VIỄN CHU ĐỘ TÂM NGHIÊN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-11 05:11:24
Lượt xem: 551

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

“Ngày mai công tác.”

 

“Ồ.”

 

Lâm Viễn Chu hình như còn khó chịu hơn nữa.

 

“Em hỏi ? Khi nào về?”

 

“Vậy ? Khi nào về?”

 

“……”

 

Lâm Viễn Chu trả lời. Ngược còn bóp má .

 

“Diệp Tâm Nghiên, hình như em chẳng để tâm tới chút nào.”

 

gì, vì đang bóp thành con cá nóc.

 

“Hình như em cũng từng là thích .”

 

“Bây giờ cho em cơ hội, thử xem em thích điểm nào.”

 

Lâm Viễn Chu buông , khoanh tay chờ câu trả lời.

 

thành thật: “Anh trai.”

 

“Với nhiều tiền.”

 

Khóe mắt Lâm Viễn Chu giật giật: “Hết ?”

 

“Ngủ với thì ngủ ngon hơn?”

 

Lần Lâm Viễn Chu hỏi thêm nữa.

 

Anh trực tiếp đập cửa bỏ .

 

hiểu.

 

Chẳng ?

 

.

 

Ưu điểm thứ hai của : chuyện hiểu thì sẽ phí sức để hiểu.

 

ngờ Lâm Viễn Chu một cái là mất hút mười mấy ngày.

 

Đến một tin nhắn cũng gửi.

 

mở avatar của .

 

Rồi thoát .

 

khi nào xảy chuyện ?

 

suy nghĩ một chút xem nên báo cảnh sát , nhưng ngoài cái tên của , thì chẳng gì khác về cả.

 

Tự nhiên thấy bực bội, mà cũng bực cái gì.

 

Châm một điếu t.h.u.ố.c thì bỗng thấy đỡ ngay.

 

À, thì là do phản ứng cai t.h.u.ố.c nên mới khó chịu.

 

Vậy thì .

 

ba ngày , nhận vấn đề thật sự.

 

Lúc vẽ tranh, dễ mất tập trung.

 

mơ mơ màng màng ôm Ipad suốt cả buổi chiều, đến lúc định thần thì trời tối.

 

ban công châm một điếu khác.

 

Đốm lửa nhỏ trong đêm tối đặc biệt nổi bật.

 

Điện thoại reo.

 

Là một tin yêu cầu kết bạn.

 

“Muốn gần đây Lâm Viễn Chu đang ?”

 

Không hiểu ma xui quỷ khiến gì mà bấm chấp nhận.

 

Là một cái avatar đen thui.

 

Người tên Tiểu Hắc gửi cho một tấm ảnh.

 

Trong ảnh, Lâm Viễn Chu đang đỡ một phụ nữ mặc váy trắng, đến mức rẻ mạt.

 

Tiểu Hắc:

 

“Chẳng lẽ cô nghĩ Lâm tổng thật sự thích cô ? Anh chỉ là đang chơi đùa thôi.”

 

“Giờ bạch nguyệt quang về , cô sắp đá đó.”

 

Điếu t.h.u.ố.c trong tay tắt từ lúc nào.

 

Xung quanh tối om.

 

hít sâu một .

 

Rồi gõ chữ:

 

“Bạch nguyệt quang là cái gì?”

 

“Thứ đó dựa mà đá ?”

 

ngần ngại hỏi, còn Tiểu Hắc thì tức lên.

 

“Cô còn dám kiêu ngạo như thế ?”

 

“Cô tưởng đặc biệt lắm hả?”

 

“Lâm tổng chắc lâu lắm đến tìm cô nhỉ? Cô nghĩ thử xem đang gì?”

 

nhíu mày.

 

hỏi hai câu, cô phản ba câu.

 

Nghe hiểu tiếng gì.

 

Thôi, cô thì tự tìm.

 

Một phút , bạch nguyệt quang mà cô nghĩa là gì.

 

suy nghĩ ba giây.

 

Kết luận: Hình như… đổi để yêu .

 

Đổi nghĩa là ngoài.

 

lười.

 

vẫn cố ngoài.

 

hết t.h.u.ố.c .

 

Khi rời nhà thì mười hai giờ đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vien-chu-do-tam-nghien/chuong-2.html.]

 

Đêm khuya.

 

Trên đường mấy ai.

 

mua một bao thuốc, hút xong một điếu, thấy tỉnh táo hơn .

 

Khi tỉnh táo nghĩ đến Lâm Viễn Chu.

 

Nói thật, ở với cảm thấy thoải mái.

 

Sau khi quen , chất lượng giấc ngủ của hẳn lên.

 

từng : đàn ông một khi thích khác thì thể giữ bên nữa.

 

Thế thì thôi .

 

về nhà.

 

Nên tùy tiện bước một quán cà phê 24 giờ.

 

gọi một ly cà phê nhưng uống.

 

Vì uống thì sẽ mất ngủ.

 

Thật uống cũng mất ngủ.

 

Có một đàn ông bưng cà phê đến cạnh .

 

ngẩng đầu . Người đeo kính, nhưng mặt mũi cũng tệ.

 

Trên mặc đồ hiệu.

 

Xem qua chút quen mắt.

 

Muốn bắt chuyện mà .

 

Thấy chằm chằm, cũng chỉ mỉm , mặc cho quan sát.

 

“Tâm Nghiên, lâu gặp.”

 

phản ứng một chút, nhớ là ai.

 

Anh là Tiếu Dật, bác sĩ tâm lý cũ của .

 

 

“Thấy em lâu lắm đến phòng tư vấn, điện thoại cũng . Anh đến công ty tìm em thì mới em nghỉ việc .”

 

“Dạo em bận gì ?”

 

Mỗi gặp Tiếu Dật, đều hỏi nhiều vấn đề.

 

cũng quen nên hỏi gì, thì trả lời nấy.

 

“Yêu đương.”

 

Tiếu Dật ngạc nhiên:

 

“Em bạn trai ? Anh bao nhiêu tuổi?”

 

lắc đầu: “Không .”

 

Tiếu Dật: “Anh nghề gì?”

 

vẫn lắc đầu: “Không .”

 

Tiếu Dật: “……”

 

“Chẳng lẽ ngay cả tên em cũng ?”

 

: “Cái đó thì em .”

 

chỉ đúng cái đó.

 

Tiếu Dật hỏi.

 

Anh thở dài:

 

“Tâm Nghiên, cảm thấy với trạng thái hiện tại của em, thì sẽ thích hợp để yêu đương.”

 

“Anh ý gì khác, chỉ là lo lắng việc em lừa mà thôi.”

 

Lừa?

 

Lâm Viễn Chu cho tiền cho ngủ cùng .

 

Anh thể lừa cái gì?

 

gì, vì câu đó câu hỏi.

 

Tiếu Dật thở dài, cả hai tiếp tục chế độ hỏi đáp quen thuộc.

 

“Gần đây em uống t.h.u.ố.c đúng giờ ?”

 

“Không.”

 

“Tại uống?”

 

“Vì dạo em ngủ khá .”

 

“Vậy gần đây thì ?”

 

“Bình thường.”

 

“Tại nghỉ việc?”

 

“Vì cấp ý đồ .”

 

“Tại đổi điện thoại?”

 

“Điện thoại hỏng.”

 

Điện thoại mới và sim mới đều do Lâm Viễn Chu mua cho .

 

Tiếu Dật im lặng một giây:

 

“Vậy bây giờ kết bạn WeChat với .”

 

mở mã QR.

 

Vừa kết bạn xong thì điện thoại tắt nguồn.

 

Quên sạc.

 

Tiếu Dật thấy hết, :

 

“Lát nữa đưa em về.”

 

“Anh thấy cái bạn trai mà hỏi gì em cũng … tạm thời nên chia tay thì hơn.”

 

“Chờ em điều trị xong, trạng thái định yêu cũng muộn.”

 

Vốn dĩ định đổi để yêu , nên gật đầu.

 

“Được.”

 

Tiếu Dật thở phào, giọng nhẹ hơn hẳn.

 

 

Loading...