Đường Cẩn cưỡi ngựa,   đỉnh núi, vung cao trường thương lên chỉ  Đường Tiêu:
 
“Tứ ca! Ban ngày ban mặt, đừng  mơ nữa!”
 
Nói xong y phi thẳng xuống từ  đỉnh núi, khói bụi cuồn cuộn, vô  kỵ binh từ phía  núi tràn :
 
“Kẻ phản quốc, gi-ếc  tha!”
 
Cùng với tiếng trống trận, Đường Cẩn dẫn quân tiến  như đang   chỗ  , thấy quân tiếp viện đến nhanh như , quân nổi dậy hoảng sợ,  kịp phản ứng   ché-m bay đầu.
 
Ta  tướng quân áo đen , tay cầm ngân thương vung lên, chỉ qua ba lượt, mười kẻ  đầu rơi xuống đất, y  đến , kẻ địch tự giác mà lui về phía  đến đó. Vó ngựa giơ cao lên,  nghĩ thầm, thì  đây là dáng vẻ của thiếu niên sát thần của Ly quốc, Tề Vương Đường Cẩn.
 
Phản quân của Đường Tiêu  đ-á-nh trở tay  kịp, lui đến bờ sông Khúc Giang.
 
Chiến sự tạm ngưng.
 
Ta   chạy xuống cổng thành đón quân tiếp viện, cổng thành mở , Đường Cẩn cưỡi ngựa phi tới, nhưng   kịp  gì thì y  cúi xuống ôm  lên ngựa phóng .
 
Ngựa phi nước đại, đường phố khắp nơi đều là dân tị nạn, y đưa   đến hàng cây cổ thụ trong thành,   đỡ  xuống ngựa  hỏi:
 
“Tiểu cô nương,  sáu tháng , nàng  suy nghĩ xong ?”
 
Gió tây thổi nhẹ, lá rụng bay bay. Ta  trả lời mà chỉ kéo cổ áo y xuống, dịu dàng hôn lên môi y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vi-hon-phu-cua-ta-thich-nu-xuyen-khong/chuong-23.html.]
 
Nỗi hoảng sợ khi  thoát khỏi chiến loạn và niềm vui  gặp  y, đều đặt hết  nụ hôn .
 
Đường Cẩn sửng sốt một lát  mới kịp phản ứng, y đưa tay ôm lấy đầu , chuyển từ phòng thủ sang tấn công.
 
Sau  mới  Đường Cẩn vội vàng chạy đến, đại đa  quân của y đều ở  Vĩnh Dương để đối đầu,   chỉ  hai vạn đại quân.
 
Hai vạn vẫn  đủ.
 
Theo tin tình báo  đây, quân nổi dậy đang đào tiêu thạch  núi,  lẽ là tìm nguyên liệu  thuốc súng.
 
Trong các trận chiến  qua, Đường Tiêu  sử dụng thuốc s.ú.n.g  lẽ vì  đủ nguyên liệu.
 
Tiêu thạch!
 
Người Giang Lăng theo Đạo Giáo, trong thành   nhiều đạo sĩ, mỗi đạo sĩ đều   nhiều tiêu thạch, nhưng họ chỉ  nguyên liệu thô nếu   công thức cũng khó  .
 
Ban đêm,  sai  đem Giang Nguyệt Li trói đến  thành lâu, nhờ ánh trăng chiếu sáng,  hung hăng ấn đầu ả  lên  tường thành:
 
“Giang Nguyệt Li, ngươi mở to đôi mắt của ngươi  xem, đây là sự cứu thế của ngươi?”
 
Ngoài tường thành, là tầng tầng lớp lớp xác ch-ếc tướng sĩ,  phản quân, cũng  quân , thời tiết tuy rằng   se lạnh, nhưng  đổ nhiều m-á-u tươi như , vẫn phát  mùi hôi thối nồng nặc. Bên trong thành, khắp nơi đều là xác của nạn dân ch-ếc vì đói.
 
Nhìn cảnh tượng , ánh mắt Giang Nguyệt Li  chút kích động.