Bản lĩnh dỗ vợ của đồng chí Tiêu Chính giờ đạt đến mức thượng thừa. An Họa chọc vui vẻ cả buổi tối, lúc ngủ khóe miệng vẫn còn vương nụ .
Ngày hôm , An Họa gặp "bất ngờ" mà Tiêu Chính .
"Báo cáo , con gái - Tiêu Tư Tề xin mặt."
Viên Viên mặc bộ đồng phục Không quân áo xanh lá váy xanh biển, hiên ngang chào An Họa theo kiểu quân đội.
Đây quả thực là một bất ngờ lớn!
An Họa vui mừng khôn xiết kéo tay con gái: "Tốt , ở nhà luôn..."
"Thế ." Tiêu Chính thấy lập tức phản đối, "Nó giờ là quân nhân chính quy , quân nhân thể rời khỏi đơn vị, thể về nhà ở ? Hơn nữa phi đội của nó đóng quân cũng ở thành phố ."
"Em chẳng lẽ quy định? Ý em là con bé ở gần nhà hơn." An Họa lườm Tiêu Chính một cái.
"Được , là trách nhầm đồng chí An Họa, đồng chí An Họa là hiểu quy định nhất."
An Họa hừ một tiếng.
Viên Viên bố đấu khẩu, cảm thấy sự ấm áp lâu gặp.
Viên Viên: "Mẹ, cơ hội con sẽ xin phép về thăm ."
An Họa tủm tỉm vỗ tay con: "Được."
Tiểu Ngư Nhi về nhà thấy chị, phấn khích hét ầm lên, chạy tới ôm lấy chân chị, ngẩng cổ hỏi: "Chị Viên Viên, chị thể thường xuyên chơi với em ? Đi , 'Bến Thượng Hải' sắp chiếu , chị mau xem Hứa Văn Cường và Phùng Trình Trình với em."
Viên Viên đây là ai, nghi hoặc .
An Họa : "'Bến Thượng Hải' là phim truyền hình, Hứa Văn Cường và Phùng Trình Trình là nam nữ chính trong phim, con xem với em ."
Viên Viên nhiều cơ hội xem tivi, càng đến xem loại phim giải trí .
Bị em trai kéo đến tivi, chỉ một lát cô bé xem say mê, ríu rít thảo luận cốt truyện với em trai.
Tiểu Ngư Nhi đột nhiên thở dài: "Phùng Trình Trình quá, lớn lên em cưới Phùng Trình Trình vợ."
Viên Viên: "... Em còn bé tí tẹo đòi cưới vợ?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tiểu Ngư Nhi: "Nghĩ thôi mà, kẻo luống cuống tay chân."
Viên Viên dở dở .
Tiểu Ngư Nhi hỏi: "Chị Viên Viên, chị là con gái chị cưới vợ , thế bao giờ chị lấy chồng ạ?"
Viên Viên , ngoài mặt thản nhiên, trong đầu hiện lên hình bóng một , nhưng ngay đó nghĩ đến điều gì, ánh mắt cô ảm đạm xuống.
"Hứa Văn Cường cũng đấy, là chị cưới Hứa Văn Cường ." Tiểu Ngư Nhi .
An Họa bưng đĩa cam gọt sẵn tới, : "Hứa Văn Cường và Phùng Trình Trình là một đôi, con cứ nhất quyết chia rẽ họ là ?"
Tiểu Ngư Nhi chu môi: "Con chia rẽ thì họ cũng chẳng đến với , Phùng Trình Trình lấy Đinh Lực mà, hơn nữa cuối cùng Hứa Văn Cường còn c.h.ế.t nữa."
Viên Viên sững sờ: "Hứa Văn Cường và Phùng Trình Trình đến với ạ?"
Tiểu Ngư Nhi gật đầu, kể kết cục câu chuyện cho chị . Cậu bé xem một , giờ đang xem .
Viên Viên xong, ngẩn ngơ một lúc thở dài: "Câu chuyện buồn quá."
An Họa con gái, cứ cảm thấy Viên Viên trở về gì đó khác , hình như thâm trầm hơn, chín chắn hơn...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-414-se-khong-kho-vi-tinh.html.]
Cô nhớ lời Tiêu Chính , bé tên Cố Lâm quân khu Tây Bắc.
An Họa và Tiêu Chính đến nay vẫn giữa Viên Viên và Cố Lâm tình cảm đặc biệt gì .
Lần , An Họa định hỏi cho nhẽ.
Đêm hôm đó, An Họa phòng Viên Viên.
Thấy con gái đang xem album ảnh, cô hỏi: "Quyển album thấy bao giờ, là ảnh con chụp ở trường ?"
Viên Viên gật đầu, chủ động giới thiệu cho .
Album mỏng, ảnh nhiều, bên trong đều là học viên trường bay, nam nữ, ai nấy đều tươi ống kính, chỉ một vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt.
An Họa phát hiện trong một bức ảnh tập thể lớn, đa đều ống kính, nhưng con trai Viên Viên thoạt cũng như đang ống kính, nhưng kỹ sẽ thấy ánh mắt rủ xuống, như đang tập trung Viên Viên.
"Đây là ai thế con?" An Họa hỏi.
Viên Viên im lặng một lúc : "Cậu tên là Cố Lâm, ..." Viên Viên thêm vài câu nhưng nên gì.
An Họa hỏi thẳng: "Con thích ?"
Viên Viên sững sờ, kinh ngạc .
"Ánh mắt con lên điều đó." An Họa .
Viên Viên chậm rãi gật đầu, lắc đầu.
"Vâng, , con từng thích ." Viên Viên thẳng thắn thừa nhận, tiếp, " mà thích con."
Lần đến lượt An Họa kinh ngạc.
Viên Viên : "Tóm , đây cũng là một câu chuyện buồn."
mặt Viên Viên, sự cô đơn thì , nhưng bi thương nhiều.
Cố Lâm với cô là một sự rung động thời thanh xuân, quá trình , nhưng nhất thiết một kết thúc viên mãn.
An Họa quan sát kỹ con gái, phát hiện cô bé quả thực lạc quan, tình yêu cho mê và đau khổ.
"Con gái , con..."
Viên Viên nắm tay , : "Ngay từ giây phút quyết định trở thành phi công, con chuẩn tinh thần hiến dâng cho bầu trời . Tình yêu đối với con chỉ là thêu hoa gấm, chủ thể cuộc sống của con là bay lượn và gia đình."
An Họa con gái nhiều về lý tưởng và dự định của , thật, cô chút chấn động.
Cô con gái nhỏ nghịch ngợm gây sự ngày nào, thế mà bất tri bất giác trưởng thành thành một nữ chính đại nương chủ kiến, tư tưởng...
An Họa mơ màng trở về phòng ngủ, lay Tiêu Chính đang ngủ say dậy: "Anh dậy , em chuyện với về con gái..."
Tiêu Chính buồn ngủ díp mắt, chỉ thấy vợ lải nhải cái gì mà nữ chính đại nương, cái gì mà não yêu đương.
Hắn ôm chầm lấy vợ, kéo xuống , lẩm bẩm: "Được , , là não yêu đương, chỉ yêu em..."
An Họa đè đến thở nổi, tức đ.ấ.m một cái, đàn ông nới lỏng tay, ngủ .
An Họa chia sẻ cũng giận.
Cô vui mừng nghĩ, cô cần lo lắng hai cô con gái sẽ khổ vì tình nữa .