Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-10-07 01:58:48
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Ký tên dùng mực đóng dấu gì?” Lý Chước Hoa càng thêm bực bội, nắm ngay tay Doãn Hành, cắt lòng bàn tay ngón cái . Máu tươi nháy mắt trào .

Ôn Sương Bạch : “Nè, sẵn mực đóng dấu.”

“……” Doãn Hành ấn ngón tay cái xong, lên: “Ta cho các ngươi hết , thể thả rời chứ?”

“Khoan , tiền còn đưa cho ngươi.” Ôn Sương Bạch móc Nhẫn Trữ Vật , chuẩn chi tiền.

Doãn Hành căn bản viên Linh Thạch .

Chúng rõ ràng thể cướp thẳng, còn giả bộ đưa cho một viên Linh Thạch gì?

Sao, còn cảm ơn sự ‘hào phóng’ của chúng !!

Bên cạnh, Tạ Tử Ân liếc Ôn Sương Bạch một cái, lấy viên Linh Thạch chuẩn sẵn, nhét búi tóc Doãn Hành, vỗ vai : “Trong nhà lao dùng tiết kiệm nhé.”

“??” Doãn Hành bắt lấy lời : “Trong nhà lao?”

“Có vấn đề gì ?” Tạ Tử Ân vỗ một chưởng, trực tiếp phong bế linh mạch Doãn Hành, khiến thể cử động.

Doãn Hành sắc mặt xanh mét: “Ngươi, các ngươi, các ngươi sẽ thả rời ?!”

Lục Gia Nghiêu bụng nhắc nhở: “Là sẽ thả ngươi rời khỏi Ẩn Nguyệt Lâu…”

Ôn Sương Bạch thu hồi Lâu Khế và Khế Ước Bán Mình của công nhân, má lúm đồng tiền như hoa: “ ảnh hưởng đến việc chúng đưa ngươi đại lao mà.”

Ngân Huyền về, ôn hòa với Doãn Hành: “Đừng lo, trong nhà lao cơm tháng.”

“A a a a a a a —— Ta liều mạng với các ngươi!!!” Doãn Hành gần như phát điên, phá tan thuật phong linh của Tạ Tử Ân, nhưng Lý Chước Hoa nhất kiếm đ.á.n.h cho hôn mê.

Nàng xoa xoa lỗ tai: “Ồn c.h.ế.t .”

“Doãn Hành tên ai đặt?” Thẩm Hạc Phong xổm bên cạnh cầm mai rùa, lải nhải : “Vận may.”

Nghe , Lục Gia Nghiêu buôn chuyện ghé sát : “Vì may?”

“Cái tên mệnh trung chú định tai ương lao tù mà.” Thẩm Hạc Phong rung đùi đắc ý, hì hì : “Xem tối nay chúng trời hành đạo !”

Ôn Sương Bạch thu xếp xong Lâu Khế và Khế Ước Bán Mình, lấy giấy bút , khắp nơi.

Cách đó xa, hơn một trăm kẻ trộm của Ẩn Nguyệt Lâu đang ngoan ngoãn ôm đầu xổm đất, nhưng đôi mắt thì đảo lia lịa ngắm sáu ở góc.

Liếc thấy Ôn Sương Bạch liếc tới, tất cả giật , nhớ những gì nàng với cựu Lâu Chủ của họ, đồng loạt thu hồi ánh mắt, ngẩng cao đầu xổm ngay ngắn gì sánh bằng.

“Tiếp theo chúng còn bận rộn lắm.” Ôn Sương Bạch đám đông , Ẩn Nguyệt Lâu mới tiếp nhận. Nàng đặt tờ giấy trắng lên lưng Doãn Hành đang sấp bàn tạm, xoẹt xoẹt mấy hàng chữ lớn, cuối cùng đưa cho đồng đội xem: “Chúng phân công hợp tác nhé?”

Bốn còn xem xong, ai ý kiến, vui vẻ tiếp nhận dậy rời : “Được.”

Góc nhỏ chỉ còn lão già Doãn đ.á.n.h ngất bàn tạm, một nam một nữ (Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân), cùng với 400 đồng lén lút tự cởi trói khỏi Hỏa Linh Tiên chui xuống!

Tiểu Mã Thảo Tiên nhảy nhót, đậu bên chân Tạ Tử Ân, ngước cái đầu ngựa sống động như thật lên, thâm tình và chờ mong tờ giấy trong tay Tạ Tử Ân…

Tạ Tử Ân nhanh như gió, xem xong tiện tay đặt tờ giấy lên ‘bàn’ (lưng Doãn Hành), với Ôn Sương Bạch: “Ngươi thiếu một mục.”

Ôn Sương Bạch khoanh chân đất, tán thưởng liếc một cái: “Ngươi quản lý?”

“Ừ.” Họ sắp sửa tham gia vòng tỷ thí thứ ba của Thánh Tháp, đến lúc đó sáu đều Thánh Tháp. Mọi công việc của Thải Duyên Lâu cần quản lý.

Ôn Sương Bạch một tay chống cằm, về phía đồng đội ở cách đó xa.

Thẩm Hạc Phong đang tiếp tục phỏng vấn, Sư tỷ Chước Hoa đang giữ trật tự hiện trường, Lục Gia Nghiêu giúp đỡ nhưng bận rộn cả nửa ngày cũng chẳng đang gì, cùng với Đại Sư Huynh đang thảnh thơi lười biếng sờ cá ( chơi).

Nàng tự chủ mà nhếch môi , : “Ta chọn từ lâu.”

Tạ Tử Ân dường như cũng đang về phía nhóm bốn , nhưng ánh mắt dừng ở vạt áo xanh của nữ tử tươi tắn đang rạng rỡ.

Lông mi khẽ động, các ngón tay thon dài rũ bên cuộn . Giọng vốn lạnh lùng bạc bẽo thường ngày hạ thấp và khàn , mang một ý vị riêng tư khác: “Ngươi chắc chắn nàng ? Nàng còn nhỏ tuổi mà.”

Ôn Sương Bạch đầu , ngạc nhiên : “Ta còn là ai, ngươi là ai ?”

Tạ Tử Ân liếc nàng: “Ngươi nhận thức cũng chỉ mấy .”

Loại trừ một chút chẳng thể nàng là ai ?

Ôn Sương Bạch: “…………”

Nàng ý định phản bác, nhưng ngẫm nghĩ kỹ, kể từ khi xuyên thư đến nay, nàng nhận thức quả thật chỉ bấy nhiêu, hơn nữa Tạ Tử Ân cũng đều quen.

Trong công ty hùn vốn của sáu , Ôn Sương Bạch quyền phụ trách kế hoạch kinh doanh Thải Duyên Lâu. Thỉnh thoảng những vấn đề khó quyết, nàng sẽ tìm Tạ Tử Ân— cùng là hiện đại—thương lượng , mới tìm Thẩm Hạc Phong bói một quẻ.

Ba còn thì lười quản.

Nhân lúc Thẩm Hạc Phong ‘phỏng vấn’ xong, Ôn Sương Bạch đơn giản ghé sát Tạ Tử Ân, thì thầm bàn bạc chuyện chính sự.

Ôn Sương Bạch tâm ý lo để kinh doanh Thải Duyên Lâu , kiếm nhiều tiền hơn.

Tâm trí Tạ Tử Ân thì chia hai nửa. Một nửa đang nàng , thỉnh thoảng đưa những gợi ý sắc sảo, trúng tim đen. Một nửa thì đặt ở tà áo xanh của nàng, gần, gần đến mức chân chạm chân.

Hai đều nhận , 400  đồng đang đạp lên lưng lão già Doãn, thò đầu xem xét tờ giấy.

《 Bảng Phân Công Công Việc Thải Duyên Lâu 》 (theo thứ tự tuổi tác)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-103.html.]

Quản lý các vấn đề liên quan đến Thiện Đường: Ngân Huyền.

Huấn luyện thị vệ, nhân viên giao hàng: Lý Chước Hoa.

Bố trí phong thủy, bói toán cảnh báo rủi ro Thải Duyên Lâu: Thẩm Hạc Phong.

Huấn luyện Luyện Đan Sư, giải quyết vấn đề cổ trùng còn sót công nhân Ẩn Nguyệt Lâu cũ: Tạ Tử Ân.

Thư Sách

Huấn luyện chăm sóc khách hàng, xử lý quan hệ công nhân: Lục Gia Nghiêu.

Huấn luyện Luyện Khí Sư, Phù Sư, bảo trì và sửa chữa Ẩn Nguyệt Lâu: Ôn Sương Bạch.

Xem xong nghiêm túc, 400  đồng suy tư một lát, trịnh trọng thêm hàng cuối cùng:

【 Sửa biển hiệu và tất cả công việc văn thư: 400  đồng. 】

 

Sáu bận rộn ở Thải Duyên Lâu đến tận hừng đông.

Thẩm Hạc Phong, dựa Tướng Mạo Chi Thuật và bói toán bằng mai rùa, phân loại đám kẻ trộm sang hai bên.

Bên giữ để thử việc.

Bên trái, cùng với cựu Lâu Chủ Doãn Hành, tạm thời giam ở phòng trống lầu hai. Sau khi Tạ Tử Ân xử lý đặc biệt, sẽ gói ghém giao cho quan phủ Đế Châu để tù.

Ôn Sương Bạch sửa chữa vết nứt Thải Duyên Lâu (do Kim Châu Tử—mô phỏng b.o.m hiện đại của nàng—gây ). Nàng xuống từ lầu bảy, thấy Trương Đại Cường trong đám giữ , thể tin nổi mà tìm Thẩm Hạc Phong: “Lão Nhị Thẩm, ngươi chắc chắn tên cỏ đầu tường thể dùng ?”

“Ngươi cũng thấy lạ đúng ,” Thẩm Hạc Phong âm u : “Lão phu cũng thấy khó chịu, ném đại lao. Kết quả cầu xin, hướng về chúng , nguyện xông pha vì chúng …” Thẩm Hạc Phong căn bản tin, nhưng, “Lục Tam Thổ—cái tên Thánh Phụ tâm địa mềm như bùn lầy—thấy , nhất định bắt bói một quẻ. Thế là bói đại, kết quả mai rùa quả thật thể dùng ! Thật là thấy quỷ.”

“À cái .” Ôn Sương Bạch tôn trọng huyền học, tôn trọng Âu Khí của Lục Gia Nghiêu: “Vậy cứ giữ xem .”

đám hiện tại cần trả tiền, thêm một bớt một cũng ảnh hưởng.

giữ chân nhân tài việc , hệ thống thù lao hợp lý vẫn quan trọng.

Chờ Thải Duyên Lâu quỹ đạo, nàng sẽ dựa biểu hiện công việc của họ để xác định trách nhiệm và tiền lương.

Sau đó một thời gian, sáu đều bận rộn.

Ngay cả Ngân Huyền cũng bận.

Hắn bắt đầu quản lý Thiện Đường của Thải Duyên Lâu.

Ẩn Nguyệt Lâu cũ, nay là Thải Duyên Lâu, vốn dĩ Thiện Đường với thiết đầy đủ.

đầu bếp cũ là tay chân tín của Doãn Hành, cũng xóa bỏ ký ức và tu vi, đóng gói giao cho quan phủ Đế Châu.

Ngân Huyền cần tuyển một Bếp Tu.

Trong kinh nghiệm hạ sơn nhiệm vụ kiếm tiền nuôi sư phụ và hai sư đây, Ngân Huyền quen ít . Duy nhất quen một vị Đại Ca, là do chủ động kết bạn Huyền Thiên Kính. Vì thích món chân thú nướng của đó, thơm.

Hiếm hoi lắm, Ngân Huyền mở Huyền Thiên Kính, kéo danh sách bạn bè, tìm thấy đó, ấn .

【 Ngân Khốn Khốn: Sở , bên thiếu một Bếp Tu, ngươi hứng thú tới ? 】

Sau một lúc lâu.

【 Kiếm Tu đầu bếp Kiếm Tu : Gì gì gì? Ta , ? Tiểu Khốn Khốn, là Kiếm Tu, Bếp Tu, chứ ha? 】

Ngân Huyền, quyền phụ trách việc của Thiện Đường, trực tiếp kéo mức lương dự trù mà nhị sư đưa cho lên tối đa.

Hắn vì bản ăn ngon .

Chỉ vì cảm thấy, nắm bắt lòng công nhân thì nắm bắt dày họ.

Thế là Ngân Huyền trả lời: 【 Không , 10 ngàn linh thạch một tháng, mỗi năm còn tăng lương, bao ăn bao ở. 】

【 Kiếm Tu đầu bếp Kiếm Tu : Làm ! Ta ! Ta đến ngay lập tức!!! 】

Tại một ngôi mộ nào đó ở Thanh Châu Cảnh Nội, một đại thúc râu quai nón đẩy nắp quan tài bò một cách thành thạo, ngửa đầu điên dại ba tiếng: “A ha ha ha ha ha ha đời còn chuyện như thế ?”

Nhớ ngày xưa, cùng Tiểu Khốn Khốn nương náu ở bãi tha ma. Hắn nướng một con yêu thú, chia cho đối phương một cái chân.

Không ngờ hôm nay, việc đó giúp đổi lấy 1 vạn tiền lương hàng tháng, mà còn là công việc thích nhất!

“Làm việc quả nhiên báo đáp.”

Sở Sư cảm khái, nhảy khỏi quan tài, thiện dọn dẹp xương cốt bên cạnh quan tài , vỗ vỗ đầu lâu của bộ xương trắng: “Lão đại ca, nhà ngươi quả là đất phong thủy bảo địa! Đa tạ cho ngủ nhờ, Lão Sở đây, cần tiễn biệt ha!”

Năm ngày , ở cổng Dịch Chuyển Trận Đế Châu, Ôn Sương Bạch và Ngân Huyền đích đến đón .

“Tiểu Khốn Khốn!” Sở Sư nhận ngay quý nhân của , bước nhanh tới gần.

Ngân Huyền chắp tay: “Sở , ngươi đến .”

Hắn giới thiệu Sở Sư với Ôn Sương Bạch: “Sở , vị là Nhị Sư Muội Sương Bạch của . Sư , vị là Sở Sư sư .”

Ôn Sương Bạch bất động thanh sắc đ.á.n.h giá đối phương, ôm quyền hành lễ mạo : “Sở sư , ngài khỏe.”

Theo lời Đại Sư Huynh, vị Sở sư là một Tán Tu. Thời trẻ vì chữa thương cho tiểu biểu mà nợ một khoản tiền t.h.u.ố.c thang, vì thế khổ sở nhận nhiệm vụ để trả nợ.

Nghe Sở sư từng lớn tiếng : nếu vì trả nợ, sớm đầu bếp , thằng ngốc mới cái nghề Kiếm Tu…

“Tiểu Sương Bạch, ngươi khỏe, ngươi khỏe.” Sở Sư câu nệ tiểu tiết, khiêng thanh đại thiết kiếm lên vai, tùy tiện: “Đi thôi, xem nhà bếp của !”

 

Loading...