Lúc  khi bà Hà giữ , Giang Hà  hỏi cô  ở  về,  hỏi thế và tất nhiên   theo ý cô, thế nhưng dù  đây cũng là nhà ba  , ba    giữ  đến tạnh mưa thì Hạ Vân nghĩ cô và  dù  cũng nên ở  một lúc.
Hạ Vân từ trong toilet , thấy   đang gọt hoa quả cô liền bước đến  phụ với  . Ban đầu chẳng ai dám để cô  nhưng vì Hạ Vân niềm nở  hòa đồng,   ai cũng thích, cứ thế   nhiệt tình để cô  đây với họ.
Sau khi chuẩn  xong. Hạ Vân bảo   để cô đem trái cây lên, nhưng khi cô   đến phòng khách thì bỗng dưng cô  khựng  khi  ba  ông Vân Thịnh lên tiếng gắt gao với Giang Hà
-Hôm nay thật sự con  ba tức c.h.ế.t đấy Giang Hà. Con  như thế  khác gì  cố gắng của con  đây sẽ bỏ  hết! Vất vả lắm mới   vị trí , con  sợ sẽ vì một con mù đó  cho mất hết  ?
Giọng của Giang Hà đầy khó chịu  
-Ba gọi ai là con mù?
Ông Trịnh sững tầm mắt  mấy giây với thái độ của Giang Hà  đó thở mạnh  
-Ba đang nhắc nhở con đó. Con là đang gánh   một Vân Gia hùng mạnh, đừng vì một phút nông nỗi mà hủy hoại tất cả.
-Con hủy hoại thì ? Là ba đang sợ ko còn Vân Gia ba sẽ  còn  sống cảnh sang giàu  ?
Bà Hà  cạnh,  đoạn đối thoại của cha con Giang Hà tự dưng bà  trưng  một bộ mặt đầy nghẹn ngào   xen 
- , ba con là đang  Vân Gia kết hợp với Trịnh Gia để nâng cao vị thế. Con lấy Trần An An, thì mấy cổ đông trong công ty mới chịu theo con, con nên nhớ ngày con nhận chức con cũng  đồng ý lấy Hà Nguyệt ,  giờ  đổi ý?”
-Trước giờ con  bao giờ đồng ý hết!
Nghe câu  Hạ Vân  tha  bất ngờ vì cô nhớ ko nhầm lúc cô  đến nhà   xem  tin tức Ông Thịnh tuyên bố   thể   vì liên hôn hào môn giữa hai . Lúc  dù   hết và ko đợi  đến Giang Hà trả lời thì Hạ Vân   đến  còn sức để . Thế mà giờ đây cô    cái một sự thật khác  .
Hạ Vân tiếp tục  khi Giang Hà  tiếp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-66.html.]
-Lúc đó vì Trịnh gia  ơn giúp , bà và cô   cấu kết đem mạng sống  ép  đồng ý liên hôn.  khi ba phát biểu xong   dứt khoát từ chối. Là bà  quên nên  bừa  nghĩ rằng  sẽ  nhớ dai hơn hả? ”
Vì Giang Hà dám trả thẳng thừng với Bà Hà mà ông Thịnh  dằn  cơn tức giận. Lập tức đập bàn  
-Giang Hà, thái độ của con như  là ? Con  tin ba cho con nghỉ việc  ? 
-Tùy ?
vẻ mặt Giang Hà trả lời câu  đầy sự mỏi mệt
-Chát!”
Giang Hà bỗng ăn một cái bạt tai từ ba . 
Ông run run giọng cuồng loạn chỉ thẳng mặt Giang Hà  hét: 
-Mày là đồ bất hiếu! Biết mày như thế  thì ngày đó tao sẽ  cho  mày cứu mày, Mày  xứng  sống!
Nghe xong Giang Hà chỉ lắc đầu  nhạt. Anh  hai   mặt trong tia mắt chỉ  là máu. 
-Không ai   đứa con bất hiếu trừ khi bật  cha   xứng để con cái coi trọng hơn thôi. Với  bà  cũng chẳng  là  ruột .
-Mày…
Ông Thịnh tức giận đến mức  còn  vững nửa mà  xuống luôn. Còn Hạ Vân  khi   chuyện bà Hà    ruột Giang Hà cô thật sự bất ngờ lắm, hai chân cô vô thức thụt về . Cô  Giang Hà, gương mặt  lúc  đỏ bừng, kèm theo một biểu cảm uất hận. Đến giờ cô mới hiểu  của cô nỗi đau mang   còn nhiều hơn cô nữa.
5 năm qua cô chỉ sống đau khổ khi   , khó khăn vì bệnh tật và vì sự phong sát của Vân Gian.  đối với Giang Hà,  khổ hơn cô  nhiều thì , dù  cô vẫn còn ba  , còn   chỉ 1  chống chọi   thứ, chống chọi luôn cả sự phũ phàng mà cô   dối để đối diện với . Hơn bao giờ hết Hạ Vân thật sự  đau lòng và thương  nhiều lắm.