Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 465: Cuối năm cưới
Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:13:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người vui mừng nhất đương nhiên là Tiêu Chính.
Đây chính là kết quả nỗ lực của ông mà!
"Tốt, , lắm." Tiêu Chính Hứa Thừa Chí và Tư Tề đầy hài lòng, gật đầu lia lịa, nụ mặt giấu cũng , "Không uổng công tác hợp cho hai đứa một phen."
Tư Tề thắc mắc: "Bố, bố tác hợp bọn con bao giờ, bọn con rõ ràng là tự mắt mà."
Tiêu Chính nhạo một tiếng: "Nếu bố mày gọi thằng Thừa Chí đến nhà ăn Tết thì mày gặp nó ?"
"Còn con nữa, còn con nữa!" Tiểu Ngư Nhi reo lên: "Anh Thừa Chí, để tạo cơ hội cho với chị Viên Viên, em tốn bao nhiêu công sức đấy, đối với em vợ một chút!"
"Mày tốn sức là vì bố mày chi tiền đậm." Tiêu Chính phục.
" bố, hai bố con một chi tiền, một góp sức, cùng giúp Thừa Chí và chị Viên Viên tu thành chính quả ạ."
Tư Tề kinh ngạc, lắp bắp: "Hóa ... Bố, bố cũng quá là..." Rồi cô sang Tiểu Ngư Nhi, "Cái chúng hẹn ngoại ô đốt pháo chơi, em đột nhiên lăn ốm, là giả vờ ?"
Tiểu Ngư Nhi hì hì: "Không cần cảm ơn em ."
Tư Tề mắng: "Cái thằng quỷ sứ !"
Hứa Thừa Chí khẽ : "Chú Tiêu, cháu thật sự cảm ơn chú nhiều lắm, cảm ơn chú mời cháu đến nhà ăn Tết, để cháu cơ hội đường đường chính chính gặp Tư Tề."
An Họa ẩn ý trong lời , thích thú hỏi: "Cháu gặp Tư Tề đây ?"
Hứa Thừa Chí liếc Tư Tề một cái, : "Vâng ạ, cháu gặp cô một ở chỗ việc, mới phản ứng cô chính là con gái chú Tiêu mà bố cháu từng nhắc đến."
Đồng thời cũng nhớ , bố từng giúp ngỏ lời với chú Tiêu, nhưng nhà chú Tiêu ý đó.
Lần đầu chuyện Hứa Thừa Chí chẳng cảm giác gì, gặp chú Tiêu, càng con gái chú , lời bố chỉ như gió thoảng qua tai, chẳng để trong lòng.
nhớ , bỗng thấy hụt hẫng vô cớ. Tại chú Tiêu đồng ý? Là chê ? Hay là con gái chú Tiêu đối tượng?
Nếu là vế thì đành chịu. nếu là vế , lẽ thể nỗ lực một chút.
Thế là tiếp đó, Hứa Thừa Chí chủ động tìm cách lượn lờ mặt Tiêu Chính...
Mãi đến khi chú Tiêu mời về nhà ăn Tết, Hứa Thừa Chí cảm thấy, hi vọng .
Tất nhiên, mấy lời tâm sự Hứa Thừa Chí .
Mọi cũng chỉ đoán là khả năng cảm tình với Tư Tề từ .
Tư Tề cũng từng Hứa Thừa Chí những lời , cô ngạc nhiên một chút, đó : "Cái đồ , sớm mơ tưởng đến em ?"
Hứa Thừa Chí thừa nhận: " , đồng chí Tư Tề ạ."
"Xì." Tư Tề đỏ mặt, khóe miệng nhịn mà cong lên.
An Họa đôi trẻ liếc mắt đưa tình.
Chỉ Tiêu Chính là hậu tri hậu giác mà nhận chút mùi vị, thằng nhãi Hứa Thừa Chí đây chủ động tiếp cận ông, hóa là "công xòe đuôi" khoe mẽ mặt bố vợ tương lai ? Tâm cơ cũng thâm sâu phết đấy.
Tiêu Chính cũng chẳng giận mấy, Hứa Thừa Chí bỏ nhiều tâm tư vì Tư Tề như chứng tỏ nó để tâm.
"Trưa nay thêm hai món ngon nhé." Tiêu Chính dặn dò.
"Cái còn đợi ông , dặn ."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tiêu Chính hỏi Tư Tề và Hứa Thừa Chí: "Hai đứa định bao giờ cưới?"
"Cưới á?" Tư Tề sững sờ, "Bọn con mới nhận lời yêu , còn nghĩ đến vấn đề ."
"Anh... nghĩ ." Hứa Thừa Chí , "Nếu Tư Tề đồng ý, cuối năm nay cưới luôn. Tất nhiên nếu em cưới sớm như thì sang năm cũng ."
Nói xong, Hứa Thừa Chí liếc sang phía Tư Tề.
Tư Tề kìm : "Anh chỉ thiếu nước ấn định ngày giờ luôn thôi nhỉ?"
Hứa Thừa Chí: "Chuyện chọn ngày, là để em chọn?"
Tư Tề lầm bầm: "Em cũng xem ngày lành tháng ."
Hứa Thừa Chí vui vẻ: "Nói là em đồng ý cuối năm cưới hả?"
Tư Tề: "... Bị lừa tròng !"
Tiêu Chính ngắt lời bọn họ: "Thừa Chí, bố cháu ?"
Hứa Thừa Chí đáp: "Bố cháu cháu với Tư Tề thành đôi, mừng đến mức hận thể đốt ba dây pháo. Còn chuyện cưới xin, bố cháu bảo càng nhanh càng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-465-cuoi-nam-cuoi.html.]
Tiêu Chính kiêu ngạo hất cằm: "Con gái chú gả cho cháu, bố cháu chiếm món hời lớn ."
Hứa Thừa Chí bật : "Vâng, bố cháu cũng bảo thế ạ."
Tiêu Chính về phía Tư Tề: "Con thì ? Cuối năm cưới ?"
Tư Tề cũng chỉ do dự một chút gật đầu: "Cưới thì cưới, đằng nào sớm muộn gì cũng cưới."
Hứa Thừa Chí Tư Tề đắm đuối.
Tư Tề ngượng ngùng mặt .
Tiểu Ngư Nhi bỗng nhiên thở dài: "Anh chị trong nhà đều kết hôn hết , còn trơ mỗi em là lính phòng ."
An Họa dở dở , trêu con trai: "Sao, con cũng kết hôn ?"
Tiểu Ngư Nhi thế mà đỏ mặt: "Ai bảo con kết hôn? Con mới thèm kết hôn ..."
"Ây da, đỏ mặt kìa? Mặt trời mọc đằng Tây ?" Tiêu Chính thấy lạ, "Có mày cô nương nào trong lòng ? Là cái con bé tên gì mà Tình Tình hả?"
"Mới !" Tiểu Ngư Nhi xù lông, "Con với Tình Tình, Dương Dương cả Tư Tư đều là bạn , bố đừng linh tinh, ngộ nhỡ các bạn thấy thì ngại c.h.ế.t."
An Họa thấy con trai thực sự chút hổ, vội vàng : "Được , chúng chuyện nữa. , Tiểu Hứa , hai đứa ở nhà chơi thêm hai ngày nhé?"
Hứa Thừa Chí Tư Tề, Tư Tề : "Mẹ, thật sự ở , mai về liên đội, con cũng về đơn vị ."
An Họa thất vọng: "Vậy , tóm , các con tự chăm sóc bản cho ."
Tư Tề lời thấy là lạ, cứ như thể sắp rời xa cô ?
Chuyện Tiêu Chính sắp chuyển Nam, ngoài An Họa vẫn ai .
Tiêu Chính bảo An Họa khoan hãy với bọn trẻ, nên bà cũng .
Mãi đến tháng bảy, An Họa mới chuyện với các con và gia đình bên ngoại, ngoài vẫn .
An Bá Hòe và Khâu Thục Thận tuy già, tóc bạc trắng cả đầu nhưng tinh thần vẫn còn minh mẫn, thể cũng bệnh tật gì lớn.
khi mặt hai ông bà, An Họa vẫn kìm mà sống mũi cay cay: "Bố, , con ở bên cạnh, bố ngàn vạn chú ý giữ gìn sức khỏe. Mẹ, đừng tranh việc với giúp việc, chú ý thể. Bố, bố cũng đừng hở tí là nóng giận, chăm tưới hoa, việc gì thì chữ vẽ tranh, lấy tu tâm dưỡng tính chủ..."
Mấy chục năm nay từng xa bố lâu dài, , e rằng mỗi năm chỉ gặp một hai . Với tuổi tác của ông bà, gặp mặt đếm đầu ngón tay.
An Họa nhịn đưa tay lau khóe mắt.
"Đừng mà Họa Họa, con chỉ theo chồng Nam, chân trời góc biển . Bây giờ giao thông phát triển , máy bay vèo một cái là đến, đừng đừng ..." Khâu Thục Thận an ủi con gái.
An Trạch cũng : "Em cứ yên tâm , bố bên lo, cần quá lo lắng."
An Họa gật gật đầu, tâm trạng vẫn suy sụp.
Khâu Thục Thận cũng luyến tiếc con gái, cứ nắm chặt lấy tay con.
Chỉ An Bá Hòe là còn nhớ thương đống bảo bối ông truyền cho An Họa: "Mấy thứ đó con định để ở ? Không thể khuân hết Nam chứ?"
"Con để ở tứ hợp viện kinh thành. Con lên kế hoạch , đợi lão Tiêu về hưu thì sẽ về tứ hợp viện dưỡng lão." Nói đoạn, mắt An Họa sáng lên: "Bố , là bố cũng chuyển lên tứ hợp viện , bố ở , như đến lúc đó con thăm nom bố cũng tiện."
Khâu Thục Thận và An Bá Hòe hẹn mà cùng lắc đầu.
"Thôi, chúng già , cả."
" đấy, bố con sinh lớn lên ở đây, cũng sống ở đây hơn nửa đời , quen với khí hậu nơi , đổi chỗ ở sợ là sẽ thích ứng."
An Họa trầm mặc.
Bố quả thật lý.
An Trạch đổi chủ đề, hỏi: "Họa Họa, bao giờ em với em rể ?"
An Họa: "Em đang thu dọn đồ đạc trong nhà, định chuyển đống đồ cổ lên kinh thành . Đi phương Nam nhậm chức thì chắc sang tháng ."
"Thế thì thời gian chắc em bận lắm, sợ là thời gian về đây nữa nhỉ." Đôi mắt chút đục ngầu của Khâu Thục Thận con gái.
An Họa mấp máy môi, : "Trước khi con về thăm một chuyến nữa. Còn nữa, hôm nay con về , tối nay con ngủ với ."
Khâu Thục Thận đặc biệt vui vẻ: "Được, , đuổi bố con chỗ khác, hai con ngủ, lâu lắm ngủ cùng ."
Việc An Họa tối nay ở nhà bố là quyết định lâm thời, với Tiêu Chính nên bà gọi điện về.
Tiêu Chính tin cũng thể đồng ý, nhưng mè nheo trong điện thoại một lúc lâu mới lưu luyến cúp máy.