , hút tinh hoa nhật nguyệt thể kéo dài tuổi thọ, thường lôi kéo tản bộ ánh trăng.

Tiên đế và với nhiều nhất, là về đạo quân thần.

Có phụ tử, đó quân thần.

Có quân thần, đó .

, đó tôn ti.

Có thể hết với chủ, dốc sức với dân, mới tình là trung thần.

Triệu Diệc Thời thở dài một : “Thẩm Trùng.”

“Có thần!”

“Chuẩn ngựa, lập tức trở về kinh thành một chuyến.“Thẩm Trùng kinh hãi: “Điện hạ, ngài còn đang giữ lăng.”

“Là loạn thần, là tặc tử, dò xét mới thể định đoạt, nếu …”

Mắt Triệu Diệc Thời âm trầm.

“…Làm thể quyết định là giữ bỏ ?”

Loading...