Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Quản lý đưa cho Hạ Vân một chiếc váy ôm màu da, tôn lên ba vòng    cô chuẩn như đồng hồ cát. Thêm nước da trắng hồng cùng mái tóc đen dài thẳng mượt. Trông cô lúc  thật sự  xinh  và ngọt ngào. Vẻ  dịu dàng trong trẻo ví như ánh trăng đang sáng  bầu trời còn  kém xa nhan sắc của nữ nhân  mắt.
Hạ Vân bước  sân khấu. Bên  cánh đàn ông  càng hưng phấn    yên. Họ hò hét kích động đến mức chỉ còn thiếu vài bước nữa nếu như bảo vệ  ngăn cản là họ  lao lên tranh giành dằn xé cô . 
Chỉ duy nhất  một Vân Giang Hà là  im bất động. Ánh mắt  buồn  vui đặt lên gương mặt của cô. Vẻ   bẵng  bao năm qua  thêm phần kiều diễm, cô  từng khiến cho  si mê bất chấp nhưng chỉ tiếc là bây giờ  trở nên vô cùng rẻ mạt. Nghĩ đến đây khóe miệng Giang Hà bất giác nhếch lên một nụ  Giango phúng đầy khinh bỉ.
Hạ Vân   sân khấu, ánh đèn led hắt  mắt  càng khiến cho đôi mắt cô thêm phần khó chịu. Hình ảnh phía  mặt mờ dần nên Hạ Vân chẳng thấy  nơi  đang  sự xuất hiện của Giang Hà. 
Cô cầm mic từ từ cất lên giọng hát. Giọng hát ngọt ngào truyền cảm khiến cho cả khán phòng nhanh chóng im lặng ngập chìm trong lời bài hát đầy cảm xúc.
-Người    bao giờ  về
Mà  em vẫn tha thiết đợi mong
Đã bao lâu   sẽ  về
Lá vàng rơi bao mùa nhớ thương  ơi
Người  trách  em còn chờ đợi
Chờ  chi một hình bóng  xa
Đành lặng thinh ôm thương nhớ chỉ riêng 
Dù khổ đau em vẫn yêu vẫn chờ thôi
Làm  khờ dại    chung tình
Đêm qua từng đêm em  thương một 
Ngàn ngày trôi qua em nhớ mong một 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-20.html.]
Một  là  và chỉ  mà thôi
Đành lòng khờ dại vì lỡ yêu  
Đêm mơ từng đêm mơ bước chân  về
Giật  tỉnh giấc là giấc mơ hoang đường
Cô đơn  em nơi trái tim chung tình 
Từng lời bài hát như đang  lên nỗi lòng của Hạ Vân dành cho . Từ đầu đến cuối  cô yêu chỉ duy nhất là Giang Hà, chẳng ai  thế   trong tim cô . Chỉ là cô và   thể bên   tiếp con đường mà con đường  giờ chỉ còn  Hạ Vân cô lặng lẽ bước  với trái tim chung tình luôn dành cho .
Bài hát  dứt cũng là lúc hai  dòng lệ nóng hổi lăn dài phủ xuống bờ má cô. Cô  vì nhớ , vì trái tim đang chằn chịt đầy vết xước khi mà  5 năm gặp , cô chẳng thể nào mạnh mẽ chạy đến ôm trọn lấy  để thỏa  nổi nhớ.
Bên  khán phòng   nhiệt liệt vỗ tay, lão Hùng từ khi Hạ Vân bước  đến khi cô hát hết bài,    mê mẫn sắc  của cô nên khi cô  cúi đầu định   trong thì lão   vội bước nhanh lên sân khấu  đó thả những lời  cợt nhả thiếu tôn trọng dành cho Hạ Vân
-Cô em xinh . Em tên gì? Đã  chồng   hả?
Với  đàn ông  mặt Hạ Vân trong lòng  vô cùng bất an,  lúc nãy   tên  trêu ghẹo. May   Giang Hà đến đúng lúc.
 Bây giờ   , cô    thể chạy trốn khỏi tên    nữa. Để    càn. Hạ Vân chỉ  thể bước lùi xa  mấy bước  nhẹ giọng đáp  
-Em tên Đình. Giang Hạ Vân. Em  chồng  ạ. Nếu   gì quan trọng, xin phép cho em   trong nhường cho ca sĩ khác bước  phục vụ.
Giang Hà  bên đây,  xong câu trả lời của cô vô thức trong tim  như  ai đó cầm d.a.o đ.â.m .  ngoài mặt vẫn trưng  sự lạnh lùng. Trên khuôn miệng buông  một câu đầy khinh bĩ
-Cũng là hạng gá i rẻ tiền. 
Nói dứt lời. Giang Hà  rót một ly rượu đầy  nóc cạn. Hành động  của  giống như một kẻ đang thất tình.
Lão Hùng  xong liền tặc lưỡi đầy luyến tiếc.  với  dù   chồng  , chỉ cần   thì cô vẫn là của .